1. Những Tuần Lễ Cuối Cùng
Thai kỳ của Thanh Mai bước vào tháng thứ chín. Mọi sự chuẩn bị đã hoàn tất dưới sự giám sát tỉ mỉ của "Kiến trúc sư trưởng" Bé An. Căn phòng mới, với chiếc cửa sổ lớn đón nắng và chiếc đèn trần hình ngôi sao, giờ đây đã sẵn sàng chào đón thành viên mới.
Minh Hạo lúc này đạt đến đỉnh điểm của chứng "trầm cảm thai kỳ". Anh đặt một chiếc đồng hồ đếm ngược lớn trong phòng làm việc, chỉ để theo dõi thời điểm sinh nở dự kiến. Anh còn thuê một bác sĩ riêng túc trực, khiến Thanh Mai phải cười không ngớt.
“Minh Hạo, anh sắp biến căn penthouse của chúng ta thành bệnh viện rồi đấy,” Thanh Mai trêu chọc khi thấy anh đang sắp xếp lại túi đồ đi sinh lần thứ năm.
“Anh không thể mạo hiểm. Em và con là dự án quan trọng nhất của Lục Thị và Kiến Tạo Nắng Ấm,” anh đáp lại, giọng điệu vừa nghiêm túc vừa có chút hài hước. “Mọi thứ phải được kiểm soát. Em có chắc là không cần thêm một vệ sĩ nữa không?”
“Em chỉ cần anh,” Thanh Mai nói, nhẹ nhàng nắm tay anh. “Chỉ cần anh luôn giữ bình tĩnh và không ngất đi trong phòng sinh là được.”
Minh Hạo thở dài. Anh biết Thanh Mai đang nói đến nỗi sợ hãi của anh, nỗi sợ hãi đã đeo bám anh từ những ngày thơ ấu khi anh cảm thấy bất lực. “Anh hứa, lần này anh sẽ là trụ cột vững chắc nhất.”
Bà Diệp và Bà Lan thay nhau chăm sóc Thanh Mai, tạo nên một không khí gia đình vô cùng hòa thuận. Thanh Vy, giờ đây đã là Trưởng nhóm Thiết kế Kết cấu trẻ tuổi và đáng tin cậy tại Kiến Tạo Nắng Ấm, đảm nhận hầu hết công việc của Thanh Mai tại công ty, giúp chị dâu có thời gian nghỉ ngơi trọn vẹn. Cô đã chứng minh được sự trưởng thành và tài năng của mình.
2. Cuộc Đấu Tranh Trong Phòng Họp
Vào buổi sáng định mệnh đó, Thanh Mai cảm thấy có chút khó chịu. Tuy nhiên, cô quyết định im lặng vì Minh Hạo đang có cuộc họp Hội đồng Quản trị quan trọng nhất trong quý: bỏ phiếu thông qua hợp đồng đầu tư vào Khu Đô Thị Sáng Tạo với đối tác nước ngoài.
Minh Hạo đang ở trong phòng họp, đối mặt với sự phản đối gay gắt từ một số cổ đông cũ vì triết lý "Chất lượng Sống và Di sản" của anh làm giảm lợi nhuận trước mắt.
“Thưa Tổng giám đốc Lục, chúng tôi không thể chấp nhận rủi ro khi giảm tỷ suất lợi nhuận chỉ vì lý tưởng của bà Lục. Chúng ta cần sự đảm bảo bằng những con số!” một cổ đông lớn lên tiếng.
Minh Hạo giữ vẻ điềm tĩnh, chuẩn bị đưa ra lập luận cuối cùng. Đúng lúc đó, điện thoại của anh rung lên. Đó là Thanh Vy. Anh liếc nhìn, thấy tin nhắn khẩn cấp: "Chị Mai chuyển dạ rồi! Anh về ngay!"
Minh Hạo đứng hình. Tất cả mọi ánh mắt đổ dồn vào anh.
Anh biết, nếu anh rời đi lúc này, cuộc họp sẽ đổ vỡ. Hợp đồng đầu tư sẽ bị hoãn lại, gây ra thiệt hại tài chính nghiêm trọng cho Lục Thị. Đây là một phép thử lớn đối với lời hứa cân bằng của anh.
Nhưng, anh nhớ lại ánh mắt của Thanh Mai, nhớ lại lời hứa của mình với cô.
Minh Hạo hít một hơi sâu, gập chiếc điện thoại lại và nhìn thẳng vào Hội đồng Quản trị.
