Cuộc Gặp Gỡ Ở Đỉnh Cao
Lâm An Hạ đứng trước cánh cửa gỗ óc chó cao vút của văn phòng Chủ tịch Tập đoàn D.K. – đế chế giải trí và bất động sản ngầm. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng nén lại nỗi sợ hãi và sự nhục nhã đang cuộn trào trong dạ dày. Cô biết, đây là cánh cửa cuối cùng. Nếu Lý Hoàng Thiên từ chối, cô và người cha bệnh tật của mình sẽ bị những kẻ cho vay nặng lãi tàn nhẫn truy lùng.
An Hạ, 23 tuổi, sở hữu vẻ đẹp thuần khiết nhưng ẩn chứa sự kiên cường của một sinh viên ưu tú sắp tốt nghiệp. Nhưng giờ đây, tài năng và học vấn không thể cứu cô khỏi món nợ 20 tỷ đồng mà người cha nghiện cờ bạc của cô đã trút lên vai.
Phòng làm việc của Lý Hoàng Thiên nằm ở tầng cao nhất, nơi có thể nhìn bao quát toàn bộ thành phố. Không gian rộng lớn, tối giản, và được bao phủ bởi tông màu xám lạnh lẽo, toát lên sự nguy hiểm và quyền lực tuyệt đối.
Hoàng Thiên ngồi ở chiếc ghế da đen, quay lưng về phía cửa sổ, để ánh sáng thành phố tạo nên một vầng hào quang đen tối xung quanh anh. Anh ta không ngẩng đầu lên, chỉ nghe thấy tiếng lật giấy tờ nhẹ nhàng.
"Vào đi." Giọng anh ta trầm, lạnh lẽo, như một dòng nước đóng băng.
An Hạ bước vào. Cô chưa bao giờ thấy ai toát ra sự nguy hiểm đến vậy. Lý Hoàng Thiên không chỉ là một doanh nhân; anh ta là một Kẻ Săn Mồi ở đỉnh chuỗi thức ăn.
2. Sự Lạnh Lùng Tuyệt Đối
Hoàng Thiên cuối cùng cũng ngước lên. Anh ta là một người đàn ông có vẻ ngoài hoàn hảo đến lạnh lùng: tóc đen cắt gọn, đôi mắt sắc lạnh như băng, và khuôn mặt góc cạnh không một chút cảm xúc. Anh ta nhìn An Hạ, ánh mắt anh ta không chứa đựng sự ham muốn thông thường, mà là sự đánh giá của một người đang xem xét một món hàng.
"Lâm An Hạ," anh ta nói, đọc từ tập hồ sơ trước mặt. "Sinh viên xuất sắc của Đại học Kinh tế. Mồ côi mẹ từ nhỏ. Nợ của cha là 20 tỷ đồng. Và cô đến đây, nghĩ rằng tôi sẽ trả cho cô một khoản nợ khổng lồ chỉ vì sự xinh đẹp của cô sao?"
Lời nói đó như một lưỡi dao. An Hạ cảm thấy mặt mình nóng ran.
"Thưa ngài Lý," cô cố giữ giọng bình tĩnh. "Tôi không đến đây để bán nhan sắc. Tôi đến đây để xin một công việc. Tôi có thể làm bất cứ việc gì, làm trợ lý, thư ký, thậm chí là làm thuê cho công ty ngài trong nhiều năm để trả nợ. Tôi rất giỏi về phân tích tài chính..."
Hoàng Thiên nhếch mép, nụ cười nửa miệng đầy vẻ chế giễu. "Làm thuê? Cô nghĩ 20 tỷ là số tiền có thể trả bằng sức lao động sao? Tôi không thiếu thư ký tài năng. Tôi thiếu một thứ khác."
Anh ta đẩy một tập tài liệu mỏng về phía cô.
"Tôi đã chuẩn bị hợp đồng cho cô. Đọc kỹ. Ký tên. Và khoản nợ của cha cô sẽ biến mất ngay lập tức."
3. Bản Hợp Đồng Của Kẻ Săn Mồi
An Hạ run rẩy cầm tập tài liệu. Cô nhanh chóng lướt qua. Đó không phải là hợp đồng lao động. Đó là một bản Giao Kèo Phục Tùng.
ĐIỀU KHOẢN 1: QUYỀN SỞ HỮU TUYỆT ĐỐI.
