Buổi sáng sau khi chính thức thừa nhận tình yêu, Linh thức dậy trong vòng tay Hùng, dưới chiếc chăn ấm áp của phòng Master Suite. Ánh nắng rọi vào phòng, không còn sự căng thẳng hay sợ hãi, chỉ có sự bình yên và hạnh phúc.
Hùng đã thức dậy trước, đang dựa đầu giường, ngắm nhìn cô ngủ.
"Chào buổi sáng, người đã phá vỡ mọi quy tắc của tôi," Hùng nói, giọng anh ta ấm áp và quyến rũ.
Linh mỉm cười, dụi đầu vào ngực anh. "Chào buổi sáng, người đã sửa chữa lại trái tim tôi."
Họ nằm đó một lúc lâu, tận hưởng sự thân mật mới mẻ này. Tuy nhiên, thực tế nhanh chóng ập đến.
"Chúng ta cần phải nói chuyện," Hùng nói, nụ cười trên môi anh ta dần biến mất. "Về tình hình hiện tại."
"Về việc chúng ta sẽ chuyển về sống chung một phòng và vứt bỏ tất cả các quy tắc cũ?" Linh hỏi, đầy hy vọng.
Hùng lắc đầu. "Chưa. Vấn đề tranh chấp căn hộ vẫn chưa được giải quyết xong. Giới truyền thông và đối tác của anh và em đều đang dõi theo. Chúng ta không thể công khai mối quan hệ này ngay lập tức, nhất là khi chúng ta đang bị kẹt trong tình trạng 'bạn cùng phòng oan gia' với công ty bất động sản."
Linh cau mày thất vọng. "Ý anh là, chúng ta vẫn phải giả vờ đối đầu nhau?"
"Chính xác," Hùng đáp, hôn nhẹ lên trán cô. "Chúng ta phải tái lập 'Quy Tắc Mới: Ẩn Giấu Ham Muốn'. Khi ở ngoài phòng ngủ, chúng ta vẫn là 'đối thủ' lạnh lùng. Không được đụng chạm, không được nhìn nhau quá lâu, và đặc biệt, không được để lộ bất kỳ dấu hiệu thân mật nào."
"Nhưng còn trong phòng ngủ thì sao?" Linh hỏi, giọng cô trêu chọc.
Hùng mỉm cười ranh mãnh. "Trong phòng ngủ, mọi quy tắc đều bị hủy bỏ. Chúng ta sẽ bù đắp tất cả những gì chúng ta phải kiềm chế ban ngày."
Linh chấp nhận. Họ là những người trưởng thành, có sự nghiệp, và việc giữ bí mật này là cần thiết cho công việc.
Tuy nhiên, việc thực hiện quy tắc mới này lại khó khăn hơn Linh tưởng.
Buổi chiều, cả hai cùng làm việc ở không gian chung. Hùng ngồi ở sofa phòng khách, đọc tài liệu. Linh ngồi ở bàn ăn, phác thảo. Cả hai đều cố gắng giữ khoảng cách an toàn, nhưng mắt họ lại không ngừng hướng về đối phương.
Linh liên tục bị phân tâm. Cô không thể ngừng nhớ về nụ hôn và sự dịu dàng của Hùng đêm qua.
Cô quyết định ra ban công để hít thở không khí. Khi cô đứng dậy, cô vô tình làm rơi chiếc bút chì của mình.
Chiếc bút chì lăn đến dưới chân Hùng.
Hùng ngẩng đầu lên, ánh mắt anh ta chạm vào mắt cô. Sự căng thẳng giới tính lại bùng lên.
Hùng biết, nếu anh ta nhặt bút chì và đưa cho cô, đó là một hành động thân mật. Anh ta cần phải giữ khoảng cách.
Thay vào đó, Hùng nhẹ nhàng dùng mũi giày, đá chiếc bút chì về phía cô.
"Sử dụng khu vực của cô một cách cẩn thận, cô Linh," Hùng nói, giọng anh ta lạnh lùng và hờ hững.
Linh nhặt chiếc bút chì lên. Cô cảm thấy bực bội vì sự kiềm chế này, nhưng cũng thấy thú vị. Trò chơi này không chỉ là ẩn giấu, mà còn là sự khiêu khích thầm lặng.
Linh quyết định đáp trả. Cô quay lại, cố ý để chiếc áo sơ mi của mình bung ra một cúc. Cô bước đến tủ lạnh, cúi người xuống, lấy một chai nước. Tư thế này làm nổi bật đường cong cơ thể cô.
