luật chơi của em

Chương 7: Cuộc Đối Thân Tròn và Nụ Cười Của Kẻ Quan Sát


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lời nói của Thẩm Lăng Phong như một tia sét đánh thẳng vào Lam An Nhiên. "Hay là... cô đã từng trải qua những chuyện này rồi?" Câu hỏi đó không chỉ thể hiện sự tinh ý của anh mà còn cho thấy anh đã nhìn thấu một phần bí mật lớn nhất của cô.

Lam An Nhiên cảm thấy tim đập thình thịch trong lồng ngực. Cô không ngờ Thẩm Lăng Phong lại sắc sảo đến vậy. Anh ta không phải là người dễ lừa dối. Cô phải làm gì đây? Thừa nhận ư? Hay tiếp tục che giấu? Trực giác mách bảo cô, Thẩm Lăng Phong không có ác ý. Anh ta chỉ tò mò, và có lẽ, anh ta có thể hiểu cô.

Cô nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của anh, hít một hơi thật sâu. "Thẩm Lăng Phong, anh tin vào... trùng sinh không?"

Ánh mắt Thẩm Lăng Phong lóe lên một tia kinh ngạc. Anh ta không ngờ cô lại hỏi thẳng đến vậy. Anh im lặng một lúc, rồi khẽ nhếch môi, nụ cười rất nhạt. "Tôi tin vào những điều không thể giải thích bằng khoa học. Và tôi tin vào trực giác của mình."

An Nhiên mỉm cười, nụ cười nhẹ nhõm. "Vậy thì... anh đã đúng. Em đã từng trải qua những chuyện này rồi. Em không biết tại sao hay bằng cách nào, nhưng em đã trở về từ mười năm sau, ngay trước khi mọi bi kịch xảy ra với gia đình em."

Cô kể cho anh nghe về "cuốn tiểu thuyết" mà cô vô tình xuyên vào, về thân phận nữ phụ bi thảm của mình, về Lục Kha và Mộ Thanh Thanh, và về cái kết cục đau khổ của gia đình cô trong kiếp trước. Cô kể một cách thành thật, giọng cô đôi khi run rẩy vì những ký ức đau buồn, nhưng ánh mắt lại đầy sự kiên cường.

Thẩm Lăng Phong lắng nghe một cách chăm chú, không ngắt lời cô dù chỉ một câu. Khuôn mặt anh ta vẫn điềm tĩnh, nhưng ánh mắt lại hiện lên sự thấu hiểu và một chút gì đó... thương cảm.

"Vậy ra, cô đang cố gắng thay đổi vận mệnh của mình và gia đình," Thẩm Lăng Phong nói khi An Nhiên kết thúc câu chuyện. Giọng anh ta trầm ấm, không hề có sự phán xét. "Điều này khá thú vị."

An Nhiên nhìn anh, cảm thấy có chút ấm áp trong lòng. Đây là lần đầu tiên cô chia sẻ bí mật động trời này với bất kỳ ai, và cô không ngờ người đó lại là Thẩm Lăng Phong – một người đàn ông xa lạ nhưng lại mang đến cho cô cảm giác an toàn và tin cậy.

"Em không biết tại sao lại kể cho anh nghe," An Nhiên nói, giọng cô nhỏ dần. "Có lẽ em tin anh."

Thẩm Lăng Phong khẽ mỉm cười, nụ cười lần này ấm áp hơn rất nhiều. Anh đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa đầu cô. "Cô tin đúng người rồi. Từ giờ, cô không cần phải chiến đấu một mình nữa. Tôi sẽ giúp cô thay đổi 'kịch bản' đó. Chúng ta sẽ cùng nhau viết lại 'luật chơi'."

Lời nói của Thẩm Lăng Phong như một liều thuốc an thần cho An Nhiên. Cô cảm thấy một gánh nặng lớn được trút bỏ. Cô nhìn anh, đôi mắt rưng rưng.

"Cảm ơn anh, Thẩm Lăng Phong," cô thì thầm.

Trong khi đó, ở một góc khác của thành phố, tại một quán bar sang trọng, Lục Kha và Mộ Thanh Thanh đang nâng ly chúc mừng. Họ vừa hoàn thành một hợp đồng béo bở, và mọi thứ dường như đang đi đúng hướng theo kế hoạch của họ.

"Kế hoạch của chúng ta thật hoàn hảo, Thanh Thanh," Lục Kha nói, ánh mắt anh ta đầy vẻ đắc ý. "Lam An Nhiên ngu ngốc đó sẽ không bao giờ biết được chúng ta đã lợi dụng cô ta như thế nào."

Mộ Thanh Thanh cười duyên dáng. "Chẳng phải đó là điều hiển nhiên sao, Lục Kha? Cô ta chỉ là một quân cờ trong ván cờ của chúng ta mà thôi. Em đã chuẩn bị sẵn sàng cho bước tiếp theo rồi. Sắp tới, cô ta sẽ phải trả giá cho việc dám cản đường chúng ta."

Cô ta không hề biết rằng, "quân cờ" mà cô ta đang khinh thường lại đang ngồi cạnh một "ông trùm" đích thực, và "luật chơi" của ván cờ này đã hoàn toàn thay đổi.

Xa xa, một chiếc xe đen bóng lặng lẽ đỗ bên kia đường. Từ trong xe, một cặp mắt sắc bén đang quan sát mọi động thái của Lục Kha và Mộ Thanh Thanh. Đó là một thuộc hạ của Thẩm Lăng Phong. Anh ta khẽ nhếch môi, rồi gửi một tin nhắn cho Thẩm Lăng Phong: "Mục tiêu đã xuất hiện. Mọi động thái đều nằm trong tầm kiểm soát."

Thẩm Lăng Phong nhận được tin nhắn, anh ta mỉm cười. Nụ cười không chỉ có sự tự tin mà còn ẩn chứa một chút gì đó... thú vị. "Luật chơi" mới đã được thiết lập. Và ván cờ này, sẽ do anh và An Nhiên cùng nhau định đoạt.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.