Ánh sáng nhạt nhòa xuyên qua khe cửa sổ khiến Linh Vy chớp mắt liên tục, cố định lại tầm nhìn. Nhưng điều khiến cô sững sờ không phải là bình minh êm đềm buổi sáng, mà là khung cảnh xung quanh hoàn toàn xa lạ.
Căn phòng cô vừa thức dậy không phải phòng trọ quen thuộc. Tường sơn trắng, sàn gỗ sáng bóng, mọi thứ gọn gàng đến mức hoàn hảo, nhưng thiếu đi những dấu vết thân thuộc. Linh Vy ngồi bật dậy, tim đập thình thịch, cố nhớ xem mình đã… làm gì mà lại ở đây.
Chưa kịp định thần, một giọng nói vang lên:
“Cô… không thuộc về nơi này.”
Cô quay ngoắt, nhìn thấy một chàng trai đứng đó. Cao, gương mặt nghiêm nghị, nhưng ánh mắt lại lạ đến mức khiến Linh Vy có cảm giác vừa quen vừa xa.
“Anh… là ai?” Linh Vy hỏi, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh.
Chàng trai nhếch môi, nụ cười vừa mỉa mai vừa dịu dàng: “Tên tôi… không quan trọng. Quan trọng là cô phải nghe tôi nếu muốn sống sót ở đây.”
“Ở đây? Sống sót? Tôi… tôi đang ở đâu?” Linh Vy lúng túng, lòng dậy lên một cơn hoảng loạn.
Chàng trai bước đến gần, khoảng cách khiến trái tim cô đập nhanh hơn. “Cô vừa bước vào thế giới đảo ngược.”
Linh Vy nhíu mày, chẳng hiểu nổi: đảo ngược cái gì? Mọi thứ dường như vẫn bình thường, nhưng ánh mắt của chàng trai và tông giọng thì… khác lạ. “Thế giới đảo… ngược?”
“Đúng vậy,” anh đáp, giọng trầm thấp nhưng đầy quyền lực. “Mọi người ở đây… không còn như cô biết. Bạn bè, đồng nghiệp, thậm chí người cô từng tin tưởng… đều thay đổi. Tốt thành xấu, lạnh lùng thành ngọt ngào, kẻ thù thành đồng minh… và ngược lại.”
Linh Vy lùi lại, tim nhói lên. “Vậy… còn anh? Anh… là ai trong thế giới này?”
Chàng trai nhướng mày, ánh mắt thoáng buồn. “Trong thế giới này, tôi… là kẻ thù của cô. Nhưng ngoài đời thật, cô sẽ biết tôi là ai… chỉ khi cô sống sót để trở về.”
Linh Vy cảm giác như cả cơ thể bị đóng băng. Kẻ thù? Cô không hề hiểu, nhưng linh cảm bảo rằng, nếu muốn thoát khỏi nơi này, cô phải làm theo lời anh ta.
Trước khi cô kịp nói gì thêm, một âm thanh vang lên từ điện thoại để trên bàn: tin nhắn. Nhưng nội dung không phải từ bạn bè hay đồng nghiệp:
“Muốn trở về? Hợp tác với anh ấy. Không, cô sẽ mãi mắc kẹt ở đây.”
Linh Vy nuốt nước bọt, mắt dán vào chàng trai. “Vậy… chúng ta phải làm gì?”
Anh tiến tới, gần đến mức cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh. “Bắt đầu bằng việc tin tưởng tôi. Và… đừng phản kháng quá sớm. Ở nơi này, mọi hành động đều có thể khiến cô… trả giá.”
Một luồng điện lạnh chạy dọc sống lưng cô. Nhưng đồng thời, trái tim Linh Vy lạ lùng… rung động. Ánh mắt anh, vẻ lạnh lùng nhưng thỉnh thoảng lại thoáng ẩn tình cảm, khiến cô vừa sợ vừa tò mò.
Cô nhìn quanh, thấy những người bước qua hành lang. Ai cũng lạ lẫm, nhưng ánh mắt của họ… khiến Linh Vy nhận ra mọi mối quan hệ cô từng biết đều đảo ngược. Bạn thân cô từng hiền dịu giờ cau có, crush cũ từng lạnh lùng giờ lại mỉm cười dịu dàng, nhưng nụ cười ấy mang theo một ẩn ý khó nắm.
Một tiếng thở dài từ anh: “Cô không quen… nhưng cũng không lạ. Đây là thế giới mà mọi điều quen thuộc đều trở nên nguy hiểm. Cô và tôi… chúng ta phải hợp tác. Không có chúng tôi, cô sẽ lạc lối mãi.”
Linh Vy cảm giác trái tim mình vừa bị kéo căng, vừa muốn trốn, vừa muốn nắm lấy tay anh. Cô hít một hơi thật sâu, cố trấn tĩnh: “Vậy… bắt đầu từ đâu?”
Anh mỉm cười, ánh mắt lấp lánh một điều gì đó mà Linh Vy chưa thể hiểu. “Bắt đầu từ việc… tìm hiểu nhau. Nhưng nhớ, cô đừng để bản thân bị mê hoặc quá sớm. Thử thách… sẽ rất khắc nghiệt.”
Một cảm giác rợn người trộn lẫn hứng thú dâng lên trong cô. Linh Vy biết, kể từ khoảnh khắc này, cuộc sống của cô đã hoàn toàn thay đổi. Và người đứng trước mặt cô… không chỉ là kẻ thù, mà còn là chìa khóa duy nhất để cô trở về thế giới thực.
Đêm đó, Linh Vy không ngủ được. Ánh trăng nhạt chiếu qua cửa sổ, phản chiếu lên gương mặt anh – gương mặt vừa quen vừa xa lạ. Cô không biết điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước, nhưng trong thâm tâm, một linh cảm kỳ lạ khiến cô mong chờ những thử thách tiếp theo, dù biết rằng chúng có thể đẩy cô vào nguy hiểm… và cả những cảm xúc chưa từng trải qua.