Cuộc gặp gỡ tình cờ với Thẩm Lăng Phong ở thư viện khiến Lam An Nhiên suy nghĩ rất nhiều. Anh ta là một nhân vật quan trọng trong "kiếp này" của cô, không phải vì cô yêu anh ta, mà vì cô cần sức ảnh hưởng của anh ta để cứu công ty của bố. Đây là cơ hội trời cho, cô không thể bỏ lỡ.
An Nhiên bắt đầu tìm kiếm thông tin về Thẩm Lăng Phong trên mạng. Quả nhiên, anh ta là một nhân vật bí ẩn. Có rất ít bài báo về anh, và những bức ảnh thì lại càng hiếm. Tất cả chỉ là những tin đồn mơ hồ về một "tổng tài trẻ tuổi, tài giỏi nhưng lạnh lùng và ít khi xuất hiện công khai." Điều này càng khiến anh ta trở nên hấp dẫn và khó đoán.
An Nhiên biết, để tiếp cận Thẩm Lăng Phong, cô cần một kế hoạch. Cô không thể đường đột xuất hiện trước mặt anh ta và cầu xin giúp đỡ. Anh ta là một người có địa vị, và chắc chắn sẽ cảnh giác với bất kỳ ai có ý đồ tiếp cận.
Cô quyết định bắt đầu bằng việc tìm hiểu sở thích và những nơi Thẩm Lăng Phong thường lui tới. Cô nhớ lại, trong một tin đồn nhỏ ở kiếp trước, Thẩm Lăng Phong có vẻ rất thích một quán cà phê sách cổ điển ở khu phố cũ. An Nhiên quyết định sẽ thử vận may ở đó.
Sáng hôm sau, An Nhiên chuẩn bị tinh thần kỹ lưỡng. Cô mặc một bộ trang phục đơn giản nhưng thanh lịch, trang điểm nhẹ nhàng. Cô mang theo một cuốn sách chuyên ngành về kinh tế và một cuốn sổ tay, giả vờ như một sinh viên chăm chỉ đến học bài.
Quán cà phê sách nằm khuất trong một con hẻm nhỏ, yên tĩnh và cổ kính. An Nhiên bước vào, không khí bên trong quán thoang thoảng mùi cà phê rang xay và mùi giấy cũ. Cô chọn một bàn gần cửa sổ, nơi có ánh sáng tự nhiên và tầm nhìn ra con phố.
Cô ngồi xuống, mở sách ra đọc, nhưng đôi mắt lại liên tục liếc nhìn xung quanh. Cô muốn tìm kiếm bóng dáng của Thẩm Lăng Phong.
Thời gian trôi qua, quán cà phê dần đông hơn, nhưng Thẩm Lăng Phong vẫn không xuất hiện. An Nhiên bắt đầu cảm thấy thất vọng. Có lẽ tin đồn đó là sai, hoặc anh ta không đến đây thường xuyên như cô nghĩ.
Khi cô đang định bỏ cuộc, một bóng dáng cao lớn bất ngờ xuất hiện ở cửa quán. Đó là Thẩm Lăng Phong! Anh ta vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, khí chất cao ngạo như mọi khi. Anh ta đi thẳng đến quầy gọi đồ, rồi tìm một góc khuất yên tĩnh, ngồi xuống và mở máy tính ra làm việc.
An Nhiên cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Cơ hội đã đến! Nhưng làm thế nào để tiếp cận anh ta một cách tự nhiên mà không bị anh ta đề phòng?
Cô nghĩ ra một ý tưởng. Cô nhớ lại cuốn sách "Chiến lược đầu tư mạo hiểm" mà Thẩm Lăng Phong đã nhặt giúp cô ở thư viện. Có lẽ đó là một chủ đề mà anh ta quan tâm.
An Nhiên hít một hơi sâu, rồi đứng dậy, tiến về phía bàn của Thẩm Lăng Phong. Cô cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể.
"Chào anh," An Nhiên nói, giọng cô hơi ngập ngừng. "Anh có thể cho em hỏi một chút không ạ?"
Thẩm Lăng Phong ngẩng đầu lên, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn cô. Anh ta không nói gì, chỉ ra hiệu cho cô ngồi xuống.
An Nhiên ngồi xuống ghế đối diện anh ta. "Em là Lam An Nhiên. Có lẽ anh không nhớ, nhưng chúng ta đã gặp nhau ở thư viện hôm trước."
Thẩm Lăng Phong khẽ gật đầu, ra vẻ đã nhớ ra.
"Em thấy anh đọc cuốn sách về 'Chiến lược đầu tư mạo hiểm'. Em cũng đang tìm hiểu về lĩnh vực này để giúp công ty của bố em. Anh có thể cho em xin một vài lời khuyên không ạ? Hoặc anh có thể giới thiệu cho em một vài cuốn sách hay về chủ đề này được không?" An Nhiên nói, cô cố gắng tỏ ra chân thành và cầu thị.
Thẩm Lăng Phong nhìn cô một lúc, ánh mắt anh ta lướt qua vẻ mặt cầu thị của cô. Anh ta trầm ngâm một lát, rồi đột nhiên cất tiếng.
"Công ty của bố cô đang gặp rắc rối?"
An Nhiên hơi bất ngờ vì câu hỏi thẳng thắn của anh ta. Cô gật đầu. "Dạ vâng. Đang có một dự án đầu tư khá mạo hiểm, và em lo lắng bố em sẽ bị lừa."
Thẩm Lăng Phong gật đầu, rồi anh ta đột nhiên nói một câu khiến An Nhiên ngạc nhiên. "Nếu cô muốn tìm hiểu về đầu tư mạo hiểm, không nên chỉ đọc sách."
An Nhiên nhíu mày. "Vậy em nên làm gì ạ?"
Thẩm Lăng Phong nhìn thẳng vào mắt cô, giọng anh ta trầm thấp, đầy sức hút. "Tôi có một buổi tọa đàm về chủ đề này vào tuần tới. Cô có muốn tham gia không?"
An Nhiên sững sờ. Một buổi tọa đàm của Thẩm Lăng Phong? Đây là cơ hội ngàn vàng!
"Dạ... dạ vâng! Em rất muốn ạ!" An Nhiên vội vàng đáp, giọng cô đầy vẻ phấn khích.
Thẩm Lăng Phong khẽ mỉm cười, nụ cười rất nhạt, nhưng lại khiến khuôn mặt lạnh lùng của anh ta trở nên ấm áp hơn. "Địa điểm và thời gian, tôi sẽ gửi qua email cho cô."
An Nhiên vội vàng lấy điện thoại ra. "Anh có thể cho em xin địa chỉ email của anh không ạ?"
"Không cần," Thẩm Lăng Phong nói. "Tôi đã có email của cô rồi."
An Nhiên ngạc nhiên. Cô nhớ là cô chưa bao giờ cho anh ta địa chỉ email của mình. Thẩm Lăng Phong nhìn thấy vẻ mặt bối rối của cô, khẽ nhếch mép. "Tôi có cách riêng của mình."
Anh ta đứng dậy, chuẩn bị rời đi. "Hẹn gặp cô vào tuần tới."
An Nhiên nhìn theo bóng lưng anh ta khuất dần. Cô không thể tin được mọi chuyện lại diễn ra suôn sẻ đến vậy. Kế hoạch "tiếp cận" đã thành công mỹ mãn. Nhưng cô cũng không khỏi tò mò về "cách riêng" mà anh ta có thể lấy được email của cô. Thẩm Lăng Phong thực sự là một tổng tài bí ẩn và khó lường.