Bắt đầu từ ngày ký, Lâm An Hạ hoàn toàn trở thành tài sản riêng của Lý Hoàng Thiên. Mọi quyền tự do cá nhân, quyền về thể xác, và quyền quyết định cuộc sống đều bị chuyển giao vô thời hạn.
ĐIỀU KHOẢN 2: SỰ PHỤC TÙNG HOÀN TOÀN.
An Hạ phải phục tùng mọi yêu cầu, mệnh lệnh của Lý Hoàng Thiên 24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần, không có quyền từ chối. Sự phục tùng này bao gồm nhưng không giới hạn ở: sự thân mật cá nhân, phục vụ cảm xúc và mọi nhu cầu của Chủ sở hữu.
ĐIỀU KHOẢN 3: SỰ GIAM CẦM.
An Hạ sẽ bị giam giữ tại nơi ở riêng của Chủ sở hữu. Cô không được phép liên lạc với thế giới bên ngoài, không được phép rời khỏi phạm vi quy định trừ khi có sự cho phép rõ ràng.
ĐIỀU KHOẢN 4: HÌNH PHẠT.
Bất kỳ sự bất tuân, chống đối, hoặc cố gắng bỏ trốn nào sẽ dẫn đến hình phạt ngay lập tức, tàn nhẫn, và Chủ sở hữu có toàn quyền quyết định hình thức trừng phạt.
An Hạ cảm thấy lạnh toát. Đây không phải là hợp đồng tình nhân. Đây là bản án nô lệ.
"Không có thời hạn sao?" An Hạ hỏi, giọng cô lạc đi.
"Đúng vậy," Hoàng Thiên đáp, ánh mắt anh ta không hề thay đổi. "Sự phục tùng của cô sẽ kéo dài cho đến khi tôi cảm thấy chán. Hoặc cho đến khi cô vi phạm nghiêm trọng và bị tôi quyết định chấm dứt."
"Nhưng... tại sao lại là tôi? Ngài có thể mua được bất kỳ người phụ nữ nào..."
"Cô đặc biệt," Hoàng Thiên cắt lời. "Cô có một ngọn lửa trong mắt, một sự kiêu hãnh mà tôi muốn dập tắt. Tôi không cần một con búp bê sẵn sàng. Tôi cần một người bị buộc phải quỳ gối. Nó sẽ thú vị hơn."
4. Lựa Chọn Của Sự Tuyệt Vọng
An Hạ nhìn ra ngoài cửa sổ. Thành phố rộng lớn, nhưng cô không còn nơi nào để đi. Cha cô đang đau đớn trên giường bệnh. 20 tỷ đồng là một vực thẳm.
Cô biết nếu cô ký, cô sẽ mất tất cả: nhân phẩm, tự do, và có lẽ cả linh hồn. Nhưng nếu cô không ký, cha cô sẽ chết, và cô sẽ bị bán cho những kẻ còn tàn nhẫn hơn.
Nước mắt cô bắt đầu trào ra, lăn dài trên má.
"Nếu tôi ký," An Hạ nói, giọng cô run rẩy. "Ngài phải đảm bảo cha tôi được an toàn và nhận được sự chăm sóc y tế tốt nhất."
"Tất nhiên," Hoàng Thiên đáp, nụ cười của anh ta lạnh lùng và chiến thắng. "Tôi không hủy hoại những người thân vô tội. Tôi chỉ hủy hoại cô."
An Hạ nhắm mắt lại. Cô cầm bút, bàn tay cô run lên. Cô đặt bút xuống, ký tên mình vào cuối bản hợp đồng: Lâm An Hạ. Bản án của cô.
Hoàng Thiên đứng dậy. Anh ta bước đến, cầm lấy bản hợp đồng.
"Tốt," anh ta nói. "Từ giờ phút này, cô không còn là Lâm An Hạ. Cô là Con Mồi của tôi. Và tôi là Kẻ Săn Mồi của cô."
Anh ta vò nát bản hợp đồng cũ của cô, bản hợp đồng mà cha cô đã ký với những kẻ cho vay nặng lãi.
"Xong rồi. Cô là của tôi," anh ta nói. "Bây giờ, hãy bắt đầu. Tôi không muốn chờ đợi lâu. Chúng ta sẽ rời khỏi đây ngay lập tức. Cô sẽ đến nơi ở mới của mình."
Anh ta không chạm vào cô, nhưng ánh mắt anh ta đã chiếm hữu cô hoàn toàn. An Hạ biết, cô đã bước vào một trò chơi tàn nhẫn, không có luật lệ, và cô đã hoàn toàn mất đi sự tự do.