ký ức mua bán

Chương 4: Hành Trình Vào Project Eclipse


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm dần buông xuống, ánh đèn thành phố phản chiếu trên mặt đường ẩm ướt, tạo ra một cảnh tượng vừa đẹp vừa lạnh lẽo. Lâm Thanh và Mai Linh dừng lại trong một căn nhà cũ, nơi họ tạm trú sau cuộc truy đuổi dữ dội của tổ chức bí ẩn. Không gian tối tăm, tường loang lổ, chỉ có vài bóng nến thắp sáng, nhưng đây là nơi duy nhất an toàn trong lúc này.

“Chúng ta phải tiếp tục,” Mai Linh nói, ánh mắt cô vẫn lấp lánh sự nghiêm trọng. “Project Eclipse không chỉ là một cơ sở dữ liệu. Đây là trung tâm thử nghiệm ký ức nhân tạo, nơi họ thử nghiệm khả năng thao túng tâm trí con người. Nếu chúng ta không hành động, anh sẽ không bao giờ kiểm soát ký ức của mình.”

Lâm Thanh gật đầu, tim anh vẫn còn nhịp đập mạnh sau cuộc truy đuổi. Nhưng lần này, thay vì sợ hãi, anh cảm thấy một quyết tâm cháy bỏng. Anh phải đối diện sự thật, dù nguy hiểm đến đâu.

Lập kế hoạch xâm nhập

Mai Linh trải ra một bản đồ kỹ thuật số trước mặt Lâm Thanh. Trên màn hình, những đường mạch, lối đi, camera giám sát và khu vực dữ liệu đều được đánh dấu chi tiết.

“Đây là sơ đồ của cơ sở chính,” cô giải thích. “Chúng ta sẽ không đi theo lối chính. Có một đường ống dẫn phụ từ tầng hầm ra phía sau, ít người để ý. Nhưng cảnh báo trước: đây là khu vực bảo vệ nghiêm ngặt, có cả cảm biến sinh trắc học và robot tuần tra.”

Lâm Thanh nhìn bản đồ, ánh mắt sáng lên. “Được. Chúng ta làm ngay bây giờ.”

Cả hai chuẩn bị đồ nghề: thiết bị truy xuất ký ức, đèn pin nhỏ, máy phá rào chắn kỹ thuật số, và bộ quần áo tối màu giúp hòa lẫn vào bóng tối. Mọi chi tiết đều được kiểm tra kỹ lưỡng.

Xâm nhập lần đầu

Họ di chuyển qua các con hẻm nhỏ, tránh mọi camera công cộng. Khi đến gần tòa nhà Project Eclipse, Lâm Thanh cảm nhận một áp lực lạ: tim đập mạnh hơn, từng bước chân như nặng trĩu. Anh bỗng nhớ lại ký ức nhân tạo mà mình mua trước đó – hình ảnh quyền lực, giàu sang, nhưng cũng đầy nguy hiểm.

“Đừng lo lắng,” Mai Linh nói, nhìn anh. “Ký ức đó sẽ chỉ dẫn anh qua các cảm giác và sự vật nguy hiểm. Hãy tin vào bản năng của mình.”

Họ luồn qua cửa hầm phụ, len lỏi trong bóng tối. Tiếng bước chân của robot tuần tra vang vọng trong hành lang lạnh lẽo. Lâm Thanh cảm nhận ký ức trong đầu anh nhấp nháy, cảnh báo nguy hiểm. Mỗi bước đi đều cần sự cân nhắc tối đa.

Đột nhiên, một chiếc cảm biến sinh trắc học nhấp nháy đỏ. Mai Linh nhấn nút trên thiết bị, tạo ra một luồng nhiễu điện tử nhỏ, khiến cảm biến mất hiệu lực trong vài giây. Họ lao qua, tim đập thình thịch.

“Chúng ta gần đến trung tâm dữ liệu,” cô thì thầm. “Chỉ cần vài bước nữa…”

Khám phá ký ức nhân tạo

Họ đến một căn phòng rộng lớn, nơi các module ký ức nhân tạo được lưu trữ trong các cột kính cao gần trần nhà. Mỗi module phát sáng một màu khác nhau, nhấp nháy liên tục, như hàng ngàn sinh mệnh đang ngủ say.

