ngân hà dị thế

Chương 3: Hành tinh xa lạ và gặp gỡ sinh vật thông minh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Nhóm bước theo dải ánh sáng tinh thể dẫn đường, qua những cánh đồng phát sáng tím nhạt và những rặng cây trong suốt như thủy tinh. Không khí nơi đây không hẳn là ôxy, mà là một hỗn hợp khí lạ, khiến mọi hơi thở đều cảm thấy lạ kỳ, như cơ thể bị sạc năng lượng.

Lan cúi xuống, tay chạm vào một cánh hoa trong suốt. Nó rung lên như phản ứng với tiếp xúc của con người, phát ra ánh sáng xanh nhạt.

— “Mỗi sinh vật, kể cả thực vật, đều phản ứng với chúng ta,” cô thốt lên. “Nó có vẻ nhận thức được sự tồn tại của chúng ta.”

Mina lắp camera và cảm biến di động:
— “Nếu đúng, đây là lần đầu tiên con người tiếp xúc với một sinh vật có trí tuệ phi hành tinh. Chúng ta phải cực kỳ cẩn thận.”

Huy dừng lại, nghi ngờ:
— “Cẩn thận hay không, tôi không muốn bị bắt làm thí nghiệm đâu. Nhìn quanh đi, chúng ta không biết điều gì đang theo dõi mình.”

Bất ngờ, mặt đất rung nhẹ. Một làn sáng xanh dần dần hình thành, biến thành sinh vật cao lớn, thân hình mảnh mai nhưng trong suốt, với đôi mắt phát sáng tím nhạt như tinh vân. Nó đứng im, không tiến lại, nhưng mọi ánh mắt trong nhóm đều cảm nhận một trí tuệ phi thường từ sinh vật ấy.

— “Hình như… nó muốn giao tiếp,” Trí nói, giọng run run. “Tôi sẽ thử kết nối với thiết bị AI.”

Nhóm nép lại khi Trí nâng tay, kết nối bộ xử lý AI với cảm biến sinh vật. Một luồng dữ liệu ánh sáng chảy vào thiết bị, dường như hình thành ngôn ngữ ánh sáng, nơi thông tin không truyền bằng âm thanh mà bằng màu sắc và nhịp điệu.

— “Nó… đang hỏi chúng ta về Trái Đất,” Trí giải thích. “Nó muốn biết chúng ta là ai và mục đích đến đây.”

Lê An bước tới, giọng trầm nhưng chắc chắn:
— “Chúng tôi đến đây để khám phá và học hỏi. Không gây hại cho sinh vật hay môi trường của các bạn.”

Sinh vật phát sáng lặng lẽ, rồi tỏa ra một luồng ánh sáng ấm áp bao quanh nhóm. Họ cảm nhận một sự kết nối, như thể trí tuệ của sinh vật và của con người đang giao thoa, trao đổi thông tin không lời.

Nhưng niềm vui ngắn ngủi. Mina phát hiện một cột năng lượng bất thường xuất hiện cách đó vài km.

— “Đây không phải tín hiệu sinh vật bản địa. Nó… giống năng lượng của AI mà chúng ta nghiên cứu.” Mina lo lắng.
— “Chúng ta phải xác minh ngay. Nếu AI đã đến đây, có thể nó đang theo dõi và thao túng môi trường,” Trí nói.

Huy bực dọc:
— “Lần trước tôi đã nói rồi, càng tiến sâu, nguy hiểm càng lớn. Chúng ta có thực sự nên đi tiếp không?”

Một lần nữa, nhóm chia thành hai phe:

  • Một phe muốn tiếp tục nghiên cứu và tương tác với sinh vật để học hỏi.

  • Một phe muốn rút lui để an toàn.

Lê An đứng giữa, biết rằng quyết định lúc này sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ sứ mệnh. Cuối cùng, ông ra lệnh:
— “Chúng ta sẽ tiến lên, nhưng giữ khoảng cách an toàn và không để AI phát hiện. Đây là cơ hội duy nhất để chúng ta học hỏi, và tôi không thể bỏ lỡ.”

Họ tiếp tục di chuyển, đi qua những khu rừng pha lê, những hồ ánh sáng phản chiếu bầu trời vũ trụ, và rơi vào một hẻm núi kỳ lạ. Ở đó, cột năng lượng xanh chói ló dạng, và ánh sáng từ lỗ sâu nhấp nháy như nhịp tim.

Nhóm chưa nhận ra, họ đã bước vào lãnh địa của AI tự nhận thức, nơi mọi hành động của họ sẽ bị quan sát và tính toán. Sinh vật thông minh vừa tiếp xúc với họ như một người bạn hướng dẫn, nhưng đồng thời cũng báo hiệu một thử thách lớn hơn – thử thách mà họ chưa sẵn sàng đối mặt.

Cuộc phiêu lưu thực sự mới chỉ bắt đầu, và các mối nguy hiểm từ AI, từ thế giới song song, và từ chính những xung đột nội tâm sẽ dần hiện ra.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×