Ánh mắt Diệp Mi bình tĩnh, thản nhiên đến lạ thường, tay lắc lắc ly sâm - panh.
"Đặng thiếu, nếu tôi không nhận lời...thì sao?"
Chân mày phải của cô nhướng lên, dưng dửng uống hết chỗ sâm - panh trong ly. Thế Mĩnh nhăn chán trong giây lát rồi nhanh chóng nở nụ cười thật tươi.
"Vậy thì quả là thất lễ với chủ nhà quá."
Diệp Mi không nhanh không chậm tiến về phía gã, ly thuỷ tinh lủng lẳng như món đồ chơi trong tay cô.
"Vậy thì..."
Còn chưa nói dứt câu thì một giọng nam trầm, thấp uy quyền vang lên.
"Đặng thiếu, cậu có thể nể mặt tôi, hôm nay chọn người khác được không?"
Lâm Đức Tiệp nhìn thẳng vào mắt gã như muốn ăn tươi nuốt sống làm gã phải nuốt nước bọt cái ực. Mọi ngày, gã cũng là một người khá có tài ăn nói, biết chừng mực nhưng hôm nay hắn như mất đi lý trí, nhất định phải có được Lâm Diệp Mi. Tên Thế Mĩnh này như ăn gan hùng, tiến xuống trước mặt Diệp Mi. Tay gã không an phận vuốt ve bờ mông căng tròn của cô.
"Đặng tổng, ngươi cũng to gan thật, đến cả người phụ nữ của Quan Dục Nam tôi đây mà cậu cũng dám động vào?"
Tiếng nói lạnh như đá của Dục Nam cắm vào da thịt mỗi người trong đại sảnh khiến ai cũng phải run người. Diệp Mi nhếch mép, ghé sát vào tai Thế Mĩnh.
"Ngươi đụng vào nhầm người rồi, Đặng thiếu. Mà không những một mà lại còn hai cơ."
Cô vừa dứt lời, người gã như bủn rủn. Lâm Đức Tiệp và Quan Dục Nam là hai con người không nên động vào. Mà hôm nay gã lại sờ mó con gái của Lâm Đức Tiệp kiêm luôn người phụ nữ của Quan Dục Nam. Gã bị điên rồi sao!!!
"Không, tôi không có ý gì, chỉ là tôi rất muốn được khiêu vũ với một tuyệt mĩ giai nhân như cô Lâm đây."
Gã cố gắng cứu vãn sự tình. Diệp Mi cười cười tiến về phía Dục Nam. Hắn ôm lấy eo cô, mắt nhìn thẳng vào Đặng Thế Mĩnh. Bỗng hắn quay sang nở một nụ cười tà mị với Lâm Đức Tiệp.
"Ca này phải phiền đến Lâm tổng rồi. Tôi xin phép cáo lui."
Lâm Đức Tiệp cũng không khách khí nhìn thẳng vào mắt hắn.
"Quan tổng đã nhờ thì tôi đành giúp vậy."
Hắn cùng Diệp Mi lững thững bước ra khỏi đại sảnh. Hai con người cao ngạo, lạnh lùng như một cặp trời sinh, khiến ai cũng phải trầm trồ khen ngợi.
Bước ra ngoài, Dục Nam kéo Diệp Mi thẳng về chiếc xe thể thao của hắn. Cô hơi kinh ngạc tại sao nó lại ở đây, rõ ràng cô cùng hắn đến đây bằng xe Cadillac.
Hắn ẩn cô thẳng vào ghế ngồi cạnh tài xế rồi nhanh chóng ngồi vào ghế lái. Ê ẩm đau vì cú đẩy của hắn, cô nhăn mặt nhìn con người tuấn mĩ bên cạnh.
"Anh làm sao vậy?"
Hắn mím môi thành đường chỉ, chẳng nói gì. Diệp Mi uất ức nhìn hắn. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng lên vì giận.
Bỗng hắn dừng xe khựng một cái làm cô chúi người về phía trước. Anh ta hôm nay bị khùng à!!!! Cô điên tiết định mở cửa xe bước ra thì bàn tay đã bị kéo lại một cách mạnh bạo. Diệp Mi chui tọt vào trong ghế, cơ thể nam tính toả ra sức nóng như muốn thiêu đốt đè thẳng lên người cô.
"Hôm nay anh bị cái gì vậy, vô cớ nổi giận đùng đùng với tôi. Tôi làm gì sai sao!!!!"
