lén lút với chị dâu

Chương 9:


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau quyết định giữ khoảng cách của Lâm Tuấn Kiệt, không khí trong nhà trở nên căng thẳng hơn. Vy cố gắng bận rộn với công việc và chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi về quê của mẹ, nhưng sự vắng mặt của Kiệt trong căn nhà vẫn khiến cô cảm thấy bất an. Anh về nhà rất muộn, và gần như chỉ chào hỏi xã giao qua loa rồi lên phòng.

Tối thứ Tư, Vy đang ngủ thiếp đi. Cô để chiếc điện thoại cá nhân nằm trên tủ đầu giường, nơi nó hiển thị rõ ràng những thông báo đến.

Lúc đó đã là 1 giờ sáng. Vy đột ngột tỉnh giấc vì tiếng chuông tin nhắn vang lên. Cô quá mệt mỏi để mở mắt, chỉ lơ mơ đưa tay về phía điện thoại.

Gần như cùng lúc đó, có tiếng động rất khẽ bên cạnh giường.

Vy mở mắt, giật mình thấy Kiệt đang đứng đó. Anh mặc quần áo ở nhà đơn giản, tóc hơi rối.

“Kiệt! Em làm gì ở đây?” Vy hỏi, giọng cô vẫn còn ngái ngủ và đầy bối rối.

Kiệt cũng có vẻ hoảng loạn không kém. “Em… em thấy trong phòng có tiếng động lạ, hình như có con côn trùng gì đó. Em qua xem chị có bị làm phiền không.”

Lý do của anh nghe có vẻ gượng ép, nhưng Vy quá mệt để chất vấn.

Khi Kiệt đang định quay lưng đi, màn hình điện thoại Vy bỗng sáng lên lần nữa, kèm theo một chuỗi thông báo tin nhắn. Cả Vy và Kiệt đều vô tình nhìn thấy nội dung hiển thị ở chế độ xem trước.

Đó là tin nhắn từ Lâm Tuấn Khải.

Khải: Anh xin lỗi vì bận quá. Công việc hôm nay xong muộn. Đừng giận anh nhé, vợ yêu.

Khải: Nhớ em nhiều lắm. Anh yêu em. Ngủ ngon, bé cưng của anh.

Nội dung tin nhắn vốn dĩ rất ngọt ngào và thân mật, nhưng nó lại xuất hiện vào thời điểm tồi tệ nhất.

Kiệt đứng sững lại. Anh đã đọc được trọn vẹn hai dòng tin nhắn cuối cùng. Vẻ mặt lạnh lùng của anh biến sắc nhanh chóng, thay vào đó là sự căng thẳng và một tia ghen tuông mà Vy chưa từng thấy.

Chỉ là tin nhắn của anh trai mình gửi cho vợ, nhưng Kiệt cảm thấy một cú sốc mạnh mẽ. Sự thân mật đó, những từ ngữ ngọt ngào đó, lẽ ra là điều tự nhiên trong một cuộc hôn nhân, nhưng lại khiến Kiệt cảm thấy khó chịu và tổn thương một cách ích kỷ. Anh nhận ra mình đang ghen với chính anh trai mình.

Vy vội vàng với lấy điện thoại, che màn hình lại, khuôn mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ và ngại ngùng. Cô cảm thấy như những khoảnh khắc riêng tư nhất của mình vừa bị phơi bày.

“Em… em nên về phòng đi.” Vy nói, giọng cô run rẩy.

Kiệt đứng đó, không nhúc nhích. Ánh mắt anh sâu thẳm và phức tạp, nhìn thẳng vào Vy. Anh không chỉ thấy Vy đang xấu hổ, mà còn thấy một sự hụt hẫng trong mắt cô. Có lẽ, cô đã không nhận được những lời lẽ này thường xuyên như người ta tưởng.

“Em xin lỗi,” Kiệt nói, giọng anh khàn khàn và có vẻ tội lỗi. “Em đã không nên vào đây mà không gõ cửa.”

Anh quay lưng đi, bước nhanh ra khỏi phòng.

Vy nằm lại trên giường, ôm chặt điện thoại vào ngực. Cô không thể ngủ tiếp được nữa. Cảm giác tội lỗi với Khải và sự bối rối tột độ với Kiệt cứ xoáy sâu trong tâm trí cô.

Cô biết, Kiệt đã thấy. Anh đã thấy sự gắn kết bền chặt của cuộc hôn nhân này, được khẳng định bằng những tin nhắn yêu thương đó. Nhưng cô cũng biết, anh đã thấy sự xáo trộn trong lòng anh.

Trong phòng riêng của mình, Kiệt đứng dựa vào cửa sổ, nhìn ra màn đêm mưa lất phất. Anh vẫn còn cảm nhận được sự nóng bừng trên mặt và cơn đau nhói trong ngực.

“Anh yêu em.”

Câu nói đó lặp đi lặp lại trong đầu anh. Nó là một lời nhắc nhở nghiệt ngã về vị trí của anh: anh là người ngoài, là em chồng. Tình cảm anh dành cho Vy, dù chỉ mới chớm nở, là một sự phản bội không thể tha thứ.

Anh siết chặt nắm tay. Anh phải cắt đứt cảm xúc này. Anh phải tránh xa cô ấy.

Nhưng đồng thời, anh lại nhớ đến sự hoảng loạn trong mắt Vy, sự e ngại của cô. Nếu Khải thật sự yêu cô, tại sao lại để cô một mình quá lâu? Tại sao lại phải gửi tin nhắn lúc nửa đêm để xoa dịu lương tâm?

Sự ghen tị đã biến thành sự phẫn nộ ngầm. Không phải với Khải, mà là với chính số phận đã đặt anh vào vị trí này, và với tình cảm cấm kỵ đang lớn dần trong anh.

Ranh giới đã không chỉ bị phá vỡ bởi sự cố tình cờ, mà còn bị nghiền nát bởi những cảm xúc chân thật và xung đột nội tâm không thể kiểm soát.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×