Sáng sớm hôm đó, Lưu Tĩnh Yên thức dậy với cảm giác khó chịu. Giấc mơ đêm qua vẫn còn vương vấn trong tâm trí: một bóng người ẩn trong bóng tối, đôi mắt đỏ rực nhìn thấu cô, như báo trước điều gì đó nguy hiểm đang đến.
Cô mặc áo choàng màu tím nhạt, cầm gậy phép, bước ra sân tập. Không gian yên tĩnh, ánh sáng ban mai phản chiếu lên những viên đá lát sân, lung linh như hàng nghìn tinh thể tím đang nhảy múa. Nhưng cô biết, vẻ bình yên này chỉ là bề ngoài – âm mưu vẫn lẩn khuất trong bóng tối học viện.
Nam chính xuất hiện, ánh mắt nghiêm nghị:
“Ngươi có nhận thấy dấu hiệu bất thường không?”
Cô gật đầu: “Vâng… sách phép bị xáo trộn, một số tinh thể ma thuật biến mất… và có cảm giác như ai đó đang theo dõi tôi.”
Anh đặt tay lên vai cô, ánh mắt dịu dàng:
“Ngươi phải cẩn thận. Học viện không chỉ là nơi học tập, mà còn là chiến trường tiềm ẩn. Kẻ thù có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.”
Buổi học hôm đó diễn ra trong sự tập trung cao độ. Các học viên luyện tập phép thuật nâng cao, từ điều khiển năng lượng ánh sáng đến triệu hồi linh thú. Lưu Tĩnh Yên cảm nhận năng lực của mình phát triển nhanh chóng, ánh sáng tím trở nên mạnh mẽ hơn, có khả năng tạo ra các lớp phòng thủ và tấn công đồng thời.
Trong lúc luyện tập, cô phát hiện một cánh cửa nhỏ ẩn mình trong thư viện học viện, ánh sáng tím từ năng lực cô phản chiếu lên cánh cửa, khiến những ký tự rune xuất hiện. Tò mò xen lẫn cảm giác nguy hiểm, cô mở cửa, bước vào hành lang hẹp dẫn tới một căn phòng kín.
Bên trong, ánh sáng mờ ảo, những bức tường khắc rune kỳ lạ. Một cuốn sách cổ đặt trên bệ, ánh sáng từ cuốn sách phản chiếu lên mắt cô. Khi mở ra, những trang giấy dường như biết cô đang nhìn, các ký tự rune nhấp nháy như truyền thông điệp: “Ngươi là chìa khóa, nhưng cũng là mồi nhử.”
Cô lùi lại một bước, tim đập nhanh. Bất chợt, bóng tối từ góc phòng trườn ra, hình thành một sinh vật đen kịt, mắt đỏ rực. Ánh sáng tím từ tay cô bùng lên, nhưng sinh vật tiến tới mạnh mẽ, khiến cô phải lui về phía cửa.
“Đừng sợ!” – giọng nam chính vang lên từ cửa, anh xuất hiện như một thiên thần hộ vệ. Hai người đứng cạnh nhau, ánh sáng tím và trắng đan xen, tạo thành một vòng tròn bảo vệ.
Cô nhận ra rằng sức mạnh cá nhân chưa đủ, mà phải kết hợp với anh, điều khiển ánh sáng để phản công. Họ phối hợp ăn ý: ánh sáng tím của cô tấn công từ xa, ánh sáng trắng từ gậy anh bảo vệ và dồn sinh vật vào góc. Cuối cùng, sinh vật bóng tối tan biến, chỉ còn lại những mảnh rune lơ lửng trong không trung.
Sau trận chiến, hai người đứng giữa căn phòng mờ ảo. Cô thở hổn hển, ánh mắt nhìn anh:
“Cảm ơn… nếu không có anh, tôi không biết mình có thể làm được.”
Anh mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhưng sâu sắc:
“Ngươi đã mạnh mẽ hơn ta tưởng. Nhưng đừng quên, bóng tối đó chỉ là khởi đầu. Âm mưu trong học viện còn nhiều lớp che giấu.”
Chiều hôm đó, họ ngồi bên hồ trong học viện, ánh trăng phản chiếu trên mặt nước, lan tím tỏa hương. Cô tựa đầu vào vai anh, tim đập nhanh nhưng cảm giác an toàn tràn ngập. Anh đặt tay lên vai cô, nhẹ nhàng vuốt tóc:
“Ngươi biết không, ánh sáng trong cơ thể ngươi… khiến ta thấy bình yên và tin tưởng. Ta sẽ luôn bên cạnh ngươi.”
Cô đỏ mặt, cảm giác lần đầu rung động thực sự: đây không chỉ là sự cảm kích mà còn là tình cảm sâu sắc bắt đầu nảy nở.
“Tôi… cũng cảm thấy như vậy,” cô thì thầm, ánh mắt nhìn vào anh.
Nhưng ở một góc khuất, bóng người vẫn theo dõi. Giọng lạnh lùng vang lên:
“Ngươi và kẻ đồng hành… sẽ không biết rằng âm mưu lớn hơn đang chuẩn bị. Ngươi sẽ phải đối mặt với bóng tối thực sự, nơi cả mạng sống cũng trở thành trò chơi.”
Đêm đó, Lưu Tĩnh Yên nằm trên giường, ánh trăng chiếu qua cửa sổ, nghĩ về những gì xảy ra. Cô cảm thấy tim mình ấm áp khi nhớ tới nam chính, nhưng cũng hiểu rằng học viện không phải nơi an toàn tuyệt đối. Nỗi lo về âm mưu, về những thử thách chưa thấy kết thúc, khiến cô quyết tâm: phải mạnh mẽ, phải học cách kiểm soát năng lực, và phải tin tưởng vào người đồng hành.
Và trong khoảnh khắc tĩnh lặng ấy, giữa ánh trăng và hương lan tím, cô nhận ra rằng cuộc sống trong thế giới song song không chỉ là phép thuật và thử thách, mà còn là tình yêu, lòng tin và sự trưởng thành, mở ra một hành trình kỳ diệu dài đầy những bất ngờ và drama.
Hết chương 5.