luật chơi của em

Chương 2: Bước Đi Đầu Tiên và Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lam An Nhiên bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình một cách cẩn trọng. Việc đầu tiên, cô hủy bỏ buổi dã ngoại của câu lạc bộ thiết kế. Cô lấy lý do bị ốm đột xuất, mặc cho cô bạn thân Tiểu Vy có vẻ hơi thất vọng. An Nhiên biết, đây là một bước đi nhỏ nhưng quan trọng để tránh xa Lục Kha và Mộ Thanh Thanh.

"An Nhiên, cậu không sao chứ? Nghe giọng cậu yếu quá," Tiểu Vy lo lắng hỏi qua điện thoại.

"Tớ không sao, chỉ là bị cảm nhẹ thôi. Cậu cứ đi chơi vui vẻ nhé, tớ sẽ ở nhà nghỉ ngơi," An Nhiên đáp, giọng cô cố tỏ ra mệt mỏi.

Sau khi cúp máy, An Nhiên thở phào nhẹ nhõm. Một mối nguy đã được loại bỏ. Giờ là lúc tập trung vào việc cứu công ty của bố.

Cô bắt đầu tìm kiếm thông tin về đối tác mà Lam Thị đang chuẩn bị ký hợp đồng. Trong ký ức, đối tác này là một công ty vỏ bọc, đứng sau là một tập đoàn chuyên lừa đảo, rút ruột tài sản của các công ty nhỏ hơn. An Nhiên nhớ rõ tên của kẻ đứng đầu tập đoàn đó, một người đàn ông mưu mô, xảo quyệt.

Cô dùng máy tính, tìm kiếm các bài báo, thông tin về tập đoàn này. Quả nhiên, có rất nhiều tin tức tiêu cực, nhưng lại bị che giấu khéo léo dưới những bài viết PR hào nhoáng. An Nhiên biết, chỉ có người trong ngành hoặc những người có kinh nghiệm mới có thể nhìn thấu được bản chất của chúng.

Cô in ra tất cả những thông tin mình tìm được, cẩn thận đánh dấu những điểm đáng ngờ. Tối hôm đó, cô mang tập tài liệu đến phòng làm việc của bố.

"Bố, con có chuyện muốn nói với bố về đối tác mới của công ty mình," An Nhiên nói, giọng cô đầy nghiêm túc.

Ông Lâm ngẩng đầu lên khỏi đống tài liệu, nhìn con gái với vẻ ngạc nhiên. "Có chuyện gì vậy con? Con bé con thì biết gì về chuyện làm ăn của người lớn?"

An Nhiên biết bố cô sẽ phản ứng như vậy. Cô hít một hơi sâu, rồi đặt tập tài liệu lên bàn. "Bố, con đã tìm hiểu về tập đoàn này. Con thấy có rất nhiều điểm đáng ngờ. Họ có vẻ ngoài hào nhoáng, nhưng thực chất lại có nhiều vụ lùm xùm liên quan đến lừa đảo và rửa tiền."

Ông Lâm cau mày. "An Nhiên, con nghe ai nói vớ vẩn vậy? Đây là một đối tác lớn, có uy tín trên thị trường. Bố đã tìm hiểu rất kỹ rồi."

"Bố, con biết bố là người có kinh nghiệm, nhưng con mong bố hãy xem xét những thông tin này," An Nhiên nói, giọng cô kiên quyết. Cô chỉ vào từng điểm đáng ngờ trong tài liệu. "Họ thường xuyên thay đổi tên công ty, các dự án của họ đều có điểm chung là rút vốn nhanh chóng, và các đối tác cũ của họ đều gặp rắc rối sau khi hợp tác."

Ông Lâm cầm tập tài liệu lên, lướt qua một lượt. Ông ta vẫn tỏ vẻ không tin, nhưng ánh mắt lại hiện lên một chút suy tư. "Con bé con này, con lấy những thông tin này ở đâu ra vậy?"

"Con tìm kiếm trên mạng, và con cũng có hỏi một vài người bạn trong ngành," An Nhiên đáp, cô không muốn tiết lộ quá nhiều về khả năng "tiên tri" của mình.

Ông Lâm im lặng một lúc, rồi đặt tập tài liệu xuống. "Được rồi, bố sẽ xem xét lại. Nhưng con đừng lo lắng quá. Chuyện làm ăn không đơn giản như con nghĩ đâu."

An Nhiên biết, cô chưa thể thuyết phục được bố ngay lập tức. Nhưng ít nhất, cô đã gieo được hạt giống nghi ngờ vào tâm trí ông. Cô cần thêm thời gian, và có lẽ, cần thêm sự giúp đỡ.

Sáng hôm sau, An Nhiên đến thư viện trường. Cô muốn tìm thêm sách về kinh tế, về các vụ án lừa đảo tài chính để củng cố kiến thức và tìm kiếm manh mối. Khi cô đang mải mê tìm kiếm trong khu vực sách kinh tế, một cuốn sách dày cộp bỗng rơi xuống từ trên cao, suýt chút nữa thì đập vào đầu cô.

"Cẩn thận!" Một giọng nói trầm ấm vang lên.

An Nhiên giật mình, ngẩng đầu lên. Trước mặt cô là một người đàn ông cao lớn, dáng người cân đối, khuôn mặt góc cạnh, lạnh lùng nhưng lại toát lên một vẻ đẹp nam tính khó cưỡng. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, nhưng lại toát lên khí chất của một người thành đạt.

Đôi mắt anh ta sâu thẳm, nhìn thẳng vào cô. An Nhiên cảm thấy tim mình đập lỗi nhịp. Đây là... Thẩm Lăng Phong! Cô nhận ra anh ta ngay lập tức, dù kiếp trước họ chưa từng nói chuyện. Khí chất của anh ta quá đặc biệt, không thể nhầm lẫn.

"Xin lỗi cô. Tôi không cố ý," Thẩm Lăng Phong nói, giọng anh ta trầm thấp, có chút lạnh lùng. Anh ta cúi xuống nhặt cuốn sách lên. Đó là một cuốn sách về "Chiến lược đầu tư mạo hiểm".

"Không sao ạ," An Nhiên đáp, giọng cô hơi lắp bắp. Cô không ngờ lại gặp anh ta ở đây, trong tình huống này.

Thẩm Lăng Phong đưa cuốn sách cho cô. Ánh mắt anh ta lướt qua cô một cách nhanh chóng, rồi anh ta quay người bước đi, không nói thêm lời nào.

An Nhiên đứng đó, nhìn theo bóng lưng anh ta. Cuộc gặp gỡ này quá bất ngờ. Cô không biết đây là điềm lành hay điềm dữ. Cô có nên tìm cách tiếp cận anh ta không? Hay cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên?

Cô nhìn vào cuốn sách trên tay. "Chiến lược đầu tư mạo hiểm". Đây có phải là một gợi ý từ định mệnh không? An Nhiên mỉm cười. Có lẽ, "luật chơi" của cô đã bắt đầu có những biến số thú vị.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.