Kết quả điều tra từ Thẩm Lăng Phong về đối tác của Lam Thị đã đến sớm hơn dự kiến. Chỉ hai ngày sau cuộc gặp, một email chi tiết được gửi đến hộp thư của Lam An Nhiên. Nội dung email không chỉ khẳng định những nghi ngờ của cô mà còn phơi bày một mạng lưới lừa đảo tinh vi, sử dụng nhiều công ty con và hợp đồng ma để thao túng thị trường. Kẻ đứng đầu, Chu Hùng, là một "con cáo già" trong giới tài chính, đã lừa đảo không ít doanh nghiệp lớn nhỏ.
An Nhiên cầm điện thoại, tay cô run nhẹ. Mọi thứ đúng như ký ức của cô, thậm chí còn tồi tệ hơn. Nếu không có Thẩm Lăng Phong, gia đình cô chắc chắn đã rơi vào bẫy.
Cô lập tức mang bản báo cáo này cho bố. Ông Lâm cầm tài liệu lên, khuôn mặt ông biến sắc khi đọc từng dòng. Từ vẻ ngờ vực ban đầu, ánh mắt ông dần chuyển sang kinh ngạc, rồi phẫn nộ. Những con số, những dẫn chứng cụ thể trong báo cáo quá rõ ràng, không thể chối cãi. Chu Hùng chính là kẻ đã lừa gạt ông trong kiếp trước.
"Sao... sao con lại có được những thông tin này?" Ông Lâm hỏi, giọng ông run run.
An Nhiên không thể tiết lộ về Thẩm Lăng Phong, chỉ nói: "Con đã nhờ một người bạn có kinh nghiệm trong ngành điều tra giúp đỡ. Họ là người rất giỏi và đáng tin cậy."
Ông Lâm thở phào nhẹ nhõm, rồi đột nhiên đứng dậy. "Bố phải hủy hợp đồng này ngay lập tức! Bố không thể để Lam Thị bị lừa gạt!"
An Nhiên mỉm cười. Một mối nguy lớn đã được hóa giải. Cô đã thành công bước đầu trong việc thay đổi "kịch bản".
Trong khi đó, ở một góc khác của thành phố, Lục Kha và Mộ Thanh Thanh đang có cuộc hẹn hò lãng mạn tại một nhà hàng sang trọng. Mộ Thanh Thanh, với vẻ ngoài thanh thuần, trong sáng, đang kể về buổi dã ngoại của câu lạc bộ thiết kế.
"An Nhiên không đi thật đáng tiếc. Em đã chuẩn bị rất nhiều trò chơi cho cậu ấy," Mộ Thanh Thanh nói, giọng cô ta đầy vẻ tiếc nuối giả tạo. "Không biết An Nhiên có còn giận anh không nhỉ, Lục Kha?"
Lục Kha nhấp một ngụm rượu vang, nụ cười khẩy trên môi. "Kệ cô ta đi. Em không cần phải bận tâm đến một kẻ ngu ngốc như vậy. Cô ta chỉ là một hòn đá cản đường mà thôi."
Mộ Thanh Thanh cười thầm trong lòng. Cô ta tin chắc rằng Lam An Nhiên vẫn là con bé ngốc nghếch, mù quáng yêu Lục Kha như trong "kịch bản". Cô ta không hề biết rằng, "nữ phụ" đó đã không còn đi theo kịch bản cũ nữa.
Về phía Thẩm Lăng Phong, sau khi gửi báo cáo cho An Nhiên, anh ta vẫn tiếp tục theo dõi mọi động thái của cô một cách âm thầm. Anh ta không chỉ điều tra về Chu Hùng mà còn bí mật tìm hiểu về gia đình An Nhiên, về công ty Lam Thị. Càng tìm hiểu, anh ta càng nhận ra An Nhiên không hề đơn giản. Một cô gái trẻ lại có thể nhìn thấu được âm mưu của Chu Hùng – một kẻ lừa đảo khét tiếng. Điều này khiến anh ta càng thêm tò mò về cô.
