1. Lục Tổng Với Chứng Trầm Cảm Thai Kỳ
Sau tin vui mang thai, Lục Minh Hạo, vị Tổng giám đốc lạnh lùng và quyết đoán của Lục Thị, đã trải qua một sự thay đổi tính cách đầy hài hước: Anh mắc chứng "trầm cảm thai kỳ" của người chồng.
Mọi thứ xung quanh Thanh Mai đều trở nên nguy hiểm.
Trong công ty, Minh Hạo ban hành lệnh cấm tuyệt đối: Thanh Mai không được leo cầu thang, không được nhấc vật nặng hơn một chiếc điện thoại, và tuyệt đối không được tham gia vào các cuộc họp kéo dài quá hai tiếng. Anh thuê một tài xế riêng, một vệ sĩ kiêm trợ lý cá nhân chỉ để đảm bảo cô được hỗ trợ 24/7.
Thanh Mai, một người phụ nữ luôn tràn đầy năng lượng, cảm thấy ngột ngạt.
“Minh Hạo, em chỉ mới mang thai ba tháng! Em không phải là một món đồ thủy tinh dễ vỡ!” Thanh Mai phản đối khi anh tìm cách lấy tài liệu khỏi tay cô.
Minh Hạo ôm cô từ phía sau, đặt cằm lên vai cô. “Em không phải thủy tinh, em là viên ngọc quý giá nhất của anh. Anh đã mất em một lần, anh không thể mạo hiểm mất đi em và con lần thứ hai. Hãy để anh chăm sóc em, được không, Kiến trúc sư của anh?”
Dù bực mình, Thanh Mai vẫn không thể giận nổi sự quan tâm dịu dàng đó. Cô biết, sau mười năm sống trong sự cô đơn và hận thù, Minh Hạo đang dùng tất cả tình yêu và sự bảo vệ mà anh khao khát để xây dựng tổ ấm này.
Anh còn cho lắp đặt một chiếc ghế nâng tự động trong căn penthouse, chỉ để Thanh Mai không phải mệt mỏi khi đi lại giữa các tầng.
“Cái này… hơi quá mức cần thiết rồi, Minh Hạo,” Thanh Mai vừa cười vừa lắc đầu, nhìn chiếc ghế bọc da sang trọng.
“Không hề quá mức. Đây là công trình quan trọng nhất mà chúng ta đang cùng xây dựng,” anh đáp lại nghiêm túc.
2. Sự Trở Lại Của Thanh Vy
Đúng như lời hứa, Thanh Vy đã bay về nước ngay sau khi kết thúc học kỳ, mang theo tấm bằng với điểm số xuất sắc. Cô không trở về với vẻ ngoài kiêu căng trước đây, mà là một cô gái trưởng thành, biết điều và đầy hối lỗi.
Thanh Mai đã sắp xếp một bữa tối riêng tư để đón em gái.
“Chị Mai, em xin lỗi. Mười năm trước, em đã quá mù quáng. Em không hiểu được gánh nặng của chị. Em đã gây ra bao nhiêu rắc rối…” Thanh Vy cúi đầu, nước mắt rơi.
Thanh Mai đỡ em dậy. “Chị tha thứ cho em từ lâu rồi. Quan trọng là em đã nhận ra lỗi lầm và biết cách kiến tạo lại cuộc đời mình. Chị tự hào về em.”
Minh Hạo, dù vẫn giữ khoảng cách lịch sự, đã mỉm cười với Thanh Vy. “Cô đã trở lại. Kiến Tạo Nắng Ấm đang cần nhân lực trẻ, có tài và có đạo đức. Tôi muốn cô tham gia vào công ty, phụ trách mảng Thiết kế Nội thất và Kết cấu Bền vững. Đây là cơ hội để cô chứng minh mình.”
Thanh Vy ngước nhìn, kinh ngạc. “Anh Hạo… anh tin em sao?”
“Tôi tin vào sự hối cải và sự nỗ lực. Cô là em gái của Thanh Mai, và giờ cô là một phần của gia đình này. Hãy dùng tài năng của mình để tạo ra những công trình mang lại nắng ấm thực sự.”
Thanh Vy nhận lời. Cô được giao một vị trí quan trọng nhưng cũng đầy thách thức. Sự có mặt của cô không chỉ giảm bớt gánh nặng cho Thanh Mai mà còn giúp Minh Hạo an tâm hơn khi cô ở công ty.
3. Bé An: Kiến Trúc Sư Trưởng Dự Án Em Bé
Bé An, với vai trò Kiến trúc sư trưởng của “Dự án Em Trai/Em Gái”, đã thực hiện công việc của mình một cách nghiêm túc. Cô bé lập hẳn một bản vẽ phác thảo về căn phòng mới.
“Mẹ ơi, em bé phải có một cửa sổ thật to để đón nắng. Và một chiếc đèn hình ngôi sao để em bé không sợ bóng tối,” Bé An trình bày bản vẽ sơ sài nhưng đầy tình cảm của mình.
Minh Hạo cực kỳ khuyến khích Bé An. Anh mua cho cô bé một bộ dụng cụ kiến trúc thu nhỏ, dạy cô bé về tỷ lệ và vật liệu.
“Tuyệt vời, Kiến trúc sư An. Nhưng con nghĩ sao về vật liệu cách âm?” Minh Hạo hỏi.
“Cách âm là gì ạ?”
“Là để khi em bé khóc vào ban đêm, con vẫn có thể ngủ ngon. Và khi con chơi đùa, em bé vẫn có thể nghỉ ngơi.”
