lằn ranh của kẻ nổi loạn

Chương 10: Hình Xăm Và Bí Mật


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi An tự nguyện trao quyền kiểm soát cho Kha, sự căng thẳng trong căn hộ của anh ta đã bùng nổ. Kha nhận ra sự nhượng bộ của An không phải là sự phục tùng đơn thuần, mà là sự tin tưởng mỏng manh nhất. Anh biết anh phải tôn trọng điều đó, ngay cả khi sự khao khát của anh đang cháy bỏng.

"Cô đã trao quyền kiểm soát cho tôi," Kha nói, giọng anh ta trầm và khàn. "Tôi có thể đưa cô đến bất cứ nơi nào tôi muốn. Nhưng đêm nay, tôi sẽ giữ cô lại đây, và tôi sẽ khắc lên cô một bí mật."

Kha dẫn An trở lại phòng xăm nhỏ, nơi anh ta đã trưng bày bức tranh đầy nỗi buồn. Anh ta yêu cầu cô nằm lên chiếc ghế da đen, dưới ánh đèn tập trung.

"Tôi sẽ xăm cho cô," Kha tuyên bố.

An ngạc nhiên. "Không. Tôi không thể xăm. Nó đi ngược lại mọi thứ tôi đại diện."

"Chính vì thế," Kha cười nhẹ. "Đó là lý do cô phải làm. Cô đang cho phép tôi làm lung lay sự kiểm soát của cô, và tôi sẽ làm điều đó bằng cách khắc lên cô một dấu ấn không thể xóa nhòa. Một Hình Xăm Và Bí Mật chỉ chúng ta biết."

Kha không xăm lên cánh tay hay cổ cô. Anh ta chọn một vị trí kín đáo, trên xương sườn, gần tim cô, nơi nó sẽ mãi mãi bị che giấu dưới lớp trang phục công sở của cô.

"Nó sẽ là một biểu tượng của sự tự do mà cô đã khám phá tối nay," Kha giải thích. "Nó sẽ là một lời nhắc nhở rằng cô đã dám bước ra khỏi những quy tắc của mình."

An sợ hãi, nhưng sự tò mò và khao khát được giải phóng lớn hơn. Cô đồng ý.

Kha bắt đầu chuẩn bị. Tiếng máy xăm vo ve trong không gian tĩnh lặng, mang lại một sự căng thẳng mới. Kha lột bỏ lớp vỏ ngoài của An, không phải bằng sự thô bạo, mà bằng sự chăm sóc và tôn trọng. Khi da thịt cô lộ ra, sự thân mật này trở nên mãnh liệt hơn bất kỳ nụ hôn nào.

Anh ta bắt đầu xăm một họa tiết nhỏ: một chìa khóa bị gãy và một cánh cửa mở.

Quá trình xăm là một hành động kiểm soát tinh tế. An cảm nhận được sự đau đớn, nhưng nó được pha trộn với sự kích thích. Cô buộc phải hoàn toàn buông bỏ sự kiểm soát, phó mặc cơ thể mình cho Kha. Mỗi lần kim chạm vào da, nó là một lời tuyên bố về sự nhượng bộ của cô.

Kha liên tục hỏi: "Cô có muốn dừng lại không, An? Cô có muốn trở lại thế giới an toàn của cô không?"

An luôn lắc đầu. Cô chịu đựng, không chỉ sự đau đớn, mà còn sự thật rằng cô đang tự mình phá hủy những quy tắc đã giam cầm cô.

Khi hoàn thành, Kha lau sạch vết mực. Anh ta cúi xuống, hôn nhẹ lên hình xăm mới. "Bí mật này là của chúng ta," anh ta thì thầm. "Nó là một lời thề rằng cô không bao giờ quay lại làm người mà cô đã từng."

Sau đó, sự thân mật bùng nổ. Kha, người đã kìm nén sự khao khát và sự tập trung suốt quá trình, giờ đây hoàn toàn buông thả. Sự gần gũi của họ không chỉ là về thể xác, mà là về sự giải phóng cảm xúc. An không còn cứng nhắc; cô đáp lại bằng sự đam mê mãnh liệt, sự khao khát đã bị dồn nén suốt nhiều năm.

Đêm đó, họ không chỉ phá vỡ luật chơi. Họ đã phá vỡ những rào cản tâm lý của nhau. Hình xăm trên xương sườn của An không chỉ là một họa tiết, nó là những vết thương từ quá khứ và lời hứa về sự tự do mà cô đã tìm thấy trong vòng tay của Kha, kẻ nổi loạn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×