ma tộc chi tộc trưởng

Chương 1: Tai nạn bất ngờ và thế giới ma tộc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trời tối dần, mưa lất phất rơi, ánh đèn đường lập lòe phản chiếu trên mặt đường trơn trượt. Lâm Dật – một chàng trai 28 tuổi, tóc rối, mắt đỏ vì thiếu ngủ – lảo đảo trên vỉa hè sau một ngày dài làm việc. Anh vừa hoàn thành deadline cuối cùng, cơ thể như muốn gục xuống nhưng cái đầu vẫn còn đang quay cuồng với những con số, bảng tính, và vô số email chưa gửi.

“Chỉ cần về tới nhà… một cốc trà, một cái ghế sofa, và ngủ…” – Lâm Dật tự nhủ.

Nhưng vận mệnh dường như không cho anh cái quyền “thư giãn” này. Một chiếc xe tải lao vút tới từ ngã rẽ bên phải. Lâm Dật chưa kịp phản ứng, tim như bị bóp nghẹt…

Khi anh mở mắt lần nữa, không còn thấy thành phố nhộn nhịp, cũng không còn mưa hay tiếng còi xe. Thay vào đó là một bầu không khí lạnh lẽo, mờ ảo, quanh anh là những tán cây khổng lồ phát sáng nhẹ như những viên pha lê xanh lục. Mặt đất phủ rêu mềm, gió thổi mang theo mùi kỳ lạ – như mùi nhựa thơm của những loài cây chưa từng thấy trong sách botany nào.

“Đây… đây là đâu?” – Lâm Dật thốt lên, tim đập loạn nhịp.

Anh cố gắng đứng dậy, nhưng cơ thể lại không giống như trước kia. Tay mình nặng nề, vai rộng hơn, thậm chí cảm giác như có một dòng năng lượng lạ chạy trong huyết quản. Nhìn xuống, Lâm Dật nhận ra mình mặc một bộ long bào đen tuyền, thêu hình rồng bạc, vừa quyền uy vừa cổ kính.

“Không… không phải tôi đang mơ chứ?” – Anh tự nhủ, chớp mắt liên tục. Nhưng mọi thứ vẫn rõ ràng, thậm chí còn cảm nhận được sự rung động kỳ lạ từ cơ thể, như thể đang hòa vào một sức mạnh khác lạ.

Một cơn gió lạnh thổi qua, mang theo tiếng thở dài của ai đó. Lâm Dật quay lại và lần đầu tiên nhìn thấy cô: một cô gái thanh mảnh, áo trắng bạc, mái tóc dài như suối chảy, mắt sắc như băng, đang đứng trên một tảng đá lớn, nhìn anh với ánh mắt vừa tò mò vừa khinh thường.

“Người lạ?” – Cô ta hỏi, giọng lạnh như băng.

“À… à… Ờ… tôi… tôi cũng không biết nữa…” – Lâm Dật lí nhí, nhìn quanh như tìm lối thoát, nhưng tất cả xung quanh chỉ là rừng cây phát sáng và vài sinh vật mờ ảo lướt qua bóng cây.

Cô gái không đáp, chỉ nhíu mày, sau đó chậm rãi đi tới, bước chân mềm mại nhưng chắc chắn. “Ngươi… là tộc trưởng?” – Giọng cô bất ngờ trở nên nghiêm nghị, như đưa ra một phán quyết.

“Eh… tộc trưởng? Tôi?” – Lâm Dật hoảng hốt. Anh còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì bỗng cảm nhận cơ thể thay đổi: dáng người cao lớn, mạnh mẽ, uy nghi, từng bước đi mang theo khí chất khiến anh vốn hiện đại không tưởng tượng nổi.

Cô gái đưa tay chỉ vào chiếc trượng ma pháp khắc rồng bạc nằm bên cạnh. “Ngươi phải tiếp nhận trách nhiệm, nếu không… tộc sẽ gặp nguy.”

“Chờ đã, chờ đã! Tôi là ai trong chuyện này? Tôi từ đâu tới? Và… tộc là cái gì?!” – Lâm Dật gào lên, vừa hoảng, vừa thấy đầu óc quay cuồng.

Một sinh vật xuất hiện: một con sói ma với đôi mắt đỏ như máu, đang lượn quanh, gầm gừ. Lâm Dật chưa kịp phản ứng thì cơ thể tự động bật ra một luồng sáng màu xanh, đánh bật con sói về phía sau. Anh giật mình, chưa bao giờ cảm nhận sức mạnh như thế trong đời.

Cô gái nhíu mày, một phần giận, một phần kinh ngạc. “Hừ… xem ra, ngươi còn tiềm lực lớn hơn tưởng tượng. Nhưng tiềm lực cũng là trách nhiệm. Nếu không học cách sử dụng, tộc ngươi sẽ gặp họa.”

“Trách nhiệm? Tộc? Học cách sử dụng sức mạnh? Tôi là… một nhân viên văn phòng bình thường mà!” – Lâm Dật hét lên, nhưng trong lòng bắt đầu cảm thấy một nỗi sợ lẫn kích thích – thế giới này, dù lạ lẫm và đáng sợ, lại khiến tim anh đập mạnh một cách kỳ lạ.

Cô gái đứng dậy, bước gần hơn, ánh mắt nghiêm túc: “Ngươi không còn đường quay lại. Ngươi đã thuộc về Ma Tộc. Ngươi phải học, phải mạnh lên. Bắt đầu từ… hiện tại.”

Lâm Dật nuốt nước bọt, nhìn quanh cảnh rừng kỳ ảo, nhìn cơ thể mới, nhìn cô gái đứng trước mặt, và thầm nhủ:

“Chắc tôi… sẽ không còn được uống cà phê vào sáng mai nữa rồi.”

Nhưng không khí mơ hồ, rừng cây phát sáng, sinh vật huyền bí, và sức mạnh tiềm ẩn trong cơ thể anh đã nói lên một điều: Cuộc sống trước kia… đã kết thúc. Cuộc đời mới, một đời của Ma Tộc, vừa đáng sợ vừa hấp dẫn, bắt đầu từ đây.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×