Bé An cười toe toét. “Vậy thì cần lắm ạ!”
Bà Diệp, với kinh nghiệm của mình, đã dạy Bé An cách chăm sóc em bé, từ việc gấp tã lót đến hát ru. Bà Diệp giờ đây đã hoàn toàn khỏe mạnh về mặt tinh thần, bà tìm thấy niềm vui và ý nghĩa cuộc đời qua việc chăm sóc cháu. Bà đã trở thành trụ cột tinh thần vững chắc nhất của căn nhà.
4. Công Việc và Lý Tưởng Mới
Mang thai không làm giảm đi sự sắc sảo trong công việc của Thanh Mai. Ngược lại, việc phải làm việc tại nhà hoặc tại văn phòng với sự bảo vệ của Minh Hạo đã khiến cô tập trung hơn.
Dự án Khu Đô Thị Sáng Tạo khởi động. Minh Hạo, dưới ảnh hưởng của Thanh Mai, đã thay đổi hoàn toàn tầm nhìn. Anh không còn đặt lợi nhuận lên hàng đầu, mà thay bằng Chất lượng Sống và Di sản.
Anh quyết định đặt tên cho toàn bộ khu dân cư cao cấp nhất trong dự án là “Vườn Mai” - một món quà ý nghĩa dành cho vợ.
Trong một buổi phỏng vấn với báo chí về triết lý kinh doanh mới, Minh Hạo đã nói:
“Nhiều năm trước, tôi chỉ xây dựng những Trụ Rỗng – kiên cố nhưng không có linh hồn. Giờ đây, nhờ có gia đình, tôi hiểu rằng mục đích của chúng ta là xây dựng Nền Móng Hạnh Phúc. Mọi tòa nhà chúng ta xây không chỉ cần bền vững về kết cấu, mà còn phải bền vững về mặt tinh thần, mang lại nắng ấm và hy vọng cho người ở.”
Phát biểu này đã gây tiếng vang lớn, củng cố vị thế của Lục Thị như một tập đoàn dẫn đầu về cả kỹ thuật và đạo đức.
5. Dấu Hiệu Đầu Tiên Của Sự Sống
Vào tháng thứ năm của thai kỳ, Thanh Mai bắt đầu cảm nhận được những cử động đầu tiên của con. Đó là một buổi tối yên tĩnh, khi cô đang đọc sách còn Minh Hạo đang làm việc bên máy tính.
Cô đặt tay lên bụng, cảm thấy một cú đạp nhẹ nhàng, như một lời chào từ sinh linh nhỏ bé.
“Minh Hạo,” cô thì thầm. “Hình như con đang chào anh.”
Minh Hạo vội vàng bỏ máy tính, quỳ xuống bên cô. Anh áp tai vào bụng cô, ánh mắt tập trung và trìu mến.
“Chào con, Kiến trúc sư tương lai của cha,” anh nói, giọng anh đầy nghẹn ngào. “Cha là Minh Hạo, cha là nền móng của con. Con hãy lớn lên thật khỏe mạnh nhé.”
Vài giây sau, một cú đạp mạnh hơn khiến anh giật mình.
“Con rất khỏe mạnh, anh yêu,” Thanh Mai cười rạng rỡ.
Minh Hạo ôm Thanh Mai vào lòng. Anh nhớ lại hình ảnh cha anh đã từng bỏ rơi mẹ con anh. Giờ đây, anh cảm thấy một trách nhiệm thiêng liêng và một tình yêu sâu sắc hơn bất cứ thứ gì anh từng biết.
6. Lục Tổng Học Nấu Ăn
Khi thai kỳ bước vào giai đoạn cuối, Thanh Mai bắt đầu thèm những món ăn lạ lùng. Cô không còn thèm xoài xanh, mà chuyển sang thèm món phở gà do chính tay mẹ cô nấu.
Minh Hạo quyết định phải tự mình học nấu ăn để chăm sóc vợ. Điều này là một thách thức lớn đối với một Tổng giám đốc chưa bao giờ vào bếp.
Anh lén lút nhờ bà Lan dạy qua điện thoại. Kết quả là những nồi phở gà có lúc thì quá mặn, lúc thì quá nhạt, nhưng luôn được nấu bằng tất cả sự chân thành.
Một hôm, Minh Hạo mang món phở gà "thử nghiệm" lên cho Thanh Mai. Mùi vị tuy không hoàn hảo, nhưng Thanh Mai vẫn ăn hết.
“Ngon không, em yêu?” Minh Hạo lo lắng hỏi.
“Ngon, nhưng hơi nhiều gừng,” Thanh Mai cười. “Nhưng đây là món phở ngon nhất em từng ăn. Vì nó được nấu bằng tình yêu của anh.”
Minh Hạo nắm tay vợ, nhìn vào bụng cô. “Chúng ta đang cùng nhau xây dựng một tòa nhà thật sự hoàn hảo, Thanh Mai ạ. Tình yêu là vật liệu bền vững nhất.”
Cuộc sống của họ, sau tất cả những sóng gió, đã thực sự chuyển sang một chương mới: Chương của Hậu Ngọt, nơi tình yêu không còn là chiến trường, mà là nơi họ cùng nhau vun đắp và kiến tạo. Chiếc máy bay nhỏ của Bé An giờ đây đã có thêm một hành khách mới, sẵn sàng cho những chuyến hành trình hạnh phúc sắp tới.