Ngày thứ Hai, Hà My thức dậy với cảm giác vừa hồi hộp vừa nặng trĩu. Sau nhiều tuần lưỡng lự, giờ đây cô biết rằng không thể trì hoãn thêm, không thể để cả Ngọc Minh và Khánh Duy chờ đợi vô hạn. Trái tim cô rung động, nhưng cũng kiên quyết: đã đến lúc đưa ra lựa chọn rõ ràng.
Khi bước vào văn phòng, cô thấy Ngọc Minh đang đứng cạnh bàn làm việc, ánh mắt sắc bén nhưng đầy quan tâm:
“Hà My, hôm nay cô cần tập trung. Nhưng tôi cũng muốn cô biết rằng tôi sẽ luôn để ý đến cô, và tôn trọng quyết định của cô, dù cô chọn gì đi nữa.”
Cô gật đầu, cảm giác vừa áp lực vừa ấm áp. Ngay sau đó, Khánh Duy tiến tới, nở nụ cười dịu dàng nhưng ánh mắt ánh lên chút lo lắng:
“Tôi cũng hiểu… hôm nay sẽ là ngày quan trọng. Tôi hy vọng cô có thể minh bạch với trái tim mình.”
Hà My đứng giữa hai người, tim đập thình thịch. Cô tự nhủ: “Hôm nay, mình phải dứt khoát, để cả ba người bớt rối, và để trái tim mình không bị lạc lối nữa.”
Buổi sáng, cô tập trung hoàn thành phần dự án quan trọng, nhưng tâm trí không ngừng nghĩ về quyết định sắp tới. Sau khi hoàn tất, cô lấy hết can đảm, nhắn tin cho Ngọc Minh:
“Anh à, hôm nay em muốn nói chuyện nghiêm túc về cảm xúc của mình. Em mong anh lắng nghe và hiểu trái tim em.”
Trái tim cô đập mạnh khi nhấn gửi. Cùng lúc, cô quyết định gặp Khánh Duy trực tiếp ngoài sân thượng, nơi ánh nắng chiều hắt qua cửa kính.
Khánh Duy nhìn cô, ánh mắt dịu dàng nhưng hơi buồn:
“Hà My… hôm nay có chuyện gì quan trọng mà cô muốn nói với tôi?”
Cô hít sâu, cố bình tĩnh:
“Khánh Duy… em trân trọng tình cảm của anh, nhưng em nhận ra rằng trái tim mình… đã nghiêng về Ngọc Minh. Em muốn minh bạch với anh, để cả hai chúng ta không còn hiểu lầm hay bối rối nữa.”
Khánh Duy im lặng, đôi mắt lóe lên nỗi buồn nhưng anh gật đầu, giọng trầm:
“Tôi hiểu… và tôi sẽ tôn trọng quyết định của em. Dù buồn, nhưng tôi cũng mong em được hạnh phúc.”
Hà My thở nhẹ, cảm giác vừa nhẹ nhõm vừa nhói đau. Cô biết rằng bước này vừa làm rõ tình cảm, vừa giải tỏa những hiểu lầm kéo dài.
Ngay sau đó, Hà My gặp Ngọc Minh tại phòng làm việc. Anh nhìn cô, ánh mắt trầm và đầy tình cảm:
“Hà My… tôi biết quyết định của cô. Tôi hạnh phúc vì trái tim cô đã chọn tôi. Tôi sẽ trân trọng và bảo vệ cô, bất kể chuyện gì xảy ra.”
Cô mỉm cười, tim vừa ấm áp vừa rung động:
“Em cũng mong mình sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, cả trong công việc và tình cảm.”
Hai người nắm tay nhau, cảm giác bình yên lan tỏa, nhưng trong lòng Hà My vẫn biết rằng drama chưa kết thúc hoàn toàn, công sở vẫn áp lực, nhưng cô đã dám đối diện và minh bạch với trái tim mình.
Trên đường về ký túc xá, Hà My bước chậm, mưa nhẹ rơi trên mái tóc, ánh đèn vàng phản chiếu trên phố ướt. Cô thầm nhủ:
“Mình đã dứt khoát… nhưng những thử thách phía trước vẫn còn. Trái tim mình vừa rung động vừa trưởng thành. Bây giờ, mình đã làm chủ cảm xúc của mình.”
Buổi tối, cô ngồi trong phòng, ánh đèn vàng hắt lên gương mặt bối rối nhưng quyết tâm. Drama tình cảm vẫn còn, nhưng Hà My đã đưa ra quyết định rõ ràng, mở ra những bước ngoặt mới cho tương lai với Ngọc Minh, và cả mối quan hệ ba người đã được làm rõ.