Sau lời cầu hôn bất ngờ trong căn penthouse, Linh và Hùng dành trọn buổi tối để tận hưởng cảm giác hạnh phúc và tự do mới mẻ. Không còn bí mật, không còn quy tắc. Hùng siết chặt Linh trong vòng tay, hứa hẹn một tương lai chung, nơi căn hộ 3502 sẽ trở thành tổ ấm chính thức của họ.
Sáng hôm sau, họ quyết định thực hiện bước đi đầu tiên: Công khai với bạn bè thân thiết.
Hùng tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại một quán bar sang trọng, mời những người bạn thân nhất của mình. Linh cũng mời cô bạn thân nhất của mình, Mai – một nhà báo sắc sảo, người luôn nghi ngờ mối quan hệ "bạn cùng phòng" đầy mâu thuẫn của Linh.
Mọi thứ diễn ra tốt đẹp, cho đến khi một nhân vật bất ngờ xuất hiện.
1. Sự Xuất Hiện Của Ánh Tuyết
Khi Hùng đang giới thiệu Linh là vị hôn thê của mình, một người phụ nữ tuyệt đẹp, mặc chiếc váy dạ hội tinh tế, bước vào. Cô ta đi thẳng đến chỗ Hùng, không hề che giấu vẻ ngạc nhiên và sự tức giận.
"Hùng, anh đang làm cái quái gì vậy?" Ánh Tuyết hỏi, giọng cô ta cao vút.
Ánh Tuyết chính là đối tác cũ của Hùng trong một dự án kiến trúc lớn, và cũng là người đã từng theo đuổi anh ta một cách công khai. Mọi người trong giới đều biết Ánh Tuyết có tình cảm sâu sắc với Hùng.
Hùng giữ thái độ bình tĩnh, vòng tay qua eo Linh. "Ánh Tuyết, cô đến rồi. Cô Ngô Hoàng Linh, vị hôn thê của tôi. Linh, đây là Ánh Tuyết, đối tác cũ của anh."
Ánh Tuyết cười khẩy, đánh giá Linh từ đầu đến chân. "Vị hôn thê? Thật bất ngờ. Tôi cứ nghĩ anh sẽ chọn một người phụ nữ có địa vị tương xứng hơn. Cô Linh đây... không phải là cô gái đã từng tranh chấp căn hộ với anh sao? Màn kịch hòa giải này thật nhanh chóng."
Linh cảm thấy khó chịu. Cô buông tay khỏi Hùng, bước lên một bước, đối diện với Ánh Tuyết.
"Chào cô Ánh Tuyết," Linh nói, giọng cô kiên quyết. "Quan điểm của tôi về sự tương xứng là sự đồng điệu về tâm hồn và khao khát sống. Còn về căn hộ, chúng tôi đã giải quyết xong. Chúng tôi đã quyết định, cùng nhau giữ lại nó làm tổ ấm của mình."
Ánh Tuyết không bỏ cuộc. Cô ta cố tình kể những câu chuyện về Hùng trong quá khứ, những nơi họ đã đi, những thành tựu họ đã cùng nhau chia sẻ, cố gắng làm Linh cảm thấy mình là người ngoài cuộc.
2. Sự Chiếm Hữu Công Khai
Hùng nhận ra sự ghen tị và khó chịu của Linh. Anh ta biết, đã đến lúc anh ta phải đặt dấu chấm hết cho trò chơi này.
Hùng bước đến bên Linh, anh ta không chỉ ôm eo cô, mà còn cúi xuống, hôn cô một nụ hôn sâu, nồng nhiệt ngay trước mặt Ánh Tuyết và tất cả mọi người.
Nụ hôn này không phải là sự kén chọn lén lút hay sự giải tỏa dồn nén. Nó là một nụ hôn công khai, thể hiện sự tuyên bố chủ quyền.
Linh cảm thấy bất ngờ, nhưng cô nhanh chóng đáp lại. Cô vòng tay qua cổ anh, nụ hôn của họ trở nên mãnh liệt và đầy đam mê.
Hùng buông Linh ra, ánh mắt anh ta dán chặt vào Ánh Tuyết.
"Ánh Tuyết," Hùng nói, giọng anh ta lạnh lùng và dứt khoát. "Đây là người phụ nữ của tôi. Cô ấy là sự cân bằng duy nhất mà cuộc đời tôi cần. Mọi thứ khác chỉ là công việc."
Ánh Tuyết cứng đờ, khuôn mặt cô ta tái mét. Cô ta hiểu rằng, cô ta đã thua cuộc.
Mai, cô bạn thân của Linh, bước đến, mỉm cười rạng rỡ. "Tuyệt vời, Linh! Tôi luôn biết có điều gì đó đang xảy ra giữa hai người. Chúc mừng!"
Ánh Tuyết nhanh chóng rời đi, mang theo sự tức giận và thất vọng.
3. Đêm Bù Đắp Của Sự Chiếm Hữu
Sau bữa tiệc, khi trở về căn hộ, Linh vẫn còn bối rối. Cô đẩy Hùng vào tường hành lang.
"Anh làm cái quái gì vậy, Hùng? Anh hôn em công khai trước mặt mọi người! Anh định làm em xấu hổ sao?"
Hùng ôm chặt cô, ánh mắt anh ta đầy sự chiếm hữu. "Anh làm thế vì anh không thể chịu đựng được khi người phụ nữ khác cố gắng xen vào cuộc sống của chúng ta. Và anh không muốn em nghi ngờ tình yêu của anh."
Hùng bế Linh lên, mang cô vào phòng Master Suite.
"Đêm nay, em sẽ nhận hình phạt vì đã để cho sự ghen tuông của người khác làm em mất tập trung," Hùng nói, giọng anh ta khàn và đầy uy quyền.
Cảnh 18+ (Chiếm Hữu và Hùng Dữ): Cảnh thân mật này tập trung vào sự chiếm hữu của Hùng. Anh ta muốn chứng tỏ rằng Linh là hoàn toàn của anh ta, từ thể xác đến tinh thần. Sự ghen tuông chuyển hóa thành đam mê dữ dội. Hùng sử dụng những lời nói mạnh mẽ và hành động dứt khoát để khẳng định tình yêu và quyền sở hữu của mình, đảm bảo rằng Linh sẽ không bao giờ nghi ngờ vị trí của mình trong lòng anh.
Linh đáp lại bằng sự đầu hàng hoàn toàn và sự khao khát mãnh liệt. Cô cảm nhận được tình yêu của anh không chỉ qua sự dịu dàng mà còn qua sự chiếm hữu này.
"Em là của anh, Hùng," Linh rên rỉ, trong đỉnh điểm của sự đam mê.
Hùng thì thầm vào tai cô: "Đúng vậy. Em là sự hỗn loạn của anh. Và anh yêu em hơn bất cứ thứ gì trên đời này."
Họ nằm ôm nhau, mồ hôi ướt đẫm. Cơn bão đã qua đi, để lại sự bình yên và sự tin tưởng.
"Giờ thì, em không còn phải lo lắng về Ánh Tuyết hay bất cứ ai nữa," Hùng nói. "Mọi người đều biết em là vị hôn thê của anh."
Linh mỉm cười. Màn kịch đã chuyển từ sự đối đầu lạnh lùng sang sự chiếm hữu công khai. Và cô yêu sự chiếm hữu đó.