Tiếng chuông báo thức chói tai vang lên, cắt ngang giấc mơ hỗn độn. Lam An Nhiên giật mình tỉnh giấc, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. Đôi mắt cô mở to, nhìn chằm chằm vào trần nhà trắng toát. Không phải căn phòng trọ tồi tàn, ẩm thấp nơi cô trút hơi thở cuối cùng. Đây là căn phòng quen thuộc của cô mười năm về trước, với bức tường màu hồng nhạt, chiếc bàn học đầy sách vở và poster của thần tượng ca nhạc.
Cô đưa tay lên sờ trán, rồi lại véo mạnh vào cánh tay mình. Một cơn đau nhói truyền đến, chân thật đến kinh ngạc. Không phải mơ. Cô đã thực sự trở lại.
Ký ức từ "kiếp trước" ùa về như một cơn sóng thần, nhấn chìm cô trong nỗi sợ hãi và uất hận. Lam An Nhiên của kiếp trước, một cô gái ngây thơ, mù quáng lao vào tình yêu với Lục Kha – nam chính trong cuốn tiểu thuyết mà cô vô tình xuyên vào. Để rồi, cô bị Mộ Thanh Thanh – nữ chính "nguyên tác" – và Lục Kha gài bẫy, hãm hại, cướp đi tất cả. Gia đình cô phá sản, bố mẹ lâm bệnh nặng rồi qua đời. Cô, Lam An Nhiên, từ tiểu thư cành vàng lá ngọc trở thành kẻ trắng tay, mang tiếng xấu khắp nơi, cuối cùng chết trong cô độc và tuyệt vọng.
Nghĩ đến cảnh tượng kinh hoàng đó, An Nhiên ôm chặt lấy ngực, cảm giác buồn nôn trào lên. Nhưng rồi, một tia sáng lóe lên trong đôi mắt cô. Cô đã có cơ hội làm lại! Đây là năm 2025, trước khi mọi bi kịch bắt đầu, trước khi cô gặp gỡ Lục Kha, trước khi cô bước chân vào con đường sai lầm đó.
"Lam An Nhiên, mày sẽ không bao giờ lặp lại sai lầm đó nữa!" cô thì thầm, giọng khàn đặc.
Cô bật dậy, chạy đến trước gương. Hình ảnh phản chiếu là một cô gái với mái tóc đen dài mượt mà, đôi mắt to tròn vẫn còn nét ngây thơ của tuổi đôi mươi, nhưng ẩn sâu bên trong là sự sắc sảo và kiên cường của một người đã trải qua bi kịch. Mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn, tuổi trẻ, gia đình, và cả tương lai.
An Nhiên hít thở sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân. Việc đầu tiên cần làm là tránh xa Lục Kha và Mộ Thanh Thanh. Cô nhớ rõ lịch trình của họ, những sự kiện quan trọng sẽ diễn ra. Cô sẽ không để mình bị cuốn vào bất kỳ mối quan hệ hay âm mưu nào của họ nữa.
Thứ hai, cô phải cứu gia đình. Trong ký ức, công ty của bố cô, Lam Thị, đã gặp một vụ lùm xùm lớn và phá sản chỉ trong vòng vài tháng nữa. An Nhiên nhớ rõ những sai lầm trong quyết định kinh doanh của bố, và cả những kẻ tiểu nhân đã lợi dụng sự cả tin của ông. Cô phải tìm cách ngăn chặn điều đó.
Và thứ ba, cô muốn sống cho chính mình. Kiếp trước, cô chỉ sống vì tình yêu mù quáng. Kiếp này, cô muốn theo đuổi đam mê thiết kế thời trang, lĩnh vực mà cô từng từ bỏ vì Lục Kha. Cô muốn tạo dựng sự nghiệp của riêng mình, không phụ thuộc vào bất cứ ai.