Mắt hắn bùng bùng lửa giận, tay hắn điên cuồng cởi sạch quần áo cô.
"Em không làm gì sai sao, em để bàn tay bẩn thỉu của gã đó chạm vào người em mà em bảo không có gì sao!!!"
Cô ngỡ ngàng trước lời nói của hắn.
"Anh đang...ghen sao???"
Hắn cứng người trong giây lát rồi nhanh chóng nở nụ cười khinh miệt.
"Tôi mà phải ghen sao. Cơ thể em là của tôi, là thuộc quyền sở hữu của tôi, tôi không muốn người khác động vào người hay đồ vật của tôi. Em biết tính cách tôi mà."
Cô thở dài trước sự chiếm hữu tuyệt đối của hắn. Diệp Mi chẳng nói gì, chìm vào dòng suy nghĩ của mình để kệ hắn đang tung hoành trên cơ thể mình.
Hắn chẳng có hề có bước dạo đầu, đâm thẳng vào hoa huy*t cô. Dù hắn vẫn thường không làm bước dạo đầu nhưng hôm nay đã trải qua 2 trận triền miên, thân thể cô gần như không còn sức lực. Hắn lại như con mãnh thú, cả ngày đánh vật cô mãi cũng không chán. Diệp Mi thét lên chói tai. May mà hắn dừng lại ở một con hẻm nhỏ vắng người không thì chẳng mấy chốc sẽ làm dân cư bên cạnh tỉnh giấc hết.
Cô khóc không thành tiếng, tay bấu bờ vai hắn chặt đến mức bật máu.
"Dục Nam, a...ưm...dừng lại đi...tôi không chịu nổi mất."
Hắn chẳng nghe thấy lời cô nói vẫn cứ điên cuồng hành hạ cô cho đến lúc mọi thứ trước mắt Diệp Mi tối đen đi.
Lúc Diệp Mi tỉnh lại, cô mới nhận ra mình vẫn còn trong xe. Người không một mảnh vai che thân.
"Tỉnh rồi sao."
Cô chẳng thèm nhìn hắn, mắt liếc tìm bộ váy của mình.
"Tôi ném nó vào thùng rác rồi."
Như ăn một cái tát vào mặt, cô đùng đùng nổi giận.
"Anh làm thế thì tôi lấy đâu ra quần áo mà mặc. Tên khốn nạn này, anh quá quắt vừa thôi nhá. Tôi để anh ta sờ vào người mình có tí mà anh như hoá rồ lao vào hãm hiếp tôi. Không nhưng vậy, anh là cầm thú à, một ngày làm đến ba lần. Anh không sợ sau này không còn nòi giống để sinh con sao! Anh cũng phải nghĩ cho tôi nữa chứ. Anh làm thế thì chẳng mấy chốc tôi bị viêm nhiễm âm đ*o sau này khỏi cần phục vụ anh nữa."
Diệp Mi hụt hơi, ho sặc sụa. Hắn cố gắng nhịn cười. Nhìn hắn như vậy cô còn điên tiết hơn.
"Anh..khụ khụ....khụ khụ..thật quá đáng, rất quá đáng!!!"
Lần này hắn không thể nhịn cười được nữa. Nụ cười ngoác đến tận mang tai. Tiếng cười đầu tiên mà cô nghe thấy của Dục Nam bật ra khỏi đôi môi mỏng cuốn hút đó. Tiếng cười trong trẻo, ấm áp đến kì lạ. 6 tháng chung sống với hắn cô chưa từng thấy hắn cười thật lòng đến vậy. Mặt Diệp Mi ngẩn ra, nhìn như thôi miên vào khuôn mặt hắn.
Hắn giờ đây mới nhận mình vừa làm gì. Ho khan mấy cái, mặt Dục Nam đỏ lên, ngượng ngùng.
"Em nhìn gì tôi. Bộ váy của em tôi xé rách rồi, không mặc được nữa đâu. Quần áo mới tôi để đằng sau đó."
Lần này đến lượt Diệp Mi cười như nắc nẻ. Ôi trời ơi!!! Quan Dục Nam hắn đang đỏ mặt ngượng ngùng kìa. Chuyện vi diệu nhất trên thế gian này.
Cô vừa cười vừa lấy quần áo trong chiếc túi ghi nhãn hiệu Chanel đằng sau ra mặc.
"Em cười gì chứ, chẳng nhẽ tôi lại không được quyền cười và xấu hổ sao."
