lưới tình giăng mắc

Chương 1: Cái bẫy hào nhoáng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đèn pha lê khổng lồ treo lơ lửng trên trần sảnh tiệc, rải những hạt lấp lánh lên hàng trăm khách mời trong bộ dạ phục đắt tiền. Tiếng nhạc giao hưởng nhẹ nhàng hòa cùng tiếng cụng ly clink vang lên liên tục, tạo nên một bản giao hưởng của sự phồn hoa và giả dối. Đây là Tiệc Gây Quỹ từ thiện thường niên của giới thượng lưu, nhưng với Hoàng Minh, 35 tuổi, đây chỉ là một sàn diễn khác để anh ta thi triển tài năng “săn mồi” của mình.

Hoàng Minh đứng giữa sảnh, nụ cười lịch thiệp và ánh mắt ấm áp như ánh dương chiều. Bộ tuxedo được cắt may hoàn hảo ôm sát thân hình chuẩn mực của một người đàn ông thành đạt, khiến anh ta nổi bật hơn hẳn so với những doanh nhân luống tuổi xung quanh. Anh ta là Giám đốc điều hành của một tập đoàn bất động sản đang lên, người chồng “kiểu mẫu” được tạp chí kinh doanh ca ngợi, và là một kẻ dối trá tài tình.

Mục tiêu đêm nay của anh ta không phải là quyên góp, mà là Thảo Nguyên, con gái duy nhất của Chủ tịch Tập đoàn Tài chính Bảo Long – đối tác mà Hoàng Minh đang khao khát có được. Bảo Long đang nắm giữ một hợp đồng đầu tư trị giá hàng chục triệu đô la, và Hoàng Minh biết rõ, cửa vào phòng họp không bao giờ dễ dàng bằng cửa vào phòng ngủ.

Ánh mắt Hoàng Minh lướt qua đám đông và dừng lại ở Thảo Nguyên. Cô gái mới ngoài hai mươi, chiếc váy dạ hội màu xanh ngọc bích khoe trọn bờ vai thon thả và làn da trắng sứ. Cô đứng một mình bên quầy rượu, có vẻ lạc lõng và có chút e dè. Hoàn hảo. Anh ta chỉnh lại cổ áo, nhấp một ngụm champagne và bắt đầu tiếp cận.

“Chào cô, tôi là Hoàng Minh,” anh ta nói, giọng trầm ấm và đầy sức hút, như một lời thì thầm được tính toán kỹ lưỡng. “Tôi thấy cô đứng đây một mình, không biết có phải vì những người đàn ông ở đây quá kém cỏi để nhận ra một đóa hoa hiếm có hay không?”

Thảo Nguyên ngước lên, đôi mắt nai tơ có chút bối rối. Cô thừa nhận: “Chào anh Hoàng Minh. Tôi không quen với những sự kiện thế này lắm.”

Hoàng Minh không bỏ lỡ cơ hội. Anh ta tự nhiên đặt tay lên lưng ghế của cô, tạo ra một ranh giới riêng tư ngay giữa không gian công cộng. “Vậy thì đêm nay là cơ hội tuyệt vời để cô làm quen, và tôi rất sẵn lòng là người hướng dẫn. Tôi nghe nói, cha cô là ngài Chủ tịch Bảo Long. Một người đàn ông phi thường.”

Câu nói của anh ta không chỉ là lời khen xã giao mà là một thông điệp ẩn: Anh ta biết cô là ai và có thể cho cô những gì cô muốn. Thảo Nguyên ngay lập tức cảm thấy được tôn trọng và quan trọng.

Sau vài ly rượu, những câu chuyện về nghệ thuật và ước mơ, Hoàng Minh đã khiến Thảo Nguyên hoàn toàn bị mê hoặc. Anh ta không hề nhắc đến công việc, anh ta chỉ nói về những áp lực mà cô phải chịu đựng, về việc cô xứng đáng được yêu thương và trân trọng như thế nào.

“Cô có biết không, tôi thấy ở cô một sự thuần khiết mà tôi đã lâu không gặp,” Hoàng Minh thì thầm, cúi sát xuống tai cô khi nhạc đã chuyển sang một điệu jazz du dương. “Một vẻ đẹp không bị hoen ố bởi sự tham lam của thế giới này. Và tôi… tôi bị cuốn hút một cách kỳ lạ.”

Đó là lúc anh ta đưa ra lời đề nghị.

“Ở đây hơi ồn ào. Cô có muốn cùng tôi lên ban công của phòng VIP tầng trên không? Tôi muốn nói chuyện với cô một chút, về một điều rất riêng tư… chỉ hai chúng ta.”

Sự bối rối của Thảo Nguyên nhanh chóng bị thay thế bằng sự tò mò và cảm xúc. Cô đồng ý.

