Cả con tàu đã trở thành một mạng lưới rễ cây màu tím. Dù không phát ra sóng năng lượng mạnh như ban đầu, nhưng sự lây lan của nó lại càng khiến Anya và Kael thêm lo lắng. Họ biết, mỗi một chiếc rễ cây đó đều là một mối nguy hiểm tiềm tàng.
"Chúng ta cần tìm ra nguồn năng lượng chính mà nó đang sử dụng để sống sót," Anya nói, cô và Kael đang cố gắng đi qua một hành lang đã bị rễ cây bao phủ. "Nó không thể tự tạo ra năng lượng được. Nó phải đang hút năng lượng từ một nguồn nào đó."
Họ đi khắp con tàu, cố gắng tìm ra manh mối. Cuối cùng, họ phát hiện ra một điều kỳ lạ: tất cả các đường rễ cây đều dẫn đến một nơi duy nhất: căn hầm chứa số 5. Căn hầm này là nơi chứa những vật phẩm quý hiếm từ các hành tinh khác nhau, được bảo vệ bởi những lớp khóa an ninh cực kỳ nghiêm ngặt.
"Có thể trong đó có một nguồn năng lượng nào đó mà chúng ta không biết," Kael nói.
"Nhưng căn hầm đó chỉ có thể mở bằng mật mã," Anya nói, vẻ mặt cô đầy bối rối. "Và chỉ có thuyền trưởng mới biết mật mã."
"Anh không biết," Kael lắc đầu. "Mật mã của căn hầm này được tự động cập nhật mỗi 24 giờ. Và chỉ có hệ thống máy tính chính mới có thể truy cập được mật mã đó."
Họ lại rơi vào bế tắc. Con tàu đã mất điện, họ không thể truy cập vào hệ thống máy tính chính. Và chỉ có cách vào căn hầm chứa, họ mới có thể tìm ra câu trả lời.
Đúng lúc đó, Kael cảm nhận được một luồng sóng năng lượng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nó không phải là sự khao khát, mà là một sự kết nối. Nó như một tiếng nói vang vọng trong tâm trí anh, hướng dẫn anh đến một nơi nào đó.
"Anh cảm nhận được nó," Kael nói, anh nắm chặt tay Anya. "Nó đang nói với anh. Nó đang nói... đến căn hầm chứa."
Anya nhìn anh với vẻ mặt lo lắng. "Kael, đừng. Anh đang bị điều khiển bởi nó."
"Không, Anya," Kael lắc đầu. "Lần này không phải là bị điều khiển. Lần này... nó đang giao tiếp với anh. Nó muốn chúng ta vào căn hầm đó."
Họ quyết định tin vào Kael. Anh đi đến trước cửa căn hầm, nhắm mắt lại, và chạm tay vào. Dưới sự ngạc nhiên của Anya, Kael đã nhập đúng mật mã của căn hầm. Cánh cửa mở ra, để lộ một không gian rộng lớn, với hàng trăm chiếc hộp chứa vật phẩm quý giá.
Nhưng điều đáng kinh ngạc nhất là ở giữa căn hầm, có một chiếc hộp kính lớn, và bên trong, có một đóa hoa màu tím, rực rỡ hơn bất kỳ đóa hoa nào họ từng thấy. Đó không phải là một đóa hoa bình thường. Nó là trung tâm của loài thực vật Kepler-186f. Nó là nguồn sống của tất cả.
Họ nhìn vào đóa hoa, và một luồng sóng năng lượng mạnh mẽ bao trùm họ. Trong tâm trí Anya, một hình ảnh hiện lên: một hành tinh xanh tươi, với những đóa hoa tím rực rỡ. Và giữa những đóa hoa đó, có một loài sinh vật đang sinh sống. Đó là những người đã tạo ra loài thực vật này. Họ không phải là những kẻ độc ác. Họ chỉ là những người muốn giao tiếp với vũ trụ, nhưng lại vô tình tạo ra một loài sinh vật quá mạnh mẽ.