Tối thứ Bảy, ngày 08 tháng 03 năm 2029 Phim trường Đài truyền hình Thượng Hải
Không khí trong phim trường của "Siêu Trí Tuệ" đặc quánh lại vì căng thẳng và sức nóng của hàng trăm ngọn đèn công suất lớn. Khán giả ngồi im phăng phắc. Hàng chục máy quay lướt đi trên các đường ray một cách im lặng, sẵn sàng bắt trọn mọi biểu cảm.
Lâm An ngồi trong phòng kỹ thuật sau sân khấu, mắt theo dõi một dãy màn hình hiển thị tín hiệu từ các máy quay. Với tư cách là trợ lý kỹ thuật được trường cử đến, nhiệm vụ của cậu là đảm bảo các thiết bị điện tử phục vụ cho thử thách hoạt động một cách hoàn hảo, không có gian lận.
"Trời ơi, xem Tần Vệ kìa," Tiểu Bằng, người đi theo với tấm thẻ "khách mời đặc biệt", thì thầm bên cạnh, mắt không rời màn hình chính. "Anh ta đúng là quái vật mà."
Trên sân khấu, "Vua Trí Nhớ" Tần Vệ vừa hoàn thành xong phần thi của mình. Anh ta không chỉ ghi nhớ vị trí của 500 khối rubik được xáo trộn ngẫu nhiên, mà còn chỉ ra được ba khối đã bị MC bí mật thay đổi chỉ một chấm màu duy nhất. Một màn trình diễn phi thường.
"Thật ấn tượng, Tần Vệ!" người dẫn chương trình nói lớn. "Nhưng đối thủ của anh, 'Nữ hoàng Toán học' Lý Thiến, cũng đã hoàn thành phần thi của cô ấy với thời gian kỷ lục. Giờ đây, mọi thứ sẽ được quyết định bởi thử thách cuối cùng: Mê Cung Ký Ức."
Luật chơi rất đơn giản. Tần Vệ sẽ bước vào một "Buồng Cách Âm" bằng kính cường lực được đặt giữa sân khấu. Anh ta có 15 phút để ghi nhớ một mê cung ảo ba chiều phức tạp được hiển thị trên màn hình bên trong. Sau đó, màn hình sẽ tắt, và anh ta phải đọc ra con đường thoát duy nhất.
"Trước khi bắt đầu," người dẫn chương trình nói, "để đảm bảo tính công bằng tuyệt đối, Buồng Cách Âm sẽ được niêm phong hoàn toàn. Xin mời trợ lý kỹ thuật Lâm An của chúng ta lên kiểm tra và xác nhận."
Lâm An bước ra sân khấu. Cậu kiểm tra các lớp gioăng cao su, hệ thống lọc không khí tuần hoàn khép kín, và xác nhận không có bất kỳ thiết bị thu phát nào bên trong. Sau khi cậu giơ ngón tay cái ra hiệu, nhân viên sân khấu đóng sập cánh cửa nặng nề lại và kích hoạt hệ thống khóa điện từ. Tần Vệ giờ đây hoàn toàn bị cô lập khỏi thế giới bên ngoài.
Thử thách bắt đầu. Tần Vệ ngồi xuống, mắt dán vào màn hình, gương mặt hoàn toàn tập trung. Thời gian trôi qua một cách nặng nề. Cả phim trường nín thở.
Mười phút trôi qua. Bất chợt, Tần Vệ có biểu hiện lạ. Anh ta đưa tay lên gãi nhẹ cổ, rồi ho khan vài tiếng. Mọi người nghĩ đó chỉ là do căng thẳng.
Nhưng rồi, anh ta bắt đầu thở dốc. Những nốt mẩn đỏ xuất hiện trên cổ và mặt anh ta. Anh ta đưa tay đập mạnh vào tấm kính, đôi mắt trợn trừng trong hoảng loạn.
"Cắt máy quay!" tiếng đạo diễn gầm lên qua tai nghe của Lâm An. "Mau! Mở cửa! Gọi cấp cứu!"
Sự hỗn loạn bùng nổ. Nhân viên an ninh lao lên sân khấu, cố gắng ghi đè lên hệ thống khóa. Nhưng đã quá muộn.
Trước hàng triệu khán giả đang xem truyền hình trực tiếp, và ngay trước mắt Lâm An, Tần Vệ co giật dữ dội rồi gục ngã xuống sàn.
Màn hình TV trên toàn quốc đột ngột chuyển sang màu đen.
Trong phòng kỹ thuật, Tiểu Bằng quay sang nhìn Lâm An, mặt không còn giọt máu.
Vị vua của những ký ức đã chết. Và ký ức cuối cùng của anh ta, là một nỗi kinh hoàng không thể gọi tên.