Thành phố lúc nửa đêm dường như chìm vào im lặng, chỉ còn tiếng gió thổi qua các con hẻm và ánh đèn vàng nhạt. Lâm Thanh và Mai Linh đứng trước một cửa sắt dày, dẫn vào trung tâm dữ liệu Project Eclipse. Họ đã vượt qua các module ngoại vi, đối phó với bảo vệ đầu tiên và những cạm bẫy cơ bản, nhưng điều này… chỉ là sự khởi đầu.
“Đây là trung tâm dữ liệu chính. Nếu chúng ta bị phát hiện ở đây, không còn cơ hội chạy thoát.” – Mai Linh nói, giọng căng thẳng nhưng vẫn vững vàng.
“Tôi hiểu. Tôi đã sẵn sàng.” – Lâm Thanh đáp, đôi tay siết chặt thiết bị truy xuất ký ức.
Họ bước vào, từng bước, từng bước một. Cửa sắt nặng trĩu mở ra, lộ ra một không gian rộng mênh mông, những module ký ức cao đến trần, ánh sáng xanh nhạt và đỏ xen lẫn, như một mê cung kỳ lạ. Hàng loạt cột dữ liệu nhấp nháy theo nhịp điện tử, phát ra những âm thanh kỳ quái, vừa cuốn hút vừa rùng rợn.
Những thử thách đầu tiên
Ngay khi họ vừa bước vào, hệ thống báo động phụ vang lên. Trên trần nhà, các cảm biến sinh trắc học phát hiện chuyển động, kích hoạt robot tuần tra. Những cỗ máy cao gần hai mét, di chuyển lướt nhanh như bóng, tỏa ánh sáng đỏ quét khắp phòng.
“Chúng ta phải ẩn nấp!” – Mai Linh thì thầm, kéo Lâm Thanh vào giữa hai module ký ức.
Lâm Thanh cảm giác ký ức trong đầu mình nhấp nháy liên tục, cảnh báo các vị trí nguy hiểm. Nhờ đó, anh và Mai Linh di chuyển như những bóng ma, tránh từng tia sáng quét, né từng robot tuần tra.
“Đây là module chính. Nó lưu trữ ký ức thử nghiệm cấp cao nhất. Chúng ta phải tìm cách truy cập dữ liệu mà không bị phát hiện.” – Mai Linh nói, tay thao tác trên thiết bị phá sóng.
Một module màu đỏ phát sáng mạnh, có vẻ là module chứa ký ức mà tổ chức coi là tối mật. Lâm Thanh bước tới, tay chạm vào bề mặt lạnh của module. Một dòng điện dịu chạy qua cơ thể, ký ức nhân tạo lan tỏa, hình ảnh hiện ra:
Một phiên bản khác của chính anh, đứng trước một quyết định quan trọng.
Những người anh từng gặp trong ký ức trước đó giờ hiện diện rõ ràng, nhưng ánh mắt trống rỗng, như bị thao túng.
Những hình ảnh tổ chức Project Eclipse thao túng con người, sử dụng ký ức nhân tạo để điều khiển, thao túng hành vi và quyết định của họ.
Bí mật đen tối hé lộ
Trong ký ức nhân tạo, Lâm Thanh nhìn thấy rõ một căn phòng tối, nơi nhiều người đang được kết nối vào module ký ức. Tiếng thì thầm vang lên:
“Project Eclipse – kiểm soát ký ức, kiểm soát con người, kiểm soát tương lai.”
Một hình bóng lạ xuất hiện trong module, cao lớn, mặc vest đen, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Lâm Thanh. Đây chính là người đứng sau toàn bộ Project Eclipse – người mà Lâm Thanh đã cảm nhận từ module trước.
“Người này… là ai?” – Lâm Thanh thầm nghĩ, cảm giác vừa sợ hãi vừa phấn khích.
Ký ức nhân tạo hiện ra những dữ liệu về con người trong thành phố, những hành vi bị thao túng, những quyết định bị can thiệp. Lâm Thanh nhận ra rằng Project Eclipse không chỉ thử nghiệm ký ức, mà còn có khả năng điều khiển xã hội, biến con người thành những công cụ hoàn hảo.
