kiếm linh thức

Chương 6: Hội Ngộ và Thử Thách


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bầu trời vừa rạng sáng, ánh nắng đầu tiên len qua những tán cây cổ thụ, phủ lên khu rừng rậm một lớp sương mỏng như chiếc màn bạc. Tiếng chim hót ríu rít, nhưng không thể xua tan cảm giác u ám và bí ẩn trong không gian. Dương Vân đứng trước cổng ngôi chùa cổ, tay đặt lên chuôi Kiếm Linh Thức, ánh sáng mờ nhòe phát ra từ thanh kiếm khiến bầu không khí xung quanh rung động nhẹ.

Bên cạnh cậu, Lâm Tiểu Hồng đứng nghiêm nghị, quan sát từng chuyển động quanh rừng, còn Chu Vân Lâm thì im lặng, đôi mắt sắc lạnh. Nguyên Hạo đã mời họ vào sâu bên trong chùa, nơi không gian tĩnh lặng nhưng chứa đầy uy quyền, những bức tượng cổ xưa, các bản đồ, và các vật dụng luyện võ được sắp xếp cẩn thận.

Nguyên Hạo bước đến trước Dương Vân, giọng trầm nhưng dứt khoát: “Hôm nay, ngươi sẽ đối mặt thử thách đầu tiên – Hội Ngộ Linh Nguyệt. Đây là bài kiểm tra nhằm đánh giá khả năng kiểm soát linh khí, trí tuệ và tinh thần của ngươi. Nếu thành công, ngươi sẽ nhận được hướng dẫn để khai mở sức mạnh sâu thẳm của Kiếm Linh Thức. Nếu thất bại… hậu quả có thể nghiêm trọng.”

Dương Vân thở sâu, ánh mắt kiên định: “Con đã sẵn sàng. Con không sợ thất bại.”

Nguyên Hạo gật đầu, rồi bước ra sau một tấm bình phong lớn, bật một cơ cấu bí mật. Một luồng ánh sáng trắng xanh lóe lên, chiếu vào sàn chùa, hình thành một vòng tròn kỳ lạ. Trên vòng tròn, những ký tự cổ xưa nhấp nháy, như đang chào đón Dương Vân vào một thế giới khác.

“Bước vào vòng tròn, ngươi sẽ phải đối diện với hình ảnh ảo của bản thân, với những nỗi sợ và khao khát sâu kín nhất. Chỉ khi chiến thắng tâm trí và kiểm soát linh khí hoàn toàn, ngươi mới vượt qua thử thách này,” Nguyên Hạo giải thích.

Dương Vân hít sâu, bước vào vòng tròn. Ngay lập tức, không gian xung quanh thay đổi. Những bức tường chùa biến mất, thay vào đó là một vùng đất rộng lớn, chìm trong ánh sáng mờ ảo, với những hình bóng lờ mờ của những kẻ thù, bạn bè, và cả người thân. Thanh kiếm trong tay rung lên mạnh, ánh sáng trắng chói mắt, như kết nối trực tiếp với tâm trí cậu.

Trước mắt Dương Vân xuất hiện một hình bóng quen thuộc – một bản sao của chính cậu, nhưng ánh mắt đầy sát khí và tham vọng. Hình bóng này cười nhạt: “Ngươi nghĩ mình xứng đáng với Kiếm Linh Thức sao? Ta sẽ chứng minh ngươi chưa đủ mạnh!”

Dương Vân lập tức giơ kiếm, ánh sáng từ Kiếm Linh Thức bùng lên, tạo ra những luồng sáng trắng quét qua không gian ảo. Cậu nhận ra rằng đây không chỉ là một trận chiến vật lý mà còn là cuộc chiến tinh thần, nơi bản thân phải giữ sự tỉnh táo và kiểm soát năng lượng.

Hình bóng ảo lao vào, tung ra những chiêu thức giống hệt Dương Vân. Cậu né tránh, vận dụng thân pháp và các chiêu thức vừa học, đồng thời điều chỉnh linh khí theo hướng dẫn từ Nguyên Hạo. Mỗi lần kiếm chạm kiếm, ánh sáng từ thanh kiếm lóe lên dữ dội, phản chiếu cả tâm trí của Dương Vân: sự quyết tâm, lòng kiên định, nhưng cũng là nỗi sợ và nghi ngờ.

