mưu đồ hậu cung

Chương 12: Chiếc bẫy thứ hai


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, hậu cung vẫn yên tĩnh, nhưng với Ngọc Nhi, không gian ấy chứa đầy áp lực. Sau thành công của liên minh bí mật trong việc phá âm mưu đầu tiên, cô hiểu rằng Thanh Hương sẽ không từ bỏ, và chắc chắn sẽ thiết kế một bẫy tinh vi hơn.

Khi bước vào phòng luyện tập, Ngọc Nhi nhận thấy không khí lạ thường: một số phi tần đứng quanh bàn trà, ánh mắt dò xét, trao đổi nhỏ với nhau. Thanh Hương đứng giữa, nụ cười nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng, ánh mắt như đang tính toán từng bước. Ngọc Nhi khẽ thở dài, nhắc nhở bản thân: “Chiếc bẫy thứ hai sẽ nguy hiểm hơn. Không được sơ suất.”

Lan Phương tiến đến, thì thầm: “Cô phải cẩn thận. Hôm nay, mọi thứ đều có thể là mồi nhử. Thanh Hương đã học cách từ lần trước, sẽ không để cô dễ dàng như hôm qua.”

Ngọc Nhi gật đầu, ánh mắt kiên định: “Ta hiểu. Liên minh bí mật sẽ giúp ta quan sát và xử lý từng chi tiết. Nhưng chính sự bình tĩnh và nhạy bén của ta mới là chìa khóa.”

Buổi sáng trôi qua, Thanh Hương mời Ngọc Nhi tham gia một buổi luyện tập cắm hoa, nhưng Ngọc Nhi nhận thấy dấu hiệu bất thường: một bình nước bên cạnh, mùi hương nhẹ lạ, ánh sáng chiếu qua làm nổi bật một vật nhỏ màu vàng bên dưới. Cô khẽ nhíu mày, nhanh trí rút vật ra, rồi thay bằng một bình nước khác. Thanh Hương nhìn cô, ánh mắt thoáng giận dữ nhưng không dám tỏ ra, vì mọi hành động của Ngọc Nhi đều kín đáo và khéo léo.

Trong khi các phi tần luyện tập, Ngọc Nhi âm thầm quan sát, ghi chép từng bước đi, từng ánh mắt, và những dấu hiệu nhỏ nhất. Cô nhận ra rằng, bẫy này không chỉ nhằm gây khó khăn, mà còn là để làm xấu hình ảnh cô trước Hoàng đế và Hoàng hậu, nếu sơ suất.

Đến giờ ăn trưa, Ngọc Nhi và Lan Phương họp bí mật với đồng minh. Họ phân tích từng chi tiết: thói quen của Thanh Hương, vị trí các phi tần khác, và những vật dụng khả nghi. Đồng minh gợi ý: “Nếu biết cách, chúng ta có thể khiến Thanh Hương lộ mặt trước Hoàng hậu. Nhưng phải thật khéo léo, từng bước phải kín đáo.”

Chiều đến, Ngọc Nhi áp dụng kế hoạch: giả vờ tập trung vào công việc, đồng thời quan sát tinh tế từng hành động của Thanh Hương. Cô nhận thấy phi tần này chuẩn bị một mưu đồ tinh vi: trao đổi đồ uống có thể gây xấu hình ảnh trước Hoàng đế. Ngọc Nhi âm thầm thay đổi vị trí các bình nước, cảnh báo đồng minh bí mật.

Hoàng đế bất ngờ bước vào phòng luyện tập, ánh mắt dừng lại trên Ngọc Nhi. Ông mỉm cười, ánh mắt đầy thiện cảm, như đã nhận ra sự tinh tế và nhạy bén của cô. Thanh Hương thấy vậy, nụ cười thoáng giận dữ, nhưng không thể làm gì.

Buổi tối, khi ánh trăng chiếu qua cửa sổ, Ngọc Nhi ngồi bên hồ sen, mở nhật ký ghi chép chi tiết mọi hành động: từ Thanh Hương, các phi tần khác, đến đồng minh bí mật và những vật dụng khả nghi. Cô biết rằng, dù hôm nay đã qua, nhưng hậu cung vẫn là chiến trường tinh vi và nguy hiểm.

Ngọc Nhi tự nhủ: “Ta đã vượt qua chiếc bẫy thứ hai, nhưng đây chỉ là bước khởi đầu. Hậu cung này không bao giờ dễ dàng. Ta sẽ sống sót, bảo vệ Hoàng đế, và dùng trí tuệ cùng liên minh bí mật để đối phó với mọi thử thách tiếp theo.”

Và từ bóng tối rực rỡ của hậu cung, một chuỗi âm mưu tinh vi, liên minh ngầm và những thử thách ngày càng khó khăn tiếp tục mở ra. Ngọc Nhi hiểu rằng, từng bước đi, từng ánh mắt, từng lựa chọn sẽ quyết định sự sống còn và số phận của cô trong thế giới đầy rẫy mưu mô này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×