Như kích thích dây thần kinh cười của Diệp Mi, cô càng cười to hơn. Hắn quắc mắt nhìn cô, mặt in rõ chữ "Em còn dám cười nữa, tôi sẽ tống em ra khỏi xe."
"Tôi biết rồi, biết rồi, sẽ không cười nữa."
Cô ngồi thu lu trong ghế xe, mặt đỏ tía tai vì cười nhiều. Bỗng trong đầu hiện lên một ý nghĩa, cô liền vui mừng nhảy cẫng lên.
"Nam à, tối nay đi bar đi."
Khoé môi hắn giật giật.
"Tại sao?"
Cô bắt đầu dở trò nũng nịu.
"Đi mà, anh yêu, về nhà chán lắm."
Thấy hắn không có bất kể động tĩnh gì, cô cắn răng cố gắng nghĩ chiêu trò. Bỗng bàn tay Diệp Mi chạm xuống quần âu của hắn nhằm thẳng vào "cu cậu". Hắn đông cứng người lại. Càng được đà lấn tới, cô vuốt ve nó, bộ ngực to lớn không ngừng chà xát lấy cánh tay đang nắm vô lăng của hắn.
"Nhóc con, em biết em đang làm gì không."
Giọng hắn khàn khàn vì dục vọng. Người đàn ông này quả thực khoẻ như trâu. Vừa mới quan hệ xong mà đã bắt đầu thèm muốn rồi.
Hắn dừng xe bên đường. Quay sang nhìn khuôn mặt kiều diễm của cô, mặt tỏ ra vô cùng thích thú.
"Từ khi nào, em lại học được cách câu dẫn đàn ông như vậy."
Cơ thể hắn nóng bừng bừng rõ ràng đang rất kiềm chế. Cô nuốt nực bọt cái ực, tiến càng ngày càng sát cánh cửa.
"Được thôi em muốn đi bar, tôi cho em đi bar...nhưng bây giờ và ngay tại đây, tôi MUỐN em."
Cô vui vẻ hớn hở ra mặt, nhanh chóng gật đầu đồng ý.
"Em quan hệ bằng miệng với tôi trước."
Diệp Mi cứng người. Cô ghét nhất trò này. Ghét kinh khủng. Nhưng một lần quan hệ bằng miệng, một lần làm tình đổi lấy một đêm đi bar, có vẻ cũng ổn. Cô căng thẳng tóm lấy cạnh cửa.
"Sao nào cô bé, sợ à??"
Cô lắc đầu cương quyết.
"Không tôi sẽ làm."
Tự nhủ với bản thân mình sẽ ổn thôi, cô cúi người xuống đũng quần hắn. Bàn tay trắng trẻo run run cởi hết hai chiếc quần âu và lót bên trong. Cự vật to lớn nảy lên trước mặt cô.
"Nhanh nào, tôi không có thời gian chờ em đâu."
Hắn cười nham hiểm, tay trái vắt lên thành cửa, tay phải vuốt ve mái tóc dài suôn mượt của cô. Diệp Mi cúi mặt bắt đầu quan hệ bằng miệng với hắn.
"Ưm...ưm...ngậm hết lấy nó."
Hắn rên rỉ thoả mãn trong khi đó cô khó khăn ngậm hết lấy cự vật to đùng. Sau một hồi cuối cùng hắn cũng chịu phun dòng tinh dịch trắng vào trong miệng cô. Cô ngồi dậy thở hổn hển, nuốt hết dòng dịch trắng trong mồm.
"Em được lắm cô bé, giờ cởi quần ra. Em ở trên."
Cô ngoan ngoan nghe lời, cởi quần trèo lên người hắn.
"Anh mà thấy hứa, tôi moi tim anh."
"Tôi sẽ không làm em thất vọng."
Cô để côn th*t to lớn vào đúng vị trí, chầm chậm ngồi xuống.
Sau khi quen dần với côn th*t, mật dịch ồ ồ chảy ra.
"Sướng quá...to quá...a..."
Bàn tay Diệp Mi tự xoa nắn bầu ngực căng tròn dưới lớp áo, hông không ngừng chuyển động lên xuống. Hắn bóp lấy bờ mông cô, ánh mắt dán vào cơ thể đang luân động trước mặt.
Đến đoạn cao trào, cả hai cùng hét lên vì khoái cảm. Diệp Mi gục đầu lên vai hắn.
"Tôi đã đáp ứng anh, giờ đến lượt anh đáp ứng yêu cầu của tôi."