Hùng giả vờ tập trung vào tài liệu, nhưng anh ta siết chặt nắm đấm dưới chân mình. Anh ta hít một hơi thật sâu, cố gắng làm dịu đi sự khao khát đang dâng trào.
"Cô Linh," Hùng nói, giọng anh ta trở nên khàn hơn một chút. "Nếu cô cần nước, khu vực của cô là phía bên trái của tủ lạnh. Đừng xâm phạm vào lãnh thổ của tôi."
"Tôi xin lỗi," Linh đáp, giọng cô đầy vẻ hối lỗi giả tạo. "Tôi nghĩ chai nước này có vẻ lạnh hơn. Anh biết đấy, tôi đang hơi nóng."
Hùng không nói thêm. Anh ta biết cô đang cố ý trêu chọc anh ta. Nếu cô còn tiếp tục, anh ta sẽ phá vỡ quy tắc ngay lập tức.
"Tốt nhất là cô nên vào phòng làm việc của mình, cô Linh," Hùng nói, giọng anh ta mang tính cảnh báo. "Tôi cần sự yên tĩnh tuyệt đối."
Linh cười chiến thắng. "Được thôi, anh Hùng. Chúc anh có một buổi chiều yên tĩnh."
Cô đi thẳng vào phòng mình, đóng cửa lại. Cô dựa vào cánh cửa, trái tim cô đập thình thịch. Sự kích thích này còn mạnh mẽ hơn cả những nụ hôn lén lút.
Đêm đó, Hùng không thể làm việc được nữa. Tâm trí anh ta hoàn toàn bị chiếm hữu bởi hình ảnh Linh cúi người bên tủ lạnh.
Đúng 9 giờ tối, Hùng đặt tài liệu xuống, đi thẳng đến phòng Linh.
Anh ta không gõ cửa. Anh ta mở cửa bằng chiếc chìa khóa dự phòng của mình.
Linh đang ngồi trên giường, đọc một cuốn sách. Cô ngẩng đầu lên, cười tinh nghịch. "Anh Hùng, tôi nghĩ anh đã phá vỡ quy tắc về việc gõ cửa."
Hùng không nói một lời nào. Anh ta đóng cửa lại, đi đến bên giường. Anh ta nhìn chằm chằm vào chiếc áo sơ mi của cô.
"Quy tắc bị phá vỡ. Hình phạt của tôi sẽ rất nặng, cô Linh," Hùng nói, giọng anh ta trầm và đầy quyền lực.
Anh ta quỳ xuống bên giường, đưa tay lên, nhẹ nhàng kéo chiếc áo sơ mi của cô xuống, vai cô.
"Hình phạt của cô là phải thừa nhận rằng cô đã cố tình trêu chọc tôi," Hùng thì thầm, hôn nhẹ lên vai cô.
"Tôi... tôi thừa nhận," Linh rên rỉ, cô đưa tay ôm lấy đầu Hùng.
Hùng không còn kiềm chế nữa. Anh ta nhanh chóng cởi bỏ quần áo của cả hai.
Cảnh 18+ (Nóng): Cảnh thân mật này diễn ra dữ dội và gấp gáp, như một sự giải tỏa cho sự kiềm chế suốt cả ngày. Nó tập trung vào sự chiếm hữu của Hùng và sự quyến rũ của Linh. Hùng muốn chứng tỏ sự làm chủ của mình, trong khi Linh sẵn lòng đầu hàng trước ham muốn mãnh liệt của anh ta.
"Em không được phép trêu chọc anh như thế nữa," Hùng nói, giọng anh ta khàn và đầy uy quyền. "Nếu không, anh sẽ không thể kiểm soát được."
Linh cười, giọng cô đầy mê hoặc. "Em thích khi anh mất kiểm soát, Hùng. Nó làm em thấy mình đặc biệt."
Họ trải qua một đêm dài đầy đam mê, bù đắp cho những giờ phút phải giả vờ lạnh lùng ban ngày.
Sáng hôm sau, khi thức dậy, Hùng ôm Linh chặt hơn.
"Chúng ta sẽ không thể giữ bí mật này lâu được đâu," Hùng thú nhận. "Mỗi giây phút phải giả vờ đều là sự tra tấn."
Linh mỉm cười, hôn lên ngực anh ta. "Thì cứ để nó là sự tra tấn đi. Càng khó khăn, phần thưởng càng ngọt ngào."
Họ biết, "Quy Tắc Mới: Ẩn Giấu Ham Muốn" sẽ liên tục bị phá vỡ, và đó mới chính là vẻ đẹp đầy kích thích của mối tình này.
Hết Chương 8.