nàng dâu hiếu thảo

Chương 1: Đêm Trăng Mật Trên Lâu Đài Cấm


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh đèn chùm pha lê trong đại sảnh của Biệt thự Đông Phong chỉ làm nổi bật sự lạnh lẽo của kiến trúc cổ kính. An Tịnh (tên nàng dâu) khẽ siết chặt chiếc váy cưới lụa tơ tằm. Giây phút này, cô vừa bước qua ngưỡng cửa của một hôn lễ xa hoa, trở thành dâu trưởng của gia tộc họ Đông lừng danh, một vị thế mà nhiều cô gái khác hằng mơ ước. Thế nhưng, người chồng của cô, Đông Khắc Kiệt, lại chỉ đưa cô lên phòng tân hôn rồi vội vã rời đi với lý do "công việc đột xuất", để lại một khoảng trống lạnh lùng và sự im lặng kéo dài đến ngột ngạt.

An Tịnh ngồi cô đơn trên chiếc ghế sofa nhung, nhìn ra ngoài cửa sổ lớn. Ánh trăng vằng vặc, lạnh lẽo bao trùm khu vườn rộng lớn, tạo nên những bóng đổ dài bí ẩn trên nền gạch hoa cương. Cô có cảm giác mình không chỉ bước vào một ngôi nhà mà là bước vào một thế giới hoàn toàn khác, nơi mọi thứ đều được bao bọc bởi những bức tường câm lặng và những quy tắc vô hình.

Đúng lúc đó, cánh cửa phòng khẽ mở. Người bước vào không phải Khắc Kiệt, mà là Ông Đông Lân – bố chồng cô. Ông là trụ cột của gia tộc, một người đàn ông trung niên, khí chất điềm tĩnh nhưng ánh mắt sắc sảo, luôn toát ra vẻ quyền uy khiến người khác phải kính sợ. An Tịnh vội vàng đứng dậy, cúi chào, lòng đầy bối rối.

"Con có bất ngờ không?" Ông Lân hỏi, giọng trầm ấm nhưng lại có một sự áp đặt khó tả. Ông đến gần chiếc bàn trang điểm, cầm lên chiếc vòng cổ ngọc bích mà ông đã tặng cô trong lễ hỏi. "An Tịnh, ta biết con là cô gái ngoan, hiếu thảo. Nhưng ở Đông Phong này, mọi thứ đều có quy tắc riêng. Đặc biệt là những quy tắc không bao giờ được tiết lộ ra ngoài."

Ánh mắt Ông Lân cuối cùng cũng dừng lại trên khuôn mặt cô dâu trẻ. "Thứ ta muốn ở một nàng dâu không chỉ là danh phận. Ta cần một người tận tâm tuyệt đối trong việc giữ gìn vận mệnh và hòa khí của gia tộc. Đông Phong thịnh vượng là nhờ những 'nghi thức' tâm linh bí mật mà chỉ người đứng đầu và dâu trưởng biết."

Ông giải thích, với một sự nghiêm trang gần như thần bí, rằng nàng dâu phải là người thực hiện các nghi thức giữ vận may và cân bằng năng lượng. Các nghi thức này sẽ liên quan đến những yêu cầu cá nhân, sự phục tùng tuyệt đối, và cách ăn mặc, hành xử trong những thời điểm đặc biệt mà ông sẽ chỉ dẫn. Ông nhấn mạnh rằng: Nếu Khắc Kiệt hay bất kỳ ai khác biết về những nghi thức này, vận may của Đông Phong sẽ tan biến, và cuộc hôn nhân của cô sẽ lập tức kết thúc.

An Tịnh cảm thấy lồng ngực mình siết chặt. Cô mơ hồ cảm nhận được sự quái lạ và nguy hiểm tiềm ẩn, nhưng cô không có lựa chọn. Cô yêu Khắc Kiệt, và cô đã ký vào hôn ước. Giờ đây, để bảo vệ sự ổn định của gia đình này, cô phải chấp nhận.

"Nếu con làm tốt," Ông Lân tiếp tục, "con sẽ được tôn trọng tuyệt đối, Khắc Kiệt sẽ thuận lợi trên con đường sự nghiệp, và con sẽ có một cuộc sống an nhàn, sung túc."

Ông đưa cho cô một chiếc hộp nhung nhỏ màu đen, chứa một chiếc khăn lụa mỏng và một tờ giấy gấp kỹ lưỡng.

"Tối mai, sẽ có một buổi tiệc nhỏ. Con cần làm theo chính xác những gì viết trong chiếc hộp này. Và nhớ, Hiếu thảo ở đây là sự tuyệt đối, không phải sự hỏi han."

Ông Đông Lân quay lưng bước đi, bóng ông khuất dần sau cánh cửa khép hờ. An Tịnh run rẩy mở tờ giấy ra. Dưới ánh trăng lạnh lẽo, dòng chữ viết tay trên giấy hiện lên rõ ràng, ngắn gọn nhưng đầy sức nặng, khiến hơi thở cô nghẹn lại trong cổ họng. Cô biết, đêm tân hôn này đã kết thúc, và một "nghĩa vụ" hoàn toàn mới vừa bắt đầu.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×