Quyết tâm hiện rõ trong ánh mắt An Nhiên. Cô bước xuống giường, đi về phía cửa sổ. Ánh nắng ban mai rực rỡ chiếu qua tấm rèm, rọi vào căn phòng. Dưới kia là con phố đông đúc, nhộn nhịp của thành phố hiện đại. Mọi thứ đều chân thật, đầy sức sống.
"An Nhiên, con dậy rồi à? Xuống ăn sáng đi con!" Giọng mẹ cô, bà Mai, vang lên từ dưới nhà, đầy yêu thương và ấm áp.
Nghe giọng mẹ, An Nhiên cảm thấy sống mũi cay cay. Mẹ cô vẫn còn sống, vẫn khỏe mạnh! Kiếp trước, bà đã phải chịu quá nhiều đau khổ vì cô. Kiếp này, cô sẽ bảo vệ bà, bảo vệ gia đình mình.
An Nhiên xuống nhà, bữa sáng thịnh soạn đã được bày sẵn trên bàn. Bố cô, ông Lâm, đang đọc báo, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm cà phê. Mọi thứ thật đỗi bình yên, khác xa với những năm tháng cuối đời đầy bi kịch trong ký ức của cô.
"Con gái, hôm nay con có buổi học ở câu lạc bộ thiết kế không?" Ông Lâm hỏi, nhìn cô đầy trìu mến.
An Nhiên gật đầu. "Dạ có ạ. Con sẽ cố gắng hơn nữa."
Câu lạc bộ thiết kế... Đó là nơi cô gặp gỡ Lục Kha lần đầu tiên. Anh ta là tiền bối của cô, tài năng và đẹp trai, nhưng lại là một kẻ giả dối. An Nhiên nhớ rõ, tuần tới là buổi dã ngoại của câu lạc bộ, nơi Lục Kha và Mộ Thanh Thanh sẽ có những màn "tình tứ" và bắt đầu mối quan hệ của họ. Cô sẽ không tham gia!
Sau bữa sáng, An Nhiên lên phòng. Cô mở máy tính, tìm kiếm thông tin về công ty của bố. Lam Thị đang gặp phải một dự án lớn, một hợp đồng đầu tư mạo hiểm với một đối tác mới. Trong ký ức của cô, chính dự án này đã đẩy Lam Thị vào phá sản.
An Nhiên cau mày. Cô cần phải tìm cách thuyết phục bố hủy bỏ hợp đồng đó, hoặc ít nhất là điều tra kỹ lưỡng đối tác. Nhưng bố cô là một người rất bảo thủ và tin tưởng vào kinh nghiệm của mình. Làm sao để cô, một cô gái mới đôi mươi, có thể thuyết phục được ông?
Cô nhớ lại một cái tên trong ký ức của mình: Thẩm Lăng Phong. Anh ta là một tổng tài bí ẩn, quyền lực ngầm, không lộ diện nhiều nhưng lại có sức ảnh hưởng cực lớn trong giới kinh doanh. Kiếp trước, anh ta từng xuất hiện thoáng qua trong một vài sự kiện xã giao mà cô tham dự, nhưng họ chưa từng nói chuyện. An Nhiên nhớ rằng, trong cuốn tiểu thuyết, Thẩm Lăng Phong không hề có liên hệ gì với cốt truyện chính của nữ phụ và nam nữ chính. Anh ta chỉ là một nhân vật phụ cực kỳ mờ nhạt, lạnh lùng và bí ẩn.
Liệu cô có thể tìm cách tiếp cận anh ta để nhờ giúp đỡ? Hoặc ít nhất, mượn sức ảnh hưởng của anh ta để cứu công ty của bố?
An Nhiên nhìn ra cửa sổ, ánh mắt đầy kiên quyết. Cô đã có một "kiếp sống" làm bài học. Kiếp này, cô sẽ tự mình viết lại "luật chơi". Cô sẽ không để bi kịch lặp lại.