1. Đoàn làm phim đến
Một buổi sáng tháng Sáu, tôi vừa pha xong ấm trà thì trước cửa vang lên tiếng gõ cộc cộc.
– Xin lỗi, đây có phải nhà 13B không ạ?
Giọng trẻ, hơi run, như người sắp làm điều mình không chắc đúng.
Tôi mở cửa. Bốn người đứng trước hiên: một cô phóng viên, hai quay phim, và một người đàn ông lớn tuổi ôm cuộn bản vẽ. Tất cả đều đeo thẻ: “Đài Truyền Hình Thành Phố – Phòng Phóng Sự Tài Liệu”.
Cô phóng viên mỉm cười:
– Anh là Minh phải không ạ? Chúng tôi được nghe kể về “Người trông ánh sáng” của căn nhà 13B. Chúng tôi muốn xin phép quay một tập phim tài liệu ngắn – chỉ khoảng mười lăm phút, về ký ức và những câu chuyện người dân kể ở đây.
Tôi bật cười, nhìn tấm bảng gỗ treo trước cửa: “Nhà tạm ngưng chụp.”
– Coi bộ lời đồn lan nhanh thật. Tôi đâu có nổi tiếng tới mức lên TV.
– Không, nhưng câu chuyện của anh… có gì đó rất người. – cô nói – Trong thời buổi ai cũng chụp, mà lại có người chọn ngừng chụp, chúng tôi nghĩ khán giả sẽ thích nghe.
Tôi lưỡng lự.
Căn nhà này vốn chỉ quen với hơi người lặng lẽ, chưa bao giờ chịu ánh đèn máy quay.
Tôi hỏi:
– Nếu căn nhà… không muốn được quay thì sao?
Cô cười, tưởng tôi đùa:
– Thì chúng tôi quay anh thôi. Căn nhà không có ý kiến mà.
Tôi im. Trên trần, dây điện khẽ rung, bóng đèn nhấp nháy một nhịp như… phản đối.
Ghosty từ đâu thò ra, thốt khẽ qua tai tôi:
“Máy quay là con mắt lạ. Nhà này sợ bị nhìn.”
Tôi hít sâu:
– Được. Nhưng chỉ quay ban ngày. Và không mang gì về – kể cả ảnh.
Họ gật đầu.
2. Máy quay bật lên
Ánh đèn LED phủ lên bức tường chữ viết tay. Cô phóng viên đứng giữa phòng, nói rõ từng chữ:
– “Người trông ánh sáng” – một cái tên lạ, nhưng với người dân quanh khu này, nó không chỉ là biệt danh. Họ nói căn nhà 13B từng là nơi ai đến cũng tìm lại được ký ức. Và người đàn ông sống ở đây, Minh, là người “nghe được tiếng của ảnh”.
Tôi ngồi bên bàn trà, trả lời đúng mực. Câu chuyện trôi đều: Linh, căn nhà, lời nguyền đã hóa yên, những người từng ghé qua.
Nhưng giữa buổi phỏng vấn, một anh quay phim giơ tay:
– Xin lỗi anh, nhưng trong khung hình có… bóng gì đó phía sau anh.
Cả đoàn nhìn vào màn hình monitor.
Phía sau tôi, trong kính phản chiếu, một bóng người nữ lướt qua rất nhanh, mờ như khói. Mọi người nhao nhao.
– Anh thuê ai đóng thêm hả?
– Không. Ở đây chỉ có tôi.
Tôi quay lại – không có ai.
Đèn bỗng nhấp nháy. Tiếng gió lọt qua khe cửa hệt như tiếng người cười khe khẽ.
Tôi nói nhỏ:
– Linh, đừng nghịch. Họ không hiểu đâu.
Đèn dịu lại. Máy quay yên.
Cô phóng viên tưởng tôi nói đùa, cười gượng. Nhưng anh kỹ thuật viên thì tái mét.
“Máy quay em… nóng ran, anh ạ. Ổ cứng vừa tăng dung lượng mà em chưa ghi gì.”
Tôi biết. Nhà đang tự quay.
3. Bức ảnh trong video
Buổi quay kết thúc lúc trưa. Tôi tiễn đoàn ra cửa. Họ hẹn sẽ gửi bản dựng xem trước.
Nhưng tối hôm đó, cô phóng viên nhắn tin gấp:
“Anh ơi, tụi em xem lại footage… trong đoạn anh kể về cô Linh, có một khung hình lạ. Anh xem thử được không?”
Tôi mở file họ gửi.
Đúng là khung hình lạ: lúc tôi nói “Cô ấy chỉ muốn được nhớ đúng cách”,
thì sau lưng tôi, trong gương, một khuôn mặt hiện lên rõ mồn một – Linh.
Không phải như bóng ma, mà như người đang đứng thật. Ánh sáng phản chiếu lên da, từng sợi tóc rõ đến từng sợi.
Tôi nín thở.
Cô phóng viên nhắn tiếp:
“Anh có thể kể thêm về cô ấy không? Nếu được, tụi em muốn mở rộng tập này, gọi là Những Người Giữ Ánh Sáng. Câu chuyện này quá đặc biệt.”
Tôi đặt điện thoại xuống, lòng vừa ấm vừa lo.
Linh đã hứa không xuất hiện lại trong ống kính người khác.
Nhưng lần này, chính cô chọn hiện ra.
Tại sao?
4. Linh trong giấc mơ
Đêm đó, tôi mơ thấy Linh ngồi bên bàn, mặc áo trắng, mái tóc vẫn nghiêng như trong bức ảnh cuối cùng.
Cô cười, giọng nhẹ như gió:
“Anh sợ họ nhìn thấy em sao?”
– Không phải sợ… chỉ lo. Họ không hiểu em.
“Người ta không cần hiểu để nhớ, Minh à. Chỉ cần tin.”
– Tin vào gì?
“Rằng ánh sáng có thể giữ lại điều tốt đẹp. Căn nhà giữ ký ức người, nhưng ai sẽ giữ căn nhà?”
Cô chạm vào vai tôi, ánh mắt nghiêm:
“Đừng để họ quay em thành câu chuyện. Họ sẽ lấy mất thứ khiến em thật – sự lặng yên.”
Tôi choàng tỉnh. Gió lùa qua cửa sổ.
Mùi nhài không còn nhẹ, mà đậm, ngọt gắt như sắp mưa.
Căn nhà 13B đang bất an.