Sau đêm đó, mối quan hệ của An Hạ và Trình Uy chìm trong một sự yên lặng kỳ lạ. Sự chiếm hữu của Trình Uy trở nên tinh tế hơn, đầy sự quan tâm nhưng vẫn không buông lỏng sự kiểm soát. An Hạ tiếp tục điều tra, nhưng nỗi nghi ngờ về sự vô tội của Trình Uy ngày càng lớn.
Một đêm, An Hạ gặp ác mộng khủng khiếp. Cô mơ thấy vụ tai nạn của cha cô, tiếng còi xe cứu thương và hình bóng của một người đàn ông bí ẩn. Cô bật tỉnh, mồ hôi ướt đẫm, run rẩy và nức nở.
Trình Uy, người đang ngủ bên cạnh, lập tức tỉnh giấc. Anh ta kéo cô vào lòng, ôm chặt. Sự lạnh lùng thường ngày của anh ta biến mất, thay vào đó là sự dịu dàng và lo lắng.
"Không sao, An Hạ," anh ta thì thầm, vuốt ve lưng cô. "Chỉ là một cơn ác mộng thôi. Anh ở đây."
An Hạ, trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, bị sự ấm áp và sự bảo vệ của anh ta làm mềm yếu. Cô không thể kiềm chế được cảm xúc dồn nén bấy lâu.
"Cha tôi... họ đã giết cha tôi," cô nức nở. "Và tôi... tôi đã nghĩ chính anh là người đứng sau... Tôi đến đây để trả thù anh, Trình Uy... Tôi đã chấp nhận hợp đồng đó để hủy hoại anh!"
Cô nức nở, vùi mặt vào ngực anh. Cô đã thú nhận mọi thứ.
Trình Uy nằm im lặng. Anh ta cảm nhận sự run rẩy và lời thú nhận đầy tuyệt vọng của cô. Anh ta không hề ngạc nhiên. Anh ta đã nghi ngờ điều đó ngay từ đầu. Anh ta biết cô đã lén lút điều tra, và anh ta đã cố tình để cô tìm thấy một số manh mối nhất định.
Anh ta siết chặt vòng tay, không hề tức giận, mà lại mỉm cười một cách bí ẩn trong bóng tối. "Anh nghe thấy em rồi, học trò," anh ta nhẹ nhàng nói, nhưng không hề đề cập đến việc trả thù. Anh ta chỉ trấn an cô.
Trình Uy quyết định: Anh ta sẽ chơi trò chơi này đến cùng. Anh ta sẽ để cô tiếp tục điều tra, để cô tự mình nhận ra sự thật, và sau đó, cô sẽ hoàn toàn thuộc về anh, không phải vì hợp đồng, mà vì tình yêu và sự hối hận.
Điểm nhấn Tình Cảm/Gợi Cảm
Tình Cảm: Sự mềm yếu và sự lợi dụng niềm tin là điểm nhấn ở đây. An Hạ đã trút bỏ gánh nặng trả thù, thú nhận mọi thứ trong lúc yếu đuối nhất. Trình Uy nghe thấy, nhưng giả vờ như không, dùng sự gần gũi để che giấu âm mưu của mình. Sự chấp nhận lời thú tội của cô là một đòn tâm lý mạnh mẽ.
Gợi Cảm: Trình Uy ôm An Hạ thật chặt, cơ thể anh ta ấm áp và cứng rắn, đối lập với sự run rẩy của cô. Anh ta hôn nhẹ lên tóc cô, rồi từ từ chuyển xuống cổ.
Anh ta thì thầm: "Anh sẽ bảo vệ em, An Hạ. Dù em muốn làm gì, anh cũng sẽ bảo vệ em." Sự gần gũi này đầy sự che giấu. Anh ta dùng cơ thể để trấn an cô, để cô chìm vào giấc ngủ an toàn trong vòng tay anh. Cảnh họ nằm cạnh nhau, sự trần trụi về cảm xúc và thể xác, đã tạo nên một sự gắn kết nguy hiểm và kích thích. An Hạ ngủ quên, hoàn toàn tin tưởng vào vòng tay của kẻ mà cô định trả thù.