lưới tình giăng mắc

Chương 2: Hợp đồng thân xác


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh nắng ban mai hiếm hoi len qua rèm cửa lụa dày của căn phòng VIP, đánh thức Thảo Nguyên. Cô mở mắt, cảm nhận được hơi ấm và sức nặng của một cánh tay rắn chắc đang ôm mình. Cảm giác vừa e thẹn vừa hạnh phúc bao trùm cô. Cô là người tình bí mật của Hoàng Minh, và điều đó khiến cô cảm thấy mình là trung tâm của một bí mật lớn, một cảm giác thú vị và quyền lực hơn bất kỳ thứ gì cha cô từng mua cho cô.

Hoàng Minh tỉnh dậy ngay sau đó. Anh ta không hề lơ đễnh hay vội vàng như những người đàn ông khác. Anh ta quay sang, trao cho cô một nụ hôn dịu dàng nhưng đầy chiếm hữu. “Chào buổi sáng, người đẹp của tôi. Đêm qua, cô đã khiến tôi hoàn toàn mất kiểm soát.”

Lời nói này, mặc dù chỉ là kịch bản đã được anh ta sử dụng nhiều lần, vẫn có tác dụng mạnh mẽ với Thảo Nguyên. Cô chìm đắm trong ảo tưởng về tình yêu mãnh liệt.

“Em cũng vậy,” cô thì thầm, siết chặt tay anh ta. “Em chưa bao giờ cảm thấy mình là chính mình như thế này.”

Hoàng Minh biết rằng đây là khoảnh khắc quyết định để củng cố “hợp đồng” vô hình này. Anh ta đưa cho cô một chiếc vòng cổ kim cương nhỏ, lấp lánh dưới ánh sáng. “Cái này là của cô. Chỉ một món quà nhỏ để kỷ niệm đêm đầu tiên của chúng ta. Đừng đeo nó công khai, vì… cô biết đấy, chúng ta có bí mật riêng.”

Sự kín đáo đó không làm Thảo Nguyên khó chịu, ngược lại, nó khiến cô tin rằng mối quan hệ này là độc nhất, vượt qua mọi quy tắc thông thường. Cô đã bị mê hoặc bởi sự xa xỉ, bí ẩn, và cảm giác được đặc quyền.

Sau khi rời khách sạn bằng lối đi bí mật, Hoàng Minh lái xe đưa Thảo Nguyên đi ăn sáng tại một nhà hàng chỉ dành cho giới siêu giàu. Trong bữa ăn, anh ta khéo léo chuyển hướng câu chuyện sang công việc.

“Cha cô hẳn đang rất bận rộn với dự án Bất động sản mới của Tập đoàn Bảo Long,” anh ta nói, vừa nhâm nhi tách cà phê đắt tiền. “Dự án đó thật sự có tầm nhìn. Tôi ngưỡng mộ ông ấy.”

Thảo Nguyên, đang say sưa trong hạnh phúc, lập tức cởi mở. “Đúng vậy, cha em đang căng thẳng lắm. Có hai công ty đang cạnh tranh gay gắt. Một là công ty của anh, tất nhiên, và một công ty đối thủ là Tập đoàn Vĩnh Hưng.”

Hoàng Minh giả vờ cau mày, thể hiện sự quan tâm một cách đáng tin cậy. “Vĩnh Hưng à? Tôi nghe nói họ đang tung ra một đề xuất rất hấp dẫn. Liệu cha cô có bị lung lay không? Tôi chỉ lo lắng cho cô thôi, nếu dự án không thành công, cô sẽ phải chịu áp lực từ gia đình.”

Đòn tâm lý này đánh trúng điểm yếu của Thảo Nguyên – nỗi sợ làm cha thất vọng. Cô lập tức muốn chứng minh cô có thể giúp đỡ.

“À, cha em có nói với mẹ em, Vĩnh Hưng đang đưa ra một con số cao hơn về mặt lợi nhuận, nhưng lại có những điều khoản phạt rất nặng nề nếu dự án bị chậm tiến độ. Cha em không thích rủi ro đó. Ông ấy muốn sự ổn định từ công ty anh.”

