Đêm khuya, ánh trăng xuyên qua cửa sổ căn phòng tòa nhà cũ, tạo nên những bóng dài trên sàn gỗ. Linh Vy đứng lặng, cảm giác vừa hồi hộp vừa bối rối, tim đập nhanh mỗi khi nhìn về phía anh – nam chính, kẻ thù hay đồng minh, người vừa bảo vệ vừa thử thách cô.
“Linh Vy,” anh gọi, giọng trầm trầm nhưng dứt khoát. “Thử thách tiếp theo… sẽ buộc chúng ta gần nhau hơn. Cô cần hợp tác tuyệt đối.”
Linh Vy hít một hơi, cố trấn tĩnh, nhưng ánh mắt cô lại lướt qua bóng dáng một người khác – một cô gái trong thế giới đảo ngược, ánh mắt đầy khiêu khích và vẻ gợi cảm. Linh Vy lập tức cảm thấy lòng dạ mình như bị đánh thức, ghen tuông dâng trào.
Anh tiến đến, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào tay cô, kéo cô sát vào người. “Đừng lo,” anh thì thầm, hơi thở phả lên gáy cô, “không ai được phép làm hại cô, kể cả thế giới này.”
Cảm giác H+ dâng trào – bàn tay anh giữ tay cô, cơ thể áp sát, ánh mắt vừa uy quyền vừa dịu dàng – khiến Linh Vy không thể rời mắt. Trái tim cô rung lên từng nhịp, vừa sợ vừa hưng phấn.
Cô gái kia tiến lại gần, cười nhạt, ánh mắt đầy thách thức: “Người này là của tôi sao?”
Linh Vy cảm thấy ngực nóng bừng, vừa ghen vừa lo sợ. Anh không rời mắt khỏi cô gái, nhưng bàn tay vẫn siết nhẹ tay Linh Vy như muốn truyền một thông điệp rõ ràng: “Cô thuộc về tôi.”
Anh cúi đầu sát tai cô, giọng trầm ấm: “Cảm xúc của cô không được phép lung lay. Chỉ có tôi mới bảo vệ cô.”
Một luồng điện chạy dọc sống lưng Linh Vy. Cô cảm nhận sự gần gũi tột đỉnh, tim đập nhanh đến mức muốn nhảy ra ngoài. Cảnh tượng H+ này vừa gợi cảm vừa căng thẳng, khiến cô vừa muốn rút lui, vừa không thể rời tay anh.
Thử thách tối nay không chỉ là vượt qua các cạm bẫy vật lý, mà còn là bài kiểm tra cảm xúc và niềm tin. Linh Vy nhận ra rằng, trong thế giới đảo ngược, trái tim dễ bị lừa dối hơn lý trí, và chỉ có anh – kẻ thù hay đồng minh – mới khiến cô đứng vững.
Sau khi cô gái kia rút lui, anh giữ cô sát người, mắt nhìn thẳng vào mắt cô:
“Thấy chưa? Chỉ cần cô tin tôi, mọi thử thách đều vượt qua được. Và cảm xúc… cô đang học cách dựa vào tôi.”
Linh Vy thở hổn hển, cảm giác vừa mệt vừa hưng phấn lan khắp cơ thể. Cô biết rằng mối quan hệ giữa họ đã thay đổi, không còn là kẻ thù hay đồng minh đơn thuần, mà là một sợi dây ràng buộc vừa căng thẳng vừa mê hoặc.
Cô lặng im một lúc, lòng thầm nghĩ:
“Dù sợ, dù ghen… tôi không thể rời mắt khỏi anh. Và có lẽ… tôi cũng không muốn rời xa.”
Ánh trăng chiếu lên hai con người đứng sát nhau giữa căn phòng, tạo nên một khung cảnh vừa lãng mạn vừa đầy căng thẳng, báo hiệu rằng thế giới đảo ngược sẽ còn thử thách họ mạnh mẽ hơn, cả về thể xác lẫn cảm xúc.