nếu anh là kẻ thù

Chương 3: Thử thách đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, Linh Vy và nam chính đứng trước một quảng trường rộng lớn – nơi cô vừa chứng kiến sự đảo lộn hoàn toàn của thế giới xung quanh. Những người quen thuộc đều biến đổi: bạn bè hiền dịu giờ lạnh lùng, kẻ hay bắt nạt bỗng trở nên dịu dàng, và những ánh mắt… chứa đầy ẩn ý khó đoán.

“Đây,” anh nói, giọng trầm, “là thử thách đầu tiên. Chúng ta phải đi qua đây mà không bị nhận diện sai. Một sai lầm, và cô sẽ gặp rắc rối.”

Linh Vy hít một hơi sâu, cố trấn tĩnh. Tim đập dồn dập khi bước theo anh. Mỗi bước chân dường như được anh dẫn dắt, nhưng vẫn giữ một khoảng cách đủ để vừa an toàn, vừa… kích thích cảm giác gần gũi.

Khi họ tiến đến giữa quảng trường, một người lạ lao ra chặn đường Linh Vy: “Người này là kẻ xâm nhập!”

Trái tim Linh Vy như ngừng đập, cơ thể căng cứng. Nhưng nam chính ngay lập tức xuất hiện, bàn tay anh nắm lấy cô một cách mạnh mẽ, dứt khoát: “Đứng yên. Không phản kháng!”

Linh Vy cảm giác sự áp đảo của anh, hơi thở nóng rát phả vào gáy cô, khiến cô vừa sợ vừa… lạ lùng rung động. Cô không dám kháng cự, nhưng cảm nhận rõ ràng rằng mỗi cử chỉ, mỗi ánh mắt anh hướng về cô đều ẩn chứa một quyền lực mê hoặc.

Người lạ giật tay cô, nhưng anh chỉ cần một cú nghiêng vai, và đối phương vội lùi lại, sợ hãi. Linh Vy nhìn anh, tim đập nhanh, vừa ngạc nhiên, vừa… say mê. Cảm giác an toàn lẫn hấp dẫn từ người đàn ông này khiến cô không thể rời mắt.

“Cô ổn chứ?” anh hỏi, giọng trầm thấp, gần như thì thầm.

“Ừ… tôi… tôi ổn,” Linh Vy đáp, nhưng giọng run run không che giấu được tim cô đập loạn nhịp.

Họ tiếp tục bước đi, song hành giữa đám đông đảo ngược. Mỗi lần bàn tay anh chạm nhẹ vào lưng hoặc vai cô để kéo cô tránh va chạm, tim Linh Vy lại nhói lên một cảm giác kỳ lạ, một thứ rung động cô chưa từng trải qua.

Sau khi vượt qua quảng trường, anh dừng lại, nhìn thẳng vào mắt cô:

“Cô đã sống sót qua thử thách đầu tiên. Nhưng hãy nhớ, đây chỉ là bước khởi đầu. Trong thế giới đảo ngược, mọi thứ đều nguy hiểm, và cảm xúc… có thể phản bội cô bất cứ lúc nào.”

Linh Vy thở hổn hển, cả người nóng ran, tim đập thình thịch. “Anh… anh không cần phải… bảo vệ tôi kỹ vậy đâu…”

Anh tiến gần, cúi xuống, giọng trầm trầm: “Tôi bảo vệ cô… không chỉ vì nhiệm vụ. Mà còn… vì tôi không muốn thấy cô bị tổn thương.”

Một luồng điện chạy dọc sống lưng Linh Vy. Cô không biết phải phản ứng thế nào khi bàn tay anh vô tình chạm vào tay cô, khi ánh mắt anh vừa uy quyền vừa dịu dàng, khiến cô vừa bối rối vừa khao khát gần anh hơn.

Cảm giác H+ nhẹ nhàng, vừa đủ để khiến cô đỏ mặt, nhưng không vượt quá giới hạn, dấy lên một sự tò mò và rung động khó cưỡng. Cô nhận ra, dù sợ hãi thế giới đảo ngược, nhưng tình cảm đối với anh bắt đầu dâng trào, một thứ cảm xúc mà cô không thể kìm nén.

Anh nở nụ cười mơ hồ, giọng trầm: “Cô hiểu chưa? Trong thế giới này, không ai hoàn toàn tốt hay hoàn toàn xấu. Và cả cô và tôi… đều phải học cách dựa vào nhau.”

Linh Vy chỉ biết gật đầu, trong lòng vừa rối bời vừa thấm nhuần một cảm giác bị cuốn hút không thể cưỡng lại. Cô biết, thử thách đầu tiên đã kết thúc, nhưng cuộc hành trình với anh – kẻ thù hay người cô đang dần tin tưởng – mới thực sự bắt đầu.

Bước chân họ rời quảng trường, ánh mắt anh lướt qua cô với một thứ ánh nhìn vừa gợi cảm vừa đầy bí ẩn. Linh Vy biết rằng, thế giới đảo ngược không chỉ thử thách sự tỉnh táo, mà còn thử thách trái tim cô. Và từ khoảnh khắc này, cô không thể phủ nhận cảm giác vừa sợ vừa muốn gần anh hơn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×