Phòng VIP ở tầng 15 của khách sạn không chỉ là một căn phòng, nó là một căn hộ penthouse thu nhỏ. Căn phòng được trang trí bằng tông màu tối, ánh sáng mờ ảo từ đèn sàn và view nhìn ra toàn thành phố lấp lánh. Mùi hương gỗ đàn hương và da thuộc đắt tiền bao trùm không gian.

“Đây là nơi tôi thường nghỉ ngơi sau những buổi tiệc tùng căng thẳng,” Hoàng Minh nói, đóng cánh cửa kính chống ồn lại, cắt đứt hoàn toàn sự liên kết với thế giới bên ngoài.

Thảo Nguyên đứng gần cửa sổ, tim đập thình thịch. Cô cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí.

Hoàng Minh bước đến gần cô, vòng tay qua eo cô từ phía sau. Hơi thở ấm nóng của anh ta phả vào gáy cô. “Cô biết không, từ giây phút tôi nhìn thấy cô, tôi đã biết, cô là của tôi.”

Anh ta không cần phải tán tỉnh thêm nữa. Anh ta là một thợ săn chuyên nghiệp. Anh ta biết cách biến những lời nói ngọt ngào thành một chiếc khóa để mở cánh cửa cấm kỵ.

Nụ hôn đến bất ngờ, mạnh mẽ và đầy dục vọng. Nó không phải là một nụ hôn của sự lãng mạn, mà là của sự chiếm hữu. Thảo Nguyên ban đầu có chút kháng cự, nhưng sự khéo léo và khao khát từ người đàn ông này nhanh chóng làm tan chảy mọi sự phòng thủ.

“Cô thật tuyệt vời, Thảo Nguyên,” Hoàng Minh thì thầm giữa những nụ hôn. Anh ta bế bổng cô lên, đưa cô vào căn phòng ngủ lớn.

Màn ân ái nóng bỏng diễn ra trong không gian xa hoa và kín đáo đó. Nó là sự kết hợp của cảm xúc bồng bột và sự tính toán lạnh lùng. Hoàng Minh sử dụng mọi kỹ năng của mình để khiến Thảo Nguyên chìm đắm trong khoái cảm, để cô nghĩ rằng đây là đỉnh cao của tình yêu và sự kết nối. Chiếc giường trắng tinh trở thành nơi chứng kiến cho một cuộc giao dịch không lời: Thân xác cô đổi lấy một vị trí trong cuộc đời anh ta.

Sau khi mọi chuyện kết thúc, Thảo Nguyên nằm trong vòng tay anh ta, thở dốc và hoàn toàn mãn nguyện. “Anh… anh thật sự yêu tôi, phải không?” cô hỏi, giọng nói run rẩy.

Hoàng Minh mỉm cười, nụ cười chiến thắng hoàn hảo. Anh ta hôn lên trán cô. “Hơn cả yêu, Thảo Nguyên. Chúng ta sẽ là một cặp đôi quyền lực. Nhưng trước tiên…”

Anh ta dừng lại một chút, ánh mắt lóe lên vẻ sắc lạnh. “Cô có thể giúp tôi một việc nhỏ không? Về dự án hợp tác của cha cô. Tôi cần biết, cha cô đang nghiêng về bên nào?”

Thảo Nguyên không hề nghi ngờ. Cô tin rằng anh ta đang chia sẻ một phần cuộc sống và sự nghiệp của mình với cô vì tình yêu. Cô sẵn lòng. “Anh muốn biết gì, em sẽ nói hết. Chỉ cần anh ở bên em.”

“Tuyệt vời,” Hoàng Minh nói, ôm cô chặt hơn, nhưng tâm trí anh ta đã chuyển sang việc làm thế nào để sử dụng thông tin này để hạ gục đối thủ và hoàn thành hợp đồng.

Thảo Nguyên đã bị cuốn vào cái bẫy hào nhoáng và quyền lực của Hoàng Minh. Đêm nay, cô gái trẻ đã trở thành quân cờ đầu tiên trên bàn cờ của kẻ đạo đức giả này. Cô không hề biết, những bí mật kinh hoàng của anh ta còn vượt xa sự tưởng tượng của cô, và sự trả thù sau này sẽ còn tàn khốc hơn nhiều.

Hoàng Minh nhìn trần nhà, nhếch mép. Mục tiêu đã đạt. Giờ là lúc lên kế hoạch cho con mồi tiếp theo. Vợ anh ta, Phương Chi, đang chờ anh ta ở nhà, với niềm tin ngây thơ về một người chồng chung thủy. Anh ta sẽ về nhà, và tiếp tục vai diễn người đàn ông hoàn hảo của mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×