Sáng thứ Hai, Trần Tĩnh Lam bước vào phòng họp rộng lớn của tập đoàn với khí thế khác hẳn.
Không còn là cô gái bị đẩy ra ngoài cổng, mà là người nắm trong tay quyền lực, kế hoạch và cả sự ủng hộ của nhiều nhân vật quan trọng.
“Chúng ta cần một liên minh vững chắc,” cô nói với những gương mặt lãnh đạo ngồi xung quanh bàn.
“Tôi đã liên hệ với một số đối tác chiến lược, trong đó có cả những nhà đầu tư nước ngoài sẵn sàng hỗ trợ để đảm bảo Trần Thị phát triển bền vững và minh bạch hơn.”
Một người đàn ông trung niên gật đầu:
“Đó là hướng đi đúng đắn, cô Tĩnh Lam. Thị trường ngày nay đòi hỏi sự minh bạch và quản trị chuyên nghiệp.”
Sau cuộc họp, Tĩnh Lam nhận được một cuộc gọi bí ẩn khác.
“Chúng tôi là những người ủng hộ cô,” giọng nói trong máy điện thoại trầm ấm và có phần bí ẩn.
“Đừng lo lắng về những gì Cố Nhược Lam đang làm. Chúng tôi sẽ giúp cô.”
Tĩnh Lam chỉ mỉm cười.
Buổi chiều, cô cùng Trần Duật tới một quán cà phê yên tĩnh để gặp người đại diện nhóm đồng minh.
Người đó là một doanh nhân trẻ tuổi, có tiếng trong ngành tài chính, tên là Lâm Vĩ. Anh ta giới thiệu:
“Tôi và các đối tác có nguồn lực mạnh, và chúng tôi tin tưởng vào kế hoạch của cô. Hãy để chúng tôi đồng hành.”
Tĩnh Lam cảm kích, nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng:
“Điều kiện của tôi rất rõ ràng: sự minh bạch và sự trung thực tuyệt đối.”
Đêm về, cô lặng lẽ đứng bên cửa sổ phòng làm việc, nhìn ra bầu trời thành phố rực rỡ ánh đèn.
Tĩnh Lam biết, trước mắt mình còn nhiều khó khăn, thậm chí là những âm mưu chưa lộ diện.
Nhưng giờ đây, cô không còn cô đơn.