lời thì thầm dưới đồng lúa

Chương 1: Tiếng Thì Thầm Đầu Tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trăng rằm treo lơ lửng trên bầu trời Cái Bè, Tiền Giang, tỏa ánh sáng bạc xuống cánh đồng lúa bát ngát. Gió đêm khẽ thổi, làm những ngọn lúa đung đưa như sóng nước, tạo nên một âm thanh rì rào khó tả. Nam đứng trên bờ kênh, tay cầm cây sào, mắt nhìn về phía xa nơi cây điên điển cổ thụ nổi bật giữa đồng. Anh hít một hơi dài, mùi đất ẩm và cỏ dại tràn ngập trong không khí, mang theo chút gì đó u uẩn mà anh không thể gọi tên.

Nam, 30 tuổi, từng là công an xã, nay đã về quê làm nghề chài lưới. Khuôn mặt anh rám nắng, đôi mắt sắc sảo ẩn sau vẻ ngoài giản dị. Anh không phải người mê tín, nhưng từ nhỏ, anh đã được ông nội dạy vài câu bùa chú từ ông thầy cúng ở miếu Bà. Những kiến thức ấy giờ đây chỉ là kỷ niệm, cho đến đêm nay – khi làng xôn xao vì vụ mất tích của Tư Mập.

Tư Mập, một tay buôn cá nổi tiếng trên chợ nổi, mất tích cách đây ba ngày. Lần cuối cùng người ta thấy ông ta là khi chèo xuồng qua cánh đồng lúa, gần cây điên điển ấy. Dân làng đồn rằng, đó là "Cây Ma" – nơi cô gái tên Hương treo mình cách đây trăm năm sau khi bị phụ tình, để lại lời nguyền rùng rợn. Ai nghe tiếng thì thầm dưới bóng cây vào đêm trăng sẽ không bao giờ trở về. Ban đầu, Nam cười xòa, cho rằng đó chỉ là chuyện mê tín. Nhưng khi Tư Mập biến mất, anh bắt đầu thấy bất an.

  • "Nam ơi, mày đừng dại mà lại gần cây đó!" – Chị Hai, hàng xóm của Nam, đã cảnh báo sáng nay khi anh buộc dây xuồng. Chị ta kể rằng đêm trước, chị nghe tiếng khóc ai oán từ phía đồng lúa, dù nhà chị cách đó cả cây số.

Nam không đáp, chỉ gật đầu cho qua. Nhưng trong lòng, anh quyết định phải tự mình kiểm tra. Tư Mập không phải người dễ dàng biến mất vô cớ. Anh biết ông ta khỏe mạnh, lại là dân chài dày dạn, không thể tự dưng mất tích mà không để lại dấu vết. Có thể có kẻ đứng sau, hoặc… một điều gì đó kỳ lạ hơn.

Đêm xuống, Nam chèo xuồng ra kênh. Ánh trăng soi rõ từng ngọn lúa, và cây điên điển dần hiện ra trước mắt, như một bóng ma khổng lồ giữa đồng. Anh buộc xuồng vào một cọc tre gần đó, bước xuống bờ, tay cầm cây đèn dầu. Gió thổi mạnh hơn, lá cây xào xạc như tiếng thì thầm. Nam rùng mình, nhưng anh cố giữ bình tĩnh.

Bỗng, một âm thanh kỳ lạ vang lên. Nó không rõ ràng, như tiếng gió, nhưng lại giống tiếng người thì thầm. Nam giơ cao đèn dầu, lia ánh sáng về phía cây điên điển. Không có gì, chỉ có bóng cây in xuống mặt đất. Anh bước chậm rãi, từng bước nặng nề trên nền đất mềm. Tiếng thì thầm lại vang lên, lần này rõ hơn, như có người gọi tên anh:

  • "Nam… Nam…"

Tim anh đập thình thịch. Anh quay lại, nhưng xung quanh chỉ có đồng lúa và ánh trăng. "Mày đang tưởng tượng đấy thôi," Nam tự nhủ, cố xua đi cảm giác sợ hãi. Nhưng khi anh cúi xuống kiểm tra đất dưới gốc cây, anh phát hiện một vật lấp lánh – một chiếc vòng bạc cũ kỹ, khắc dòng chữ mờ nhạt: "Hương".

Nam cầm chiếc vòng, cảm giác lạnh buốt lan từ tay lên người. Anh nhớ lại lời đồn về cô gái Hương, người để lại lời nguyền. Lúc này, một cơn gió mạnh thổi qua, và tiếng thì thầm lại vang lên, lần này như một lời cảnh báo:

  • "Đi đi… đừng ở lại…"

Nam đứng sững, ánh đèn dầu trong tay rung rinh. Anh biết, từ đêm nay, hành trình phá giải bí ẩn của làng đã bắt đầu. Dù là ma quỷ hay con người, anh sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra sự thật.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×