Trong khi chiến đấu, Dương Vân nhận ra những ký tự trên vòng tròn trên sàn chùa đang phát sáng nhè nhẹ. Những ký tự này phản ứng với chuyển động và năng lượng từ thanh kiếm, như muốn hướng dẫn cậu tìm ra cách kiểm soát linh khí và khai mở sức mạnh tiềm ẩn. Cậu tập trung, nhắm mắt lại, lắng nghe dòng năng lượng từ Kiếm Linh Thức.

Một luồng ánh sáng mạnh bất ngờ bùng lên, hình bóng ảo bị đẩy lùi, nhưng lập tức biến thành nhiều hình bóng khác, mỗi hình đại diện cho một nỗi sợ hay khao khát khác nhau: sợ thất bại, sợ mất người thân, khao khát quyền lực, và nỗi cô độc. Dương Vân cảm nhận tim đập nhanh, nhưng không hề lung lay. Cậu nhắm mắt, hít sâu, tập trung vào năng lượng thanh kiếm, dùng linh khí điều khiển từng chiêu thức, đồng thời đối diện với từng nỗi sợ.

Giây phút quyết định, cậu tung ra chiêu cuối cùng, một luồng sáng trắng mạnh mẽ từ Kiếm Linh Thức phát ra, quét qua tất cả hình bóng. Không gian ảo chợt biến mất, Dương Vân đứng giữa vòng tròn trên sàn chùa, mồ hôi đẫm, tim vẫn đập mạnh, nhưng ánh mắt sáng rực, tràn đầy tự tin.

Nguyên Hạo bước vào, ánh mắt đầy ấn tượng: “Ngươi đã thành công! Không chỉ kiểm soát được linh khí, mà còn vượt qua được chính bản thân. Đây là bước quan trọng đầu tiên để khai mở môn võ cổ Linh Nguyệt và hiểu sức mạnh thực sự của Kiếm Linh Thức.”

Dương Vân hít sâu, ánh mắt hướng về thanh kiếm: “Con… cảm nhận được sức mạnh… nhưng còn nhiều điều con chưa hiểu.”

Nguyên Hạo gật đầu: “Đúng vậy. Giang hồ này không chỉ là chiến đấu. Những âm mưu trong bóng tối, những bang phái thù hằn, những kẻ muốn chiếm đoạt thanh kiếm… sẽ thử thách ngươi ở mọi mặt. Nhưng bây giờ, ngươi đã có nền tảng để bắt đầu học môn võ cổ thật sự.”

Chu Vân Lâm mỉm cười, ánh mắt sáng lấp lánh: “Ngươi đã chứng tỏ sức mạnh và ý chí. Nhưng hãy nhớ, giang hồ không bao giờ yên bình. Những kẻ thù đang ẩn nấp, quan sát từng bước đi của ngươi. Hãy luôn cảnh giác.”

Lâm Tiểu Hồng đứng bên cạnh, giọng nghiêm nghị: “Ngươi không đơn độc. Chúng ta sẽ đi cùng, nhưng ngươi phải học cách tin tưởng bản thân và thanh kiếm.”

Sau khi nghỉ ngơi, Dương Vân bắt đầu các bài luyện tập chuyên sâu dưới sự hướng dẫn của Nguyên Hạo. Cậu học cách điều khiển linh khí tinh tế, phối hợp thân pháp, và khai mở sức mạnh tiềm ẩn của Kiếm Linh Thức. Mỗi động tác, mỗi chiêu thức đều được tinh chỉnh, khiến cơ thể và thanh kiếm như hòa làm một.

Những ngày tiếp theo, Dương Vân cùng Lâm Tiểu Hồng và Chu Vân Lâm đi sâu hơn vào rừng, tìm kiếm các dấu vết về bang phái nguy hiểm đang nhắm vào Kiếm Linh Thức. Trên đường, họ gặp vài thương nhân và lữ khách, nghe được những tin đồn về các cao thủ giang hồ và những thanh kiếm linh thức khác. Mỗi câu chuyện, mỗi mảnh ký ức đều giúp Dương Vân hiểu rõ hơn về giang hồ, âm mưu và cả trách nhiệm đi kèm sức mạnh.

Đêm đó, khi trăng treo cao trên bầu trời, Dương Vân đứng trên sân chùa, tay nắm chuôi kiếm, ánh sáng từ Kiếm Linh Thức chiếu rọi từng viên gạch cũ. Cậu cảm nhận dòng năng lượng lan tỏa khắp cơ thể, nhắc nhở rằng mỗi bước đi trong giang hồ đều quan trọng, mỗi thử thách đều là bài học và mỗi quyết định sẽ định hình vận mệnh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×