Vào một buổi tối, An Nhiên nhận được một cuộc gọi từ số lạ. Đó là Thẩm Lăng Phong.
"Cô Lam, cô có rảnh không? Tôi muốn mời cô một bữa ăn tối để chúc mừng việc công ty cô đã thoát khỏi một vụ lừa đảo." Giọng anh ta trầm ấm và có chút thư thái.
An Nhiên hơi bất ngờ. "Dạ... em đang rảnh ạ."
"Tốt. Tôi sẽ đến đón cô sau 30 phút," Thẩm Lăng Phong nói, không cho cô cơ hội từ chối.
Đúng 30 phút sau, một chiếc xe Maybach đen bóng dừng lại trước cửa nhà An Nhiên. Thẩm Lăng Phong đích thân xuống xe mở cửa cho cô. Anh ta mặc một bộ vest đen lịch lãm, toát lên vẻ quyền quý và nam tính.
An Nhiên bước lên xe, lòng cô dấy lên một cảm giác vừa hồi hộp vừa thích thú. Đây là lần đầu tiên cô được anh ta chủ động mời đi ăn tối một cách chính thức, không phải với lý do công việc.
Bữa tối diễn ra tại một nhà hàng riêng tư, với không gian ấm cúng và sang trọng. Suốt bữa ăn, Thẩm Lăng Phong không nói nhiều, nhưng ánh mắt anh ta lại luôn dõi theo An Nhiên. Anh ta quan sát cách cô ăn, cách cô cười, và cả những biểu cảm nhỏ nhất trên khuôn mặt cô. An Nhiên cảm thấy mình như một cuốn sách đang được anh ta từ từ đọc.
"Cô Lam có vẻ rất vui," Thẩm Lăng Phong đột nhiên lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.
An Nhiên gật đầu. "Vâng. Em rất vui vì đã cứu được công ty của bố. Em thực sự cảm ơn anh rất nhiều."
"Không cần khách sáo," Thẩm Lăng Phong đáp. "Tôi chỉ làm những gì cần làm."
Anh ta dừng lại một chút, rồi đột nhiên hỏi: "Cô Lam có nghĩ rằng mọi chuyện chỉ đơn giản là Chu Hùng muốn lừa đảo không? Hay còn có ai đó đứng sau?"
An Nhiên giật mình. "Ý anh là sao ạ?"
"Tôi đã điều tra kỹ lưỡng về Chu Hùng. Hắn là một kẻ lừa đảo, nhưng để có thể giăng một cái bẫy tinh vi như vậy với Lam Thị, hắn cần một nguồn lực lớn hơn. Tôi nghi ngờ có một thế lực nào đó đang đứng sau hắn," Thẩm Lăng Phong nói, ánh mắt anh ta trở nên sắc bén. "Và tôi cũng nghi ngờ rằng, việc cô Lam tình cờ phát hiện ra sự thật này... không đơn giản chỉ là tình cờ."
An Nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Cô biết Thẩm Lăng Phong đang ám chỉ điều gì đó. Anh ta đang nghi ngờ về khả năng "tiên tri" của cô.
"Anh Thẩm... anh đang muốn nói gì vậy?" An Nhiên cố gắng giữ bình tĩnh.
Thẩm Lăng Phong nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt sâu thẳm như muốn nhìn thấu tâm can cô. "Cô Lam An Nhiên. Cô không giống bất kỳ ai tôi từng gặp. Cô có một sự nhạy cảm đặc biệt với những mối nguy hiểm, và cô biết quá nhiều về những điều mà một người bình thường không thể biết."
Anh ta dừng lại, rồi nói một câu khiến An Nhiên hoàn toàn sững sờ: "Hay là... cô đã từng trải qua những chuyện này rồi?"