Ngày thứ Hai, Hà My thức dậy với tâm trạng vừa hồi hộp vừa quyết tâm. Sau những tuần lưỡng lự, giữa Ngọc Minh và Khánh Duy, cô biết rằng không thể trì hoãn thêm. Trái tim cô rung động và bối rối, nhưng đã đến lúc đưa ra quyết định rõ ràng hơn về tình cảm.
Khi đến văn phòng, không khí căng thẳng tràn ngập. Ngọc Minh đứng cạnh bàn làm việc, ánh mắt sắc bén nhưng vẫn đầy quan tâm:
“Hà My, hôm nay cô cần tập trung. Tôi ở đây để hỗ trợ, nhưng cũng muốn cô biết rằng tôi luôn quan tâm đến cô, bất kể chuyện gì xảy ra.”
Cô gật đầu, cảm giác vừa áp lực vừa ấm áp. Ngay sau đó, Khánh Duy tiến lại gần, nở nụ cười dịu dàng:
“Tôi biết cô có thể làm tốt. Tôi ở đây để giúp cô, nhưng cũng muốn cô biết rằng tôi luôn tin tưởng và ủng hộ cô.”
Hà My đứng giữa hai người, tim đập thình thịch. Cô tự nhủ: “Hôm nay, mình phải minh bạch hơn với trái tim mình. Không thể lưỡng lự nữa.”
Buổi sáng trôi qua với công việc dồn dập. Hà My tập trung vào dự án, nhưng trong lòng luôn tính toán từng bước để đưa ra tín hiệu rõ ràng cho Ngọc Minh. Cô lấy hết can đảm, nhắn cho anh:
“Anh à, hôm nay em muốn nói chuyện rõ hơn về cảm xúc của mình. Em mong anh hiểu và lắng nghe trái tim em.”
Trái tim cô đập mạnh khi nhấn gửi. Đây là bước đi quyết định, không chỉ là tín hiệu tình cảm, mà còn là bước ngoặt lớn trong mối quan hệ ba người.
Chiều hôm đó, sau khi hoàn tất phần trình bày dự án, Ngọc Minh tìm cô ngoài sân tòa nhà. Anh nhìn cô, ánh mắt trầm mà đầy tình cảm:
“Hà My, tôi hiểu cảm xúc của cô và trân trọng bước đi này. Tôi sẽ đồng hành cùng cô, nhưng cũng tôn trọng cảm xúc của Khánh Duy. Đây là quyết định quan trọng, và tôi muốn cô biết rằng tôi luôn để ý đến cô.”
Hà My thở nhẹ, cảm giác vừa nhẹ nhõm vừa hồi hộp. Cô biết rằng đây là bước ngoặt lớn, nhưng cũng là lúc drama tình cảm sẽ lên đỉnh điểm.
Khánh Duy đứng từ xa, theo dõi cảnh tượng. Ánh mắt anh lóe lên nỗi buồn, nhưng đồng thời là sự tôn trọng. Anh bước tới, giọng trầm:
“Hà My, tôi hiểu cô đã đưa ra quyết định của mình. Tôi sẽ tôn trọng, nhưng tôi cũng muốn cô biết rằng tôi vẫn quan tâm và hy vọng cô được hạnh phúc.”
Hà My cảm nhận rõ rệt sự khác biệt giữa hai người. Trái tim cô vừa ấm áp vừa rối bời. Cô biết rằng mọi quyết định đều ảnh hưởng sâu sắc đến cả ba con người, và giờ đây, cô đã đối diện trực tiếp với cảm xúc của mình.
Trên đường về ký túc xá, mưa nhẹ rơi, ánh đèn vàng phản chiếu trên phố ướt. Hà My bước chậm, suy nghĩ từng bước đi của trái tim. Cô thầm nhủ:
“Mình đã đưa ra tín hiệu rõ ràng hơn. Hai người đều quan trọng, nhưng giờ trái tim mình phải minh bạch. Những thử thách phía trước vẫn còn, nhưng ít nhất mình đã dám đối diện.”
Buổi tối, cô ngồi trong phòng, ánh đèn vàng hắt lên gương mặt bối rối nhưng quyết tâm. Drama công sở vẫn tiếp tục, và tình cảm giữa ba người vẫn phức tạp, nhưng Hà My đã bắt đầu làm chủ cảm xúc của mình, mở ra những bước ngoặt lớn tiếp theo.