“Các vị, có một sự kiện khẩn cấp và không thể trì hoãn hơn cả hợp đồng này. Vợ tôi đang chuyển dạ.”
Anh không đợi phản ứng của họ. Anh quay sang Thanh Vy (người tham dự trực tuyến).
“Thanh Vy, cô thay mặt tôi hoàn tất phần trình bày. Hãy cho họ thấy: Chất lượng Sống chính là Di sản. Cô là người hiểu rõ nhất triết lý này. Hãy bảo vệ nó!”
Nói rồi, Minh Hạo lập tức lao ra khỏi phòng họp, bỏ lại sự hỗn loạn và kinh ngạc phía sau. Cổ đông cũ lắc đầu, nhưng nhiều người trẻ tuổi lại mỉm cười ngưỡng mộ. Họ hiểu rằng, Lục Tổng đã thực sự thay đổi.
3. Lời Thề Trong Phòng Sinh
Minh Hạo đến bệnh viện, khuôn mặt anh tái nhợt vì lo lắng. Thanh Mai, dù đang đau đớn, vẫn cố gắng mỉm cười trấn an anh.
“Anh đến rồi,” cô thều thào.
“Anh đây! Anh không bao giờ bỏ rơi em!” Minh Hạo nắm chặt tay cô.
Bà Diệp và Bà Lan đứng ngoài phòng sinh, trấn an nhau. Bé An thì liên tục hỏi: “Mẹ sắp giao ‘Dự án Em Trai/Em Gái’ chưa ạ? Con đã chuẩn bị sẵn vật liệu cách âm rồi!”
Trong phòng sinh, Minh Hạo đã giữ vững lời hứa. Anh đứng bên cạnh Thanh Mai, liên tục động viên cô.
“Em là Kiến trúc sư kiên cường nhất mà anh từng biết. Cố lên, em yêu. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua mười năm thù hận, chúng ta sẽ vượt qua khoảnh khắc này!”
Thanh Mai dồn hết sức lực, và rồi, một tiếng khóc trẻ thơ vang lên, mạnh mẽ và trong trẻo. Em bé là một bé trai khỏe mạnh.
Minh Hạo nhìn đứa con, rồi nhìn Thanh Mai, nước mắt anh rơi lã chã. Đó là lần đầu tiên, Lục Tổng khóc mà không phải vì hận thù hay đau khổ, mà vì hạnh phúc tột cùng.
Anh đặt tay lên trán Thanh Mai. “Cảm ơn em. Em đã mang đến cho anh Bình Minh Thứ Hai.”
Họ quyết định đặt tên con là Lục An Nguyên. An là bình yên, như Bé An. Nguyên là khởi đầu, là nền tảng, là sự khởi nguyên của một gia đình trọn vẹn, không còn vết nứt.
4. Bàn Tay Nhỏ và Chiếc Máy Bay Mới
Việc đưa An Nguyên về nhà là một sự kiện lớn. Bé An, từ tò mò, chuyển sang yêu thương em trai mình một cách vô điều kiện. Cô bé thực hiện đúng vai trò "Kiến trúc sư trưởng", luôn nhắc nhở người lớn giữ yên tĩnh và đắp chăn cho em.
Minh Hạo và Thanh Mai phải đối mặt với thử thách hai đứa trẻ và hai tập đoàn lớn. Những đêm thiếu ngủ, những cuộc họp buổi sáng với quần áo nhăn nhúm trở nên quen thuộc.
Bé An ban đầu có chút ghen tị khi thấy mẹ dành quá nhiều thời gian cho An Nguyên.
Minh Hạo đã dùng một phương pháp đặc biệt để giải quyết. Anh mua một mô hình máy bay đỏ lớn hơn, và cùng Bé An lắp ráp trong phòng làm việc của anh.
“An, máy bay này là dành cho con. Con có nhớ, con đã dạy chú rằng, tình yêu là Hệ thống HVS tích hợp lõi trụ không?” Minh Hạo hỏi.
Bé An gật đầu.
“Giờ đây, chúng ta có hai trụ cột nhỏ. An Nguyên cần được làm ấm, làm mát bằng tình yêu của con. Mẹ cần con làm điều đó giúp mẹ. Con là người quan trọng nhất. Con sẽ là người dạy em trai mình cách yêu thương và xây dựng.”
Bé An cảm thấy được trao một sứ mệnh quan trọng. Cô bé ôm Minh Hạo thật chặt. “Con sẽ là chị gái tốt nhất! Con sẽ dạy em Nguyên về máy bay và Trụ Rỗng!”