Lâm Thanh tiến lại gần, tay chạm vào một module màu đỏ – ký ức mà anh mua trước đó. Anh cảm nhận dòng điện dịu chạy qua cơ thể, ký ức nhân tạo lan tỏa, hình ảnh hiện lên trước mắt:

Một phiên bản tương lai của chính anh, đứng trước một quyết định quan trọng.

Những người lạ, nhưng trong đó anh nhận ra vài nét quen thuộc – bạn bè, đồng nghiệp – bị thao túng, mất ý chí.

Những con số, mã dữ liệu, và hình ảnh tổ chức bí mật – Project Eclipse – dần hiện ra rõ ràng.

“Anh thấy chưa?” Mai Linh hỏi. “Đây là cách họ thao túng con người: ký ức được lập trình, tạo ra cảm xúc và quyết định theo ý họ. Nếu chúng ta không phá vỡ, bất cứ ai bước vào sẽ bị điều khiển.”

Lâm Thanh nuốt nước bọt, cảm giác vừa sợ hãi vừa tò mò. Anh hiểu rằng mọi ký ức anh mua trước đó chỉ là bước khởi đầu để khai thác tiềm năng của Project Eclipse.

Đối diện phản diện đầu tiên

Bất ngờ, một cửa phòng đóng sập sau lưng họ. Ánh sáng nhấp nháy đỏ báo động vang lên. Một bóng người bước ra từ bóng tối – cao lớn, mặc đồng phục đen, tay cầm thiết bị dò năng lượng ký ức.

“Hai người không nên xuất hiện ở đây,” người đàn ông nói, giọng lạnh lùng. “Project Eclipse không phải nơi chơi đùa.”

Lâm Thanh cảm nhận ngay nguy cơ – đây chính là phản diện đầu tiên mà anh phải đối mặt. Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông khiến anh rùng mình, nhưng ký ức trong đầu anh nhắc: tìm điểm yếu, quan sát kỹ, sử dụng trí nhớ để phản công.

Mai Linh rút thiết bị phá sóng, nhưng người đàn ông phản ứng cực nhanh, phóng một tia năng lượng làm thiết bị tê liệt. Lâm Thanh và Mai Linh bị ép lùi về phía module ký ức.

Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, Lâm Thanh nhớ lại chi tiết trong ký ức nhân tạo – một đường thoát hiểm nhỏ phía sau module. Anh lao tới, tay kéo Mai Linh theo, đồng thời dùng module để tạo chấn động điện từ, khiến người đàn ông chao đảo.

“Nhanh lên!” Mai Linh hét, tim đập mạnh.

Họ trượt vào đường hầm phía sau, module đỏ phát sáng như một ánh sáng dẫn đường. Người đàn ông cố truy đuổi, nhưng Lâm Thanh và Mai Linh đã biến mất trong bóng tối.

Khám phá bí mật sâu hơn

Khi tạm dừng trong một căn hầm phụ, cả hai thở dốc. Mai Linh nhìn Lâm Thanh, đôi mắt vừa căng thẳng vừa khâm phục:

“Anh làm tốt đấy. Nhưng Project Eclipse còn nguy hiểm hơn rất nhiều. Người vừa đối mặt… chỉ là vệ sĩ đầu tiên. Những gì chúng ta sắp gặp sẽ phức tạp và đen tối hơn nhiều.”

Lâm Thanh chạm vào module ký ức, cảm nhận một dòng điện nhẹ, hình ảnh một người đàn ông quyền lực hiện lên – dường như là người đứng sau toàn bộ Project Eclipse.

“Người này… là ai?” – anh hỏi, giọng run run.

“Chưa rõ. Nhưng anh phải hiểu một điều: ký ức mà anh trải qua, sự thật mà anh sắp khám phá… sẽ không chỉ ảnh hưởng đến anh mà còn đến toàn bộ thành phố.”

Một cảm giác rùng rợn lan tỏa trong anh. Anh nhận ra rằng Project Eclipse không chỉ là một cơ sở thử nghiệm ký ức, mà còn là một tổ chức với quyền lực khổng lồ, thao túng con người để đạt mục đích riêng.

“Chúng ta sẽ phải xâm nhập sâu hơn, phá các module ký ức, và tìm ra sự thật. Nếu thất bại…” – Mai Linh ngập ngừng, ánh mắt lo lắng.

“Tôi biết,” Lâm Thanh nói, giọng cứng rắn. “Nhưng tôi không thể quay lại nữa. Tôi phải biết sự thật, dù phải trả giá bằng gì đi nữa.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×