mật mã trái tim

Chương 1: Cuộc gặp định mệnh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mai Linh đẩy cửa văn phòng phóng viên, bước vào không khí chộn rộn của buổi sáng. Máy tính phát ra tiếng bíp đều đều, điện thoại reo liên tục, nhưng cô chẳng để tâm. Với cô, hôm nay là một ngày quan trọng – cô vừa nhận được một nguồn tin bí ẩn liên quan đến một vụ án mạng mạng đang gây xôn xao trên thành phố.

Cầm tờ báo vụ án cũ trên tay, cô khẽ nhíu mày. Đây không phải lần đầu cô đối mặt với những tên tội phạm mạng nguy hiểm, nhưng cảm giác hồi hộp vẫn khiến tim cô đập nhanh. Những vụ hack gần đây không chỉ ăn cắp thông tin cá nhân, mà còn tấn công trực tiếp vào các ngân hàng lớn, gây thiệt hại hàng triệu đô la. Và Mai Linh được giao nhiệm vụ: đi tìm ra chân tướng.

Điện thoại của cô rung lên. Tin nhắn từ nguồn cung cấp ẩn danh:

“Nếu muốn biết sự thật, gặp tôi ở quán cà phê Luna, 9 giờ sáng. Một mình. Không báo ai.”

Mai Linh nhếch môi, cảm giác quen thuộc len lỏi trong lòng: đây sẽ không phải là một cuộc gặp đơn giản. Cô xách túi, bước ra khỏi văn phòng giữa nhịp sống hối hả của thành phố.

Quán cà phê Luna nằm trên một con phố nhỏ, yên tĩnh nhưng lại ẩn chứa nhiều bóng dáng lạ. Khi cô bước vào, ánh nắng chiếu qua cửa kính rọi xuống bàn gỗ cũ, tạo nên một không gian vừa ấm áp vừa bí ẩn.

Và rồi, cô nhìn thấy anh.

Một người đàn ông ngồi ở góc quán, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm. Anh không giống những khách quen thường thấy. Lưng thẳng, tay cầm laptop, như thể đang chuẩn bị chiến đấu với cả thế giới. Một chiếc hoodie màu đen phủ vai, làm tăng thêm vẻ lạnh lùng, bí ẩn.

“Anh… Lục Duy?” Mai Linh hỏi, giọng trầm.

Anh ngẩng lên, đôi mắt sắc lạnh nhìn cô như soi thấu từng ngóc ngách tâm trí. “Vậy là cô chính là phóng viên Mai Linh. Tôi nghe danh.” Giọng anh khàn khàn, nhưng không hề mang tính chất thân thiện.

Mai Linh ngồi xuống, hơi thở vẫn còn gấp gáp. “Tôi được nguồn tin dẫn đến đây… Nhưng sao anh biết?”

Lục Duy nhún vai, vẻ mặt vẫn điềm tĩnh: “Nguồn tin là tôi. Nhưng tôi không phải muốn gặp cô vì vui vẻ.” Anh nhấn laptop một cái, màn hình sáng lên, hiện ra những dòng dữ liệu phức tạp. “Nhóm tội phạm mạng này nguy hiểm hơn cô tưởng. Nếu muốn sống sót và điều tra thành công, chúng ta phải hợp tác.”

Cô nhìn những dòng mã, cảm giác hỗn loạn xen lẫn tò mò. Hợp tác với một hacker – người mà báo chí từng cảnh báo là nguy hiểm, không phải là việc cô dễ dàng đồng ý. Nhưng linh cảm nghề nghiệp mách bảo: không có Lục Duy, cô không thể tiếp cận manh mối quan trọng này.

“Vậy… tại sao tôi nên tin anh?” cô hỏi, cố giữ giọng bình tĩnh.

Anh cười khẽ, nụ cười lạnh lùng nhưng mang một sức hút lạ kỳ. “Cô có lựa chọn khác không?”

Câu trả lời khiến cô nghẹn lại. Quả thực, lựa chọn của cô rất hạn hẹp. Mai Linh hít sâu, gật đầu: “Được, chúng ta hợp tác. Nhưng nếu anh gây rắc rối… tôi không tha thứ đâu.”

Lục Duy gật nhẹ. “Công bằng. Và tôi cũng không tin ai quá dễ dàng.”

Không khí giữa họ vừa căng thẳng, vừa lạ thường. Cả hai đều nhận ra: đây không chỉ là cuộc gặp đơn thuần để trao đổi thông tin, mà là một trận đấu trí, một sự thử thách giữa nghề nghiệp và lòng tin.

Ngay lúc đó, điện thoại của Lục Duy rung. Anh nhấn nút nghe, giọng nghiêm trọng: “Vụ hack mới vừa xảy ra. Họ đang tấn công hệ thống ngân hàng trung ương. Cô chuẩn bị chưa?”

Mai Linh nhìn anh, tim đập mạnh. Cô biết rằng, từ giây phút này, cô và Lục Duy sẽ bước vào một thế giới đầy nguy hiểm, nơi hacker và phóng viên phải dựa vào nhau để sống sót. Và đồng thời, cô không thể phủ nhận sự tò mò, và… một cảm giác khó tả về người đàn ông lạnh lùng ngồi trước mặt.

Hai con người, hai thế giới khác nhau, buộc phải hợp tác trong một trận chiến không tiếng súng nhưng căng thẳng hơn bất cứ gì họ từng trải qua. Và cũng từ đây, những sợi dây vô hình của số phận bắt đầu bện chặt họ lại, từng bước dẫn đến những cảm xúc phức tạp, vừa nguy hiểm, vừa lôi cuốn.

Mai Linh nhấc túi, bước ra khỏi quán. Lục Duy đứng dậy theo sau, đôi mắt lạnh nhưng tập trung. Không ai nói thêm lời nào. Nhưng cả hai đều biết: cuộc hành trình này sẽ thay đổi cả cuộc đời họ.

Vừa bước ra đường, Mai Linh nghe lòng mình rộn lên một cảm giác kỳ lạ – vừa sợ hãi, vừa háo hức. Và cô biết chắc rằng, không còn đường lui.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×