5. Thử Thách Cân Bằng Tiếp Theo
Sự kiện sinh nở đã khiến Minh Hạo bỏ lỡ cuộc bỏ phiếu quan trọng. Tuy nhiên, nhờ sự can thiệp và trình bày xuất sắc của Thanh Vy, Hội đồng Quản trị đã thông qua hợp đồng.
Thanh Vy chứng minh được rằng, cô không chỉ có tài năng, mà còn có sự trung thành tuyệt đối với triết lý mới của Lục Thị. Minh Hạo tin tưởng giao cho cô toàn bộ trách nhiệm giám sát Khu Đô Thị Sáng Tạo trong thời gian Thanh Mai nghỉ thai sản.
Dù mọi việc đã ổn định, nhưng áp lực công việc vẫn bủa vây.
Minh Hạo liên tục bị gọi họp khẩn vào buổi tối, vi phạm nghiêm trọng "Quy tắc 7 giờ tối" của gia đình.
Một buổi tối, khi Minh Hạo đang họp trực tuyến qua máy tính bảng, An Nguyên bắt đầu khóc lớn. Minh Hạo đeo tai nghe để tiếp tục họp, nhưng Thanh Mai không chịu đựng được nữa.
Cô nhẹ nhàng tắt tiếng mic, rồi đặt tay lên vai anh. “Minh Hạo, anh đang vi phạm quy tắc mà chính anh đã đặt ra. Đứa trẻ này cần anh hơn Hội đồng Quản trị. Hãy giao lại cho Thanh Vy, chỉ một đêm thôi.”
Minh Hạo nhìn Thanh Mai, nhìn An Nguyên đang khóc. Anh hiểu rằng, sự nghiệp là vô tận, nhưng những khoảnh khắc này là hữu hạn.
Anh đứng dậy, hôn lên trán Thanh Mai, rồi đặt tay lên vai cô. “Anh xin lỗi. Em nói đúng. Anh sẽ làm lại.”
Minh Hạo tắt máy tính, giao việc cho Thanh Vy qua một tin nhắn ngắn gọn. Anh bế An Nguyên lên, hát ru cho con bằng một giọng hát vụng về nhưng đầy tình cảm. Thanh Mai mỉm cười. Cô biết, Kiến Tạo Nắng Ấm không chỉ là tên một công ty, mà là cam kết suốt đời của Minh Hạo.
6. Kiến Tạo Nắng Ấm Đích Thực
Hai năm sau, Khu Đô Thị Sáng Tạo hoàn thành và được khánh thành. Nó được đánh giá là dự án đô thị đáng sống nhất, với triết lý bền vững và nhân văn. Khu dân cư "Vườn Mai" trở thành biểu tượng của tình yêu và sự hàn gắn.
Trong buổi lễ khánh thành, Thanh Mai và Minh Hạo đứng trên tầng thượng của tòa nhà trung tâm, Bé An (giờ đã là một cô bé hiểu chuyện) và An Nguyên (một cậu bé tinh nghịch) chạy chơi xung quanh họ.
“Chúng ta đã làm được, Minh Hạo,” Thanh Mai thì thầm. “Anh đã xây dựng một Nền Móng Hạnh Phúc thật sự.”
Minh Hạo ôm Thanh Mai vào lòng, nhìn về phía chân trời, nơi ánh nắng rực rỡ chiếu rọi lên những tòa nhà hiện đại.
“Anh đã mất mười năm để học cách xây dựng. Anh đã học được rằng, nền móng vững chắc nhất không phải là bê tông cốt thép, mà là niềm tin, sự tha thứ và tình yêu thương. Mười năm trước, anh chỉ là một Trụ Rỗng. Giờ đây, anh đã được em lấp đầy bằng Nắng Ấm.”
Bé An chạy đến, ôm lấy chân mẹ. An Nguyên lẫm chẫm đi, tay cầm một chiếc máy bay đồ chơi nhỏ.
Minh Hạo cúi xuống, bế cả hai đứa con. “Cảm ơn hai Kiến trúc sư nhí của cha. Chúng ta sẽ cùng nhau tiếp tục kiến tạo, tạo ra thật nhiều nắng ấm cho cuộc đời này.”
Gia đình họ đã trọn vẹn, không chỉ về mặt vật chất mà còn về mặt tinh thần. Họ đã chứng minh rằng, ngay cả sau những đổ vỡ và hiểu lầm lớn nhất, tình yêu và gia đình vẫn có thể được Kiến Tạo lại, bền vững và rực rỡ hơn bao giờ hết.