ma tộc chi tộc trưởng

Chương 7: Trận chiến đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, ánh sáng ma pháp từ các tòa tháp trung tâm tộc phản chiếu khắp sân, tạo ra những vệt sáng xanh tím huyền ảo. Lâm Dật đứng giữa sân, tay cầm thanh kiếm ma pháp, cảm giác vừa hồi hộp vừa hứng khởi. Đây là trận chiến lớn đầu tiên trong tộc, nơi anh phải chứng minh năng lực, trí tuệ và quyền lực trước tất cả thành viên.

Cô gái đứng cạnh, ánh mắt nghiêm nghị nhưng dịu dàng: “Ngươi phải giữ bình tĩnh. Hãy nhớ, đây không chỉ là chiến đấu, mà còn là bài kiểm tra trí tuệ và lòng tin. Không thể chỉ dựa vào sức mạnh kiếm pháp hay năng lượng cổ xưa.”

Lâm Dật hít sâu, gật đầu: “Được rồi… Lâm Dật. Hãy thể hiện tất cả những gì học được.”

Các thành viên tộc quyền lực tụ tập thành hai hàng, ánh mắt sắc bén. Một số vẫn hoài nghi, một số đã tỏ ra khâm phục, nhưng ai cũng theo dõi từng cử động của anh. Ngay khi trọng tài – một tộc trưởng lão luyện – ra hiệu, trận chiến bắt đầu.

Sinh vật ma được thả ra đầu tiên: hình dạng một con rồng nhỏ nhưng nhanh nhẹn, mắt đỏ rực, thân phủ lớp vảy đen bóng. Nó lao tới Lâm Dật với tốc độ cực nhanh. Anh vung kiếm, ánh sáng xanh tím bùng lên, tạo thành luồng bảo vệ xung quanh cơ thể. Sinh vật lao vào, nhưng nhờ hòa hợp năng lượng cổ xưa và kiếm pháp, anh dễ dàng đẩy nó ra xa.

Tiếp theo, những thử thách trí tuệ xuất hiện: các bức tường ma thuật lấp lánh hiện ra, yêu cầu anh phải giải mã để mở đường. Lâm Dật dừng lại, tập trung, mắt quét toàn bộ mô hình ánh sáng, nhận ra quy luật ẩn trong các dấu hiệu. Thanh kiếm trong tay phản chiếu ánh sáng từ bức tường, giúp anh định hình đường đi đúng, mở ra lối tiếp theo.

Khi anh vừa bước qua, một sinh vật ma lớn hơn xuất hiện – hình dạng giống hổ pha rồng, thân phủ ánh sáng đỏ rực. Nó lao tới, luồng năng lượng hắc ám mạnh mẽ tấn công anh. Lâm Dật cảm nhận sức mạnh vượt xa những gì anh từng trải qua, nhưng nhờ hòa hợp hoàn toàn với năng lượng cổ xưa, anh di chuyển linh hoạt, vừa né tránh, vừa phản công bằng kiếm pháp và luồng năng lượng xanh tím.

Trong lúc chiến đấu, cô gái đứng bên cạnh, ánh mắt dõi theo, thỉnh thoảng nhếch môi: “Ngươi tiến bộ hơn tôi tưởng.”

Lâm Dật thầm cười: “Tiến bộ hay là… tim tôi vừa đập loạn nhịp khi cô nhìn vậy?” Anh lẩm bẩm, nhưng vẫn tập trung vào sinh vật ma phía trước.

Sau khi sinh vật ma bị đánh bại, một nhóm thành viên tộc quyền lực bước ra, ánh mắt sắc bén: “Ngươi chỉ dựa vào năng lực, nhưng trí tuệ và chiến lược của ngươi thì sao? Ngươi có đủ khả năng điều khiển tộc không?”

Lâm Dật nhìn họ, ánh mắt kiên định: “Trí tuệ không chỉ là tính toán, mà là biết khi nào phải dùng sức mạnh, khi nào phải dùng trái tim. Tôi sẽ chứng minh điều đó.”

Một thử thách tiếp theo xuất hiện: sinh vật ma cùng lúc với các bức tường năng lượng ma thuật, tạo thành mê cung nguy hiểm. Anh phải vừa chiến đấu vừa giải mã. Mồ hôi nhễ nhại, tim đập mạnh, nhưng ánh mắt anh tập trung tuyệt đối. Thanh kiếm phát sáng, năng lượng cổ xưa lan tỏa khắp cơ thể, mỗi nhát chém và bước đi đều chính xác.

Trong lúc chiến đấu, cô gái bước tới, nắm lấy tay anh: “Tin vào bản thân, tin vào tôi. Ngươi sẽ vượt qua.”

Lâm Dật nhìn vào mắt cô, tim đập mạnh hơn bao giờ hết, nhưng chính nhờ cảm xúc đó, anh tìm thấy sức mạnh mới. Một luồng năng lượng mạnh mẽ từ trái tim lan ra, hòa với kiếm và năng lượng cổ xưa, tạo thành luồng sóng khổng lồ quét sạch sinh vật ma và phá vỡ mê cung năng lượng.

Các thành viên tộc đứng nhìn, ánh mắt thay đổi từ nghi ngờ sang khâm phục. Một số thành viên quyền lực bắt đầu gật đầu thán phục, nhưng vẫn giữ vẻ cảnh giác.

Sau khi trận chiến kết thúc, cô gái bước tới gần, đặt tay lên vai anh: “Ngươi đã chứng minh năng lực và trí tuệ. Nhưng hãy nhớ, quyền lực không chỉ là chiến thắng, mà còn là sự tin tưởng mà ngươi tạo ra với mọi người.”

Lâm Dật nhìn vào ánh mắt cô, nhận ra rằng chính cảm xúc này – sự tin tưởng và rung động – đã giúp anh chiến thắng. Anh thầm nhủ: “Cuộc đời mới này, phép thuật, sinh vật huyền bí, và cảm xúc… tôi đã sẵn sàng đối mặt với tất cả, cùng cô bên cạnh.”

Ban đêm, ánh sáng ma pháp phản chiếu trên tòa tháp trung tâm tộc, lấp lóa như những vì sao xanh tím. Lâm Dật đứng trên ban công, nhìn xuống sân trung tâm, tay vẫn cầm kiếm, lòng tràn đầy quyết tâm: âm mưu, thử thách, hay kẻ thù nào cũng không thể ngăn anh bước tiếp.

Anh thầm nhủ: “Tộc trưởng mới, Lâm Dật, đã sẵn sàng. Không chỉ để chiến đấu, mà còn để bảo vệ tộc, bảo vệ cô, và cả trái tim mình.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×