Đó chính là thông tin vàng. Hoàng Minh ghi nhớ từng lời. Anh ta biết Vĩnh Hưng đang mạnh tay, nhưng điểm yếu của họ là sự thiếu linh hoạt trong hợp đồng.

“Cảm ơn em đã chia sẻ điều này, người đẹp,” anh ta thì thầm, nắm lấy tay cô. “Chỉ cần em tin tưởng anh, anh sẽ không bao giờ làm em thất vọng.”

Những buổi hẹn hò bí mật của họ cứ thế tiếp diễn. Nó luôn xoay quanh sự xa hoa, những màn ân ái nóng bỏng và những cuộc "trao đổi" thông tin. Hoàng Minh luôn chọn những địa điểm kín đáo: biệt thự nghỉ dưỡng ở ngoại ô, du thuyền riêng, hay căn hộ cao cấp của anh ta ở trung tâm thành phố.

Trong một buổi tối mưa gió tại căn hộ bí mật, Thảo Nguyên đang say đắm trong hơi thở của anh ta, khi Hoàng Minh thì thầm vào tai cô: “Anh sắp có buổi họp quan trọng với cha em. Anh cần biết, Vĩnh Hưng còn điều gì khiến cha em bận tâm nữa không?”

Lần này, Hoàng Minh sử dụng một kỹ thuật tinh vi hơn. Anh ta không chỉ hỏi thông tin mà còn thực hiện hành vi gần gũi nhất ngay trước khi hỏi.

“Cha em có nói… Vĩnh Hưng không có đủ vốn lưu động để hỗ trợ giai đoạn hai của dự án nếu có khủng hoảng… Anh đừng lo, em sẽ cố gắng hỏi mẹ em thêm…” Thảo Nguyên nói, giọng đứt quãng vì đang chìm đắm trong khoái cảm.

Hoàng Minh cười thầm trong lòng. Thành công. Anh ta biết cách biến những cuộc hẹn hò 18+ này thành những cuộc họp kinh doanh hiệu quả nhất. Anh ta đã có trong tay những điểm yếu của Vĩnh Hưng, và anh ta sẽ sử dụng chúng để tạo ra một đề xuất hoàn hảo, khiến cha Thảo Nguyên không thể từ chối.

Đến cuối tuần đó, Hoàng Minh đã chuẩn bị một đề xuất chi tiết, giảm nhẹ lợi nhuận ban đầu nhưng cam kết hỗ trợ vốn lưu động vô điều kiện trong giai đoạn hai – đúng như điều cha Thảo Nguyên lo lắng.

Trong cuộc họp tại Tập đoàn Bảo Long, Hoàng Minh trình bày một cách tự tin, như thể anh ta đã đọc được suy nghĩ của đối tác. Cha Thảo Nguyên vô cùng ấn tượng. Ông ta cảm thấy Hoàng Minh là người đáng tin cậy và có tầm nhìn.

Và không ngoài dự đoán, Hoàng Minh giành được hợp đồng.

Tối hôm đó, anh ta gọi cho Thảo Nguyên. “Chúng ta đã làm được, người đẹp! Nhờ có em, anh đã có hợp đồng. Em là người phụ nữ may mắn của anh!”

Thảo Nguyên cảm thấy tự hào đến mức bật khóc. Cô tin rằng cô đã giúp đỡ người yêu của mình. Cô cảm thấy mình là người hùng thầm lặng.

Nhưng trong khi Thảo Nguyên đang mơ về một tương lai cùng anh ta, Hoàng Minh đã ngồi trong phòng làm việc của mình, nhìn vào tấm ảnh vợ và con trai trên bàn, và gọi điện cho trợ lý của mình: “Liên hệ với thư ký của Chủ tịch Bảo Long. Đảm bảo những tin tức về hợp đồng được tung ra thật hoành tráng. À, và sắp xếp một cuộc hẹn với Hải Anh vào tuần sau. Tôi cần cô ấy cho dự án mới.”

Thảo Nguyên đã hoàn thành vai trò của mình. Giờ là lúc tìm kiếm quân cờ tiếp theo.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×