Khi chạm vào đóa hoa tím, Anya và Kael không chỉ nhận được thông tin về nguồn gốc của nó, mà họ còn nhận được một lượng kiến thức khổng lồ về vũ trụ, về các hành tinh, về các loài sinh vật khác. Họ đã khám phá được một bí mật động trời: loài thực vật Kepler-186f không phải là một loại ký sinh trùng, mà là một loại "mạng lưới cảm xúc". Nó được tạo ra bởi một nền văn minh đã biến mất, với mục đích kết nối tất cả các sinh vật trong vũ trụ lại với nhau.
"Họ muốn chúng ta... kết nối," Anya thì thào, cô nhìn Kael. "Họ không có ý xấu. Họ chỉ muốn chúng ta hiểu nhau hơn."
"Nhưng cách họ làm điều đó... quá nguy hiểm," Kael nói. "Nó đã làm mất cảm xúc của Lucas. Nó có thể làm điều đó với tất cả chúng ta."
Họ biết rằng, họ phải đưa ra một lựa chọn. Hoặc là tin vào loài thực vật này, và để cho nó kết nối họ với vũ trụ, với rủi ro mất đi cảm xúc cá nhân. Hoặc là tiêu diệt nó, và bảo vệ con người khỏi một mối nguy hiểm tiềm tàng.
"Chúng ta không thể tiêu diệt nó," Anya nói, cô nhìn vào đóa hoa tím. "Nó là một di sản của một nền văn minh đã biến mất. Chúng ta không có quyền làm điều đó."
"Vậy là em muốn chúng ta sống trong một thế giới không có cảm xúc sao?" Kael hỏi, giọng anh đầy lo lắng.
Anya lắc đầu. "Không. Em nghĩ chúng ta có thể làm được cả hai. Chúng ta có thể kết nối với nó, nhưng đồng thời, chúng ta cũng phải giữ vững lý trí của mình. Chúng ta phải tìm ra một cách để kiểm soát nó."
Họ đã dành nhiều giờ để nghiên cứu về đóa hoa tím. Họ phát hiện ra rằng, đóa hoa này không chỉ là nguồn năng lượng, mà còn là một cổng thông tin, một "bộ não" của loài thực vật. Nếu họ có thể kết nối với nó một cách có ý thức, họ có thể điều khiển nó.
Nhưng để làm điều đó, họ phải chấp nhận một rủi ro lớn. Họ phải hoàn toàn chìm đắm vào nó, để nó tiếp cận vào tâm hồn họ. Và họ phải tin tưởng rằng, tình yêu của họ đủ mạnh để vượt qua mọi thứ.
"Anh sẽ làm điều đó," Kael nói, vẻ mặt anh kiên định. "Anh tin vào em. Anh tin vào tình yêu của chúng ta. Anh tin rằng chúng ta sẽ không bị nó điều khiển."
Anya nhìn anh, cô thấy trong đôi mắt anh không còn sự cuồng loạn của đêm qua, mà là một sự tin tưởng tuyệt đối. Cô gật đầu. "Được rồi. Chúng ta sẽ làm điều đó. Cùng nhau."
Họ nắm tay nhau, và cùng nhau chạm vào đóa hoa tím. Một luồng sóng năng lượng mạnh mẽ bao trùm họ, nhưng lần này, họ không còn sợ hãi. Họ chìm đắm vào một thế giới mới, một thế giới đầy màu sắc, đầy cảm xúc, một thế giới mà họ chưa bao giờ tưởng tượng ra.