mật thư đại học

Chương 3: Nhiệm vụ đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Minh Anh bước vào giảng đường như mọi ngày, nhưng trong lòng cô lại tràn đầy cảm giác khác lạ. Câu lạc bộ bí mật không còn là tin đồn nữa – nó đã trở thành một phần của cuộc sống, ít nhất là trong trí tưởng tượng đầy tò mò của cô.

Buổi tối hôm qua, Lâm Dương đã trao cho cô một nhiệm vụ: “Ngươi sẽ được phân công theo nhóm, nhiệm vụ đầu tiên là thu thập thông tin về sinh viên xuất sắc trong trường. Đây là bước đầu tiên để xem ngươi có đủ tinh nhạy hay không.”

Minh Anh tự nhủ: “Nghe có vẻ dễ, nhưng chắc chắn sẽ không đơn giản đâu…”

Vừa bước vào phòng họp lần nữa, cô thấy nhóm của mình đã tụ tập. Có ba thành viên khác: một cô gái cao ráo với ánh mắt sắc bén, một chàng trai trầm lặng đeo kính, và một sinh viên khác trông khá tự mãn, luôn cười khẩy. Ánh mắt họ thoáng nhìn cô – người mới – với đủ sắc thái từ nghi ngờ đến tò mò.

“Ngươi là Minh Anh, đúng không?” cô gái cao ráo hỏi, giọng vừa lịch sự vừa thách thức. “Hy vọng ngươi không làm mất thời gian của chúng ta.”

Minh Anh mỉm cười, hơi căng thẳng: “Tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Lâm Dương đứng cạnh bàn họp, quan sát nhóm một lúc rồi nói: “Nhiệm vụ này không chỉ về thông tin, mà còn về cách ngươi tương tác với người khác. Sự tinh tế và khả năng quan sát sẽ quyết định thành công hay thất bại.”

Nhóm bắt đầu di chuyển qua các khuôn viên, hội trường, và thư viện, nơi Minh Anh từng bước học cách quan sát, lắng nghe, và tìm manh mối. Cô nhanh chóng nhận ra, mỗi thành viên đều có chiến thuật riêng: cô gái cao ráo mạnh mẽ, luôn tìm cách dẫn đầu; chàng trai đeo kính thận trọng, phân tích từng chi tiết; sinh viên tự mãn thích thu hút sự chú ý.

Minh Anh cảm thấy áp lực, nhưng đồng thời thấy bản thân phải tự xoay xở. Cô quan sát kỹ hơn, ghi chú trong đầu những chi tiết nhỏ mà người khác bỏ qua, từ ánh mắt, cử chỉ đến những câu chuyện phiếm của sinh viên xuất sắc.

Đột nhiên, sinh viên tự mãn lên tiếng: “Cô gái mới, chắc chỉ biết nhìn thôi chứ biết gì đâu nhỉ?”

Minh Anh hít một hơi dài, cố kiềm chế cảm xúc. Nhưng trong lòng lại trào lên quyết tâm: “Mình sẽ chứng minh mình không hề yếu đuối.”

Và rồi, cơ hội đến. Một manh mối nhỏ bị bỏ sót – một sinh viên giỏi đã vô tình để lại cuốn sổ tay trên ghế. Minh Anh nhanh nhẹn nhặt lấy, lướt qua những ghi chú trong sổ, nhận ra thông tin quan trọng mà những thành viên khác bỏ qua.

Cô đưa cho Lâm Dương, người đứng quan sát từ xa: “Đây là manh mối quan trọng, có thể giúp nhóm chúng ta hoàn thành nhiệm vụ.”

Anh gật đầu, ánh mắt thoáng hiện nụ cười khen ngợi hiếm thấy: “Tốt. Ngươi đang học cách quan sát và đưa ra quyết định đúng đắn.”

Nhóm bắt đầu thấu hiểu năng lực của Minh Anh, ánh mắt nghi ngờ dần chuyển thành tôn trọng, dù vẫn còn chút dè chừng.

Sau khi nhiệm vụ kết thúc, cả nhóm trở lại phòng họp. Lâm Dương nói: “Đây chỉ là bước đầu tiên. Ngươi đã thể hiện được sự nhạy bén và tinh thần hợp tác. Nhưng hãy nhớ, trong câu lạc bộ này, mọi thứ đều không đơn giản như vẻ bề ngoài. Thử thách thực sự sẽ đến khi ngươi nghĩ rằng mình đã sẵn sàng.”

Minh Anh mỉm cười, cảm giác vừa tự hào vừa hứng khởi. Cô nhận ra, không chỉ là nhiệm vụ, mà chính Lâm Dương – người bí ẩn, lạnh lùng – cũng đang tạo ra những thách thức tinh tế khiến cô phải cân nhắc từng bước đi.

Khi ra về, Minh Anh vô tình gặp Lâm Dương ngoài hành lang. Ánh mắt anh dừng lại ở cô, sâu thẳm và khó đoán.

“Ngày mai, sẽ có một nhiệm vụ khác. Hãy chuẩn bị tinh thần,” anh nói, rồi bước đi nhanh, để lại trong lòng Minh Anh cảm giác vừa sợ vừa tò mò.

Trên đường về phòng, Minh Anh tự nhủ: “Câu lạc bộ này không chỉ thử trí thông minh, mà còn thử cảm xúc của mình. Và… có lẽ mình đang dần quan tâm đến anh ấy nhiều hơn mình nghĩ.”

Đêm hôm đó, nằm trên giường, cô suy nghĩ về mọi điều đã trải qua. Nhiệm vụ đầu tiên không chỉ cho cô cảm giác chiến thắng mà còn mở ra cánh cửa đến một thế giới mà cô chưa từng tưởng tượng: nơi những sinh viên tài giỏi, giàu có, và bí ẩn đang ẩn giấu những câu chuyện và thử thách riêng.

Và Minh Anh nhận ra, con đường phía trước không chỉ là học tập hay manh mối, mà còn là một hành trình khám phá chính bản thân, đối mặt với mâu thuẫn, và có thể… tình cảm đang âm thầm nảy nở với Lâm Dương.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×