Một buổi chiều dịu dàng, sau những ngày bận rộn với học tập và ngày hội trường, Nhi và Nam rủ nhau ra góc vườn quen thuộc. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hót và hương hoa thoang thoảng, khiến trái tim cả hai rộn ràng.
Nhi đỏ mặt, mắt lấp lánh:
“Cậu… hôm nay mình đi đâu chơi đây?”
Nam cười, ánh mắt tinh nghịch nhưng dịu dàng:
“Tớ có một nơi đặc biệt muốn dẫn cậu tới. Một nơi chỉ có riêng chúng ta.”
Họ đi qua con đường nhỏ rợp bóng cây, ánh nắng chiều xiên qua tán lá, tạo ra những vệt sáng lung linh. Nhi không nhịn được cười khi Nam cố tình nhảy qua một chiếc gốc cây nghiêng, làm cô trêu chọc:
“Cậu lúc nào cũng làm trò nghịch ngợm!”
Nam nắm tay Nhi, vừa cười vừa nói:
“Nhưng cậu vẫn thích mà!”
Đến một chiếc hồ nhỏ trong vườn trường, Nam lấy ra hai chiếc bánh quy và một cốc nước cam:
“Tớ chuẩn bị sẵn cho chúng ta. Đây là… hẹn hò đầu tiên của chúng ta. Chỉ có cậu và tớ thôi nhé.”
Nhi đỏ mặt, tim đập nhanh. Lần đầu tiên, cô nghe từ “hẹn hò” nhưng lại thấy vui và hồi hộp đến lạ. Họ cùng nhau ngồi bên hồ, vừa ăn bánh vừa trò chuyện về những chuyện nhỏ trong lớp, những trò nghịch ngợm, và cả những ước mơ tuổi teen.
Khoảnh khắc yên bình ấy khiến cả hai nhận ra rằng, tình cảm giữa họ giờ không chỉ là bạn bè, mà là rung động ngọt ngào, trong sáng và đặc biệt. Mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt, mỗi lần cầm tay đều khiến tim họ rộn ràng.
Nam nhìn Nhi, giọng hơi run run nhưng chân thành:
“Cậu biết không, tớ luôn muốn ở bên cậu, dù là chơi trò nghịch ngợm hay chỉ đơn giản là ngồi cùng nhau.”
Nhi gật đầu, nụ cười ngọt ngào:
“Tớ cũng vậy, Nam. Mình sẽ luôn bên nhau nhé.”
Dưới ánh nắng chiều cuối ngày, cùng hương hoa và tiếng nước chảy nhẹ nhàng, họ trao nhau những khoảnh khắc ngượng ngùng nhưng đáng nhớ – lời hẹn hò đầu tiên, ngọt ngào, tinh nghịch và trong sáng của tuổi teen.
Buổi chiều khép lại, nhưng trái tim Nhi và Nam vẫn rộn ràng. Cả hai biết rằng, từ những trò đùa, bí mật, ánh mắt và lời thổ lộ nhỏ nhặt, tình cảm tuổi teen đang dần nở rộ – ngọt ngào, tinh nghịch và đáng trân trọng.