“Họ không chỉ bán ký ức… họ bán cả quyền lực.” – Mai Linh thì thầm, nhìn dữ liệu trên thiết bị.
Đối mặt với cạm bẫy
Bất ngờ, một tiếng nổ nhỏ vang lên từ module đỏ. Cảnh báo nguy hiểm bật sáng khắp trung tâm. Các robot tuần tra lao tới với tốc độ kinh hoàng. Ánh sáng đỏ nhấp nháy, âm thanh báo động vang vọng khắp không gian.
“Chạy!” – Mai Linh hét, kéo Lâm Thanh lao vào một lối đi phụ.
Họ chạy qua các hành lang hẹp, module ký ức rung lên và nhấp nháy như muốn cảnh báo họ về cạm bẫy. Lâm Thanh dùng ký ức nhân tạo dẫn đường, né các bẫy năng lượng và robot tuần tra, tim đập mạnh nhưng trí óc tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Một module màu xanh nhấp nháy, chứa ký ức về những thí nghiệm thất bại, hình ảnh con người bị tổ chức thao túng nhưng thất bại, đau đớn và tuyệt vọng. Lâm Thanh cảm nhận được nỗi đau của họ, và hiểu rằng nguy hiểm thực sự không chỉ là robot, mà là khả năng ký ức nhân tạo thay đổi tâm trí con người.
Cao trào – Cuộc đối đầu trực tiếp
Họ đến một phòng tròn lớn, trung tâm dữ liệu chính. Một bóng người đứng sừng sững trước họ – chính là người đàn ông mà Lâm Thanh thấy trong ký ức đỏ. Anh ta bước tới, giọng lạnh lùng:
“Các người không nên xuất hiện ở đây. Project Eclipse không phải nơi dành cho kẻ tò mò.”
Mai Linh rút thiết bị phá sóng, nhưng người đàn ông phản ứng nhanh, dùng một thiết bị khác tạo ra sóng điện tử mạnh, làm thiết bị của cô tê liệt. Ánh mắt anh ta lạnh lùng, đầy quyền lực, như muốn nghiền nát tất cả.
“Lâm Thanh… anh đã thấy quá nhiều. Mọi ký ức anh mua đều là công cụ để anh bước vào… nhưng bây giờ, anh sẽ phải trả giá.”
Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, Lâm Thanh nhớ lại tất cả ký ức nhân tạo đã trải qua, từ giàu sang, quyền lực đến những cảnh báo từ module đỏ. Anh tìm ra một điểm yếu trong thiết bị kiểm soát: một đường dẫn năng lượng phụ phía sau người đàn ông.
Anh lao tới, dùng module ký ức phát ra xung điện nhẹ, làm đối phương chao đảo. Mai Linh lao theo, kéo anh vào một lối thoát hiểm phía sau. Robot tuần tra lao tới, nhưng họ đã nắm chắc nhịp điệu và vượt qua.
Kết thúc chương 5 – Nhịp truyện căng thẳng
Khi đứng bên ngoài trung tâm dữ liệu, hai người thở hổn hển. Thành phố dưới ánh trăng mờ ảo, nhưng họ biết rằng nguy hiểm chưa kết thúc.
“Chúng ta đã bước vào cánh cửa tối, và sự thật đang chờ phía trước.” – Mai Linh nói, đôi mắt lấp lánh quyết tâm.
“Tôi đã thấy Project Eclipse. Tôi sẽ tìm ra toàn bộ sự thật, dù có phải trả giá bằng gì đi nữa.” – Lâm Thanh đáp, giọng cứng rắn.
Một tiếng thầm thì vang lên trong ký ức nhân tạo:
“Chỉ người dám đối mặt với bóng tối trong ký ức mới sống sót… và anh đã bước vào cánh cửa đó. Nhưng thử thách thực sự… chỉ mới bắt đầu.”
Bóng tối bao trùm, nhưng Lâm Thanh và Mai Linh đã sẵn sàng bước tiếp vào mê cung bí mật, nơi mọi ký ức đều nguy hiểm, mọi bí mật đều đen tối, và mọi bước đi đều quyết định sự sống còn.