Ánh sáng ban mai đã chiếu rõ khắp căn phòng, nhưng Linh Vy vẫn chưa ngủ. Cô quay sang nhìn người đứng trước mặt, nam chính – kẻ vừa tuyên bố rằng anh là “kẻ thù” trong thế giới này, nhưng lại mang một thứ gì đó… vừa nguy hiểm vừa quyến rũ.
“Chúng ta bắt đầu từ đâu?” cô nhắc lại, giọng còn run run.
Anh nhướng mày, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, nhưng trong ánh mắt thoáng qua một tia dịu dàng. “Thử thách đầu tiên. Cô phải chứng tỏ rằng cô có thể tin tưởng tôi. Và tôi… cũng sẽ thử cô.”
Linh Vy cau mày. “Thử… thử như thế nào?”
Anh tiến gần, cúi đầu thấp, giọng trầm: “Chúng ta sẽ cùng ra ngoài. Cô sẽ thấy mọi người ở đây, mọi thứ ở đây… đảo ngược thế nào. Và trong quá trình đó, cô phải dựa vào tôi nếu không muốn gặp rắc rối.”
Cô chần chừ một giây, nhưng rồi, linh cảm rằng không còn lựa chọn nào khác. Hít một hơi thật sâu, Linh Vy đứng dậy, theo anh ra ngoài.
Khi họ bước ra hành lang, Linh Vy lập tức nhận ra sự thay đổi rõ rệt trong thế giới này. Người bạn thân của cô – người luôn ấm áp, vui vẻ – giờ đứng cách cô vài bước, ánh mắt lạnh lùng, miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai.
“Cô là ai mà dám xuất hiện ở đây?” bạn cô nói, giọng khẽ run nhưng đầy quyền lực.
Linh Vy lùi lại, tim đập mạnh. Cô quay sang nhìn nam chính, nhưng anh chỉ nhếch môi, ánh mắt lấp lánh sự thách thức. “Cô ấy là đồng minh của tôi… nếu cô biết lợi dụng thời gian,” anh nói, giọng trầm, nhưng vẫn đủ để mọi người nghe thấy.
Cảnh tượng khiến Linh Vy vừa sợ, vừa bối rối. Mọi thứ đảo lộn hoàn toàn, và cô nhận ra rằng nam chính không chỉ là kẻ thù theo lời anh nói, mà còn là người duy nhất có thể bảo vệ cô.
“Bây giờ, thử thách đầu tiên,” anh tiếp tục, giọng nghiêm. “Chúng ta phải qua khu vực đông người mà không bị nhận diện sai. Nếu cô gây ra rắc rối… hậu quả sẽ do chính cô gánh.”
Linh Vy gật đầu, cố trấn tĩnh. Cả hai bước đi qua khu vực đông đúc, mắt dán vào từng chuyển động xung quanh. Người lạ, bạn bè cũ, crush cũ – tất cả đều thay đổi, ánh mắt xa cách, lạnh lùng hoặc bất ngờ quá ngọt ngào.
Bỗng nhiên, một người từ phía sau lao tới, túm lấy tay Linh Vy kéo đi. “Cô là kẻ xâm nhập!”
Linh Vy hét lên, tim gần như vỡ tung. Nhưng nam chính ngay lập tức xuất hiện, nắm tay cô, giọng trầm nhưng đầy uy quyền: “Đứng yên, đừng phản kháng!”
Linh Vy không dám kháng cự, nhưng cảm giác bàn tay anh chạm vào cô khiến cả người nóng ran, tim đập nhanh. Ánh mắt anh nhìn cô đầy kiểm soát, vừa cảnh cáo, vừa… gợi cảm.
Họ cùng nhau vượt qua tình huống oái oăm, từng bước, từng cử chỉ. Linh Vy cảm nhận được sự gần gũi chưa từng có, và mặc dù sợ hãi, cô không thể phủ nhận cảm giác rung động trước sự chăm sóc và quyền lực của anh.
Khi thử thách kết thúc, anh thả tay cô, nhìn sâu vào mắt Linh Vy: “Cô đã sống sót… nhưng chỉ mới là khởi đầu. Thế giới này… sẽ còn thử thách chúng ta nhiều hơn. Và cô… sẽ phải quyết định, cô muốn đứng bên tôi hay chống lại tôi.”
Linh Vy thở hổn hển, trái tim dường như muốn nhảy ra ngoài. Một phần cô muốn chạy trốn, một phần lại muốn gần anh hơn, hiểu anh hơn, dù biết rằng mỗi bước tiến lại kéo cô vào một cảm xúc đầy nguy hiểm, đầy mê hoặc.
Cô nhìn anh, bối rối nhưng kiên quyết: “Tôi… sẽ tin anh… nhưng chỉ tạm thời.”
Anh cười nhẹ, một nụ cười vừa lạnh vừa quyến rũ, khiến Linh Vy cảm nhận rõ ràng rằng trò chơi trong thế giới đảo ngược vừa mới bắt đầu, và cô – mặc dù là người bị mắc kẹt – lại không thể rời mắt khỏi kẻ thù đầy bí ẩn trước mặt mình.