Đêm khuya, ánh trăng nhạt hắt xuống những con đường vắng, tạo ra bóng dài quái dị trên mặt đất ẩm ướt. Lâm Vỹ, Hạ Lan và Triệu Phong đứng trên một ngọn đồi nhìn về phía khu ngoại ô – nơi Thiên Long Bang vừa xuất hiện vài ngày trước, để lại tin tức về những hành vi quấy nhiễu giang hồ. Đây sẽ là lần đầu tiên nhóm họ chính thức đối mặt với tay chân của thế lực này.
“Đêm nay, chúng ta sẽ thử sức thật sự,” Triệu Phong nói, ánh mắt sắc bén.
“Hãy cẩn thận. Đây không chỉ là trận chiến, mà còn là kiểm tra khả năng phối hợp,” Hạ Lan thêm vào.
Lâm Vỹ gật đầu, cảm nhận năng lượng trong cơ thể chảy dồn dập. Linh hồn Thiên Lôi trỗi dậy, như thúc giục anh biến sức mạnh thành công cụ thực sự: không chỉ để đánh nhau, mà còn để bảo vệ đồng đội và chiến lược.
Họ di chuyển như những bóng đêm, len lỏi qua các con ngõ hẹp, sử dụng địa hình để giữ lợi thế. Dưới ánh trăng, những bóng người mặc áo đen xuất hiện trước mắt: vài tên tay chân Thiên Long Bang đang tuần tra.
Triệu Phong ra hiệu, cả nhóm dừng lại. Họ chia nhau thành ba hướng, chuẩn bị tấn công đồng loạt. Lâm Vỹ bước lên trước, ánh mắt sáng rực, từng bước đi đều mang uy lực. Khi khoảng cách còn vài mét, anh tung một cú đánh vào tảng đá, tạo ra luồng năng lượng đủ mạnh để hất bật một tên đối phương lùi lại.
Hạ Lan nhanh chóng lợi dụng cơ hội, dùng những mánh lẻ tinh tế để khống chế thêm hai tên còn lại. Triệu Phong xuất hiện từ phía sau, tung chiêu uyển chuyển, khiến đối phương hoàn toàn mất phương hướng.
Cuộc chiến diễn ra nhanh chóng nhưng dữ dội. Mỗi chiêu thức của Lâm Vỹ không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự kết hợp với linh hồn Thiên Lôi – uy lực tinh thần làm đối phương hoảng sợ, khiến những đòn tấn công tưởng như mạnh mẽ trở nên vô hiệu.
Sau vài phút, toàn bộ nhóm tay chân Thiên Long Bang bị đánh tan, để lại một khoảng không yên tĩnh. Mồ hôi nhễ nhại, tim thở hồng hộc, nhưng ánh mắt ba người vẫn rực sáng: đây không chỉ là chiến thắng về thể chất, mà còn là chiến thắng tinh thần và chiến thuật.
“Tốt lắm. Ngươi đã biết cách kết hợp sức mạnh và chiến lược. Nhưng đây chỉ là những tay chân yếu nhất. Thử thách thực sự còn ở phía trước,” Triệu Phong nhắc nhở.
“Chúng ta phải luôn tỉnh táo. Một sai lầm nhỏ có thể trả giá bằng mạng sống,” Hạ Lan thêm vào, ánh mắt nghiêm nghị.
Lâm Vỹ đứng giữa bãi đất trống, cảm nhận sự hòa hợp hoàn toàn với Thiên Lôi: sức mạnh, tinh thần và ý chí hòa làm một. Anh biết rằng trận chiến này chỉ là khởi đầu, nhưng là bước ngoặt quan trọng để hiểu rõ giang hồ, kẻ thù và đồng đội của mình.
Khi trở về căn phòng trọ, cả nhóm ngồi lại, thở nhẹ và trao đổi những chiến thuật quan sát được. Lâm Vỹ nhận ra rằng giang hồ hiện đại không khác nhiều so với ký ức Thiên Lôi: quyền lực, âm mưu, và sự ranh mãnh luôn tồn tại. Nhưng với đồng hành và sức mạnh đã kiểm soát, anh tin rằng mình đủ khả năng đối mặt.
Trước khi chia tay, Lâm Vỹ đứng trước cửa sổ, ánh trăng chiếu rọi khuôn mặt, trong tim dấy lên một quyết tâm: “Đây mới chỉ là bước đầu. Giang hồ rộng lớn, nhưng chúng ta đã sẵn sàng bước tiếp. Thiên Long Bang, hãy chuẩn bị, vì ta và đồng đội sẽ không bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào.”
Linh hồn Thiên Lôi vang lên trong tâm trí anh, tràn đầy hào hứng:
“Đêm nay, chúng ta đã chiến thắng, nhưng cuộc chiến thực sự mới bắt đầu… Giang hồ chưa từng thấy một sự trở lại như thế này.”