Đêm buông xuống trong thế giới đảo ngược, ánh trăng chiếu nhạt qua cửa sổ tòa nhà cũ. Linh Vy đứng trước một căn phòng tối, tim đập dồn dập, cảm giác vừa sợ hãi vừa hồi hộp.
Nam chính đứng bên cạnh, ánh mắt lạnh lùng nhưng ánh sáng trăng phản chiếu khiến gương mặt anh vừa nghiêm túc vừa quyến rũ. “Thử thách tiếp theo… sẽ buộc chúng ta phải hợp tác gần nhau hơn. Nếu không, cả hai đều gặp nguy hiểm.”
Linh Vy hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh. “Hợp tác… thế nào?”
Anh tiến gần, giọng trầm ấm: “Cô sẽ phải làm theo tôi, và tôi… sẽ không giữ khoảng cách.”
Trái tim Linh Vy nhói lên. Cảm giác H+ nhẹ nhàng dâng trào khi bàn tay anh chạm vào tay cô để dẫn lối trong bóng tối, mỗi cử chỉ đều tinh tế nhưng đủ để khiến cô đỏ mặt.
Họ bước vào căn phòng đầy các chướng ngại vật – từ những hành lang hẹp, cầu thang rung lắc, đến những cạm bẫy vô hình thử phản xạ và niềm tin của cô. Mỗi lần Linh Vy lỡ chân, bàn tay anh lập tức nắm lấy cô, kéo cô sát vào người. Cảm giác áp lực từ cơ thể anh vừa an toàn vừa kích thích, khiến cô vừa sợ vừa muốn gần anh hơn.
Khi họ đối mặt với một cánh cửa bí ẩn, Linh Vy run lên: “Anh… để tôi mở trước được không?”
Anh khẽ cười, ánh mắt lấp lánh một điều gì đó khó đoán: “Không. Chúng ta phải cùng mở. Và… cô phải để tôi hướng dẫn từng bước.”
Linh Vy nhắm mắt, cảm giác bàn tay anh giữ tay cô, nhịp tim cả hai dường như đồng điệu. Khoảnh khắc H+ này vừa gợi cảm vừa căng thẳng, khiến cô không thể nghĩ gì khác ngoài việc trung thành hoàn toàn vào anh.
Đột nhiên, một tiếng động vang lên phía sau, khiến Linh Vy giật mình. Anh lập tức kéo cô sát vào người, hơi thở anh phả lên gáy cô. “Yên tâm. Tôi ở đây. Không ai làm hại cô được.”
Linh Vy cảm giác cơ thể nóng bừng, tim đập loạn nhịp. Sự gần gũi, sự bảo vệ và sức mạnh của anh khiến cô vừa sợ vừa mê mẩn.
Khi vượt qua cạm bẫy cuối cùng, anh thả tay cô, ánh mắt nhìn sâu vào mắt cô:
“Đã thấy chưa? Chỉ cần cô tin tôi, chúng ta có thể vượt qua mọi thứ. Và cô… đang học cách dựa vào tôi.”
Linh Vy thở hổn hển, cảm giác vừa mệt vừa hưng phấn. Cô biết rằng mối quan hệ giữa họ không còn là kẻ thù và đồng minh đơn thuần, mà là một thứ liên kết phức tạp, vừa căng thẳng, vừa hấp dẫn.
Cô nhìn anh, tim loạn nhịp: “Tôi… tôi sẽ tin anh… nhưng… chỉ tạm thời.”
Anh mỉm cười, ánh mắt vừa gợi cảm vừa quyền lực, bàn tay lướt nhẹ lên vai cô: “Tạm thời… cũng đủ để chúng ta bắt đầu.”
Đêm ấy, Linh Vy không ngủ được. Trong lòng cô trỗi lên một cảm giác lạ lùng: sợ hãi, tò mò, ghen tuông và rung động – tất cả đan xen nhau. Cô biết, thử thách tiếp theo sẽ còn khó khăn hơn, và cô đã sẵn sàng… cùng anh bước vào những giây phút nguy hiểm, và cả những cảm xúc chưa từng trải qua.