ngôi nhà xưa và trái tim đầu đời

Chương 9: Ngày hội trường và những rung động bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng thứ Bảy rực rỡ, trường trung học 10A1 tổ chức ngày hội mùa thu. Không khí náo nhiệt tràn ngập khắp sân trường với cờ hoa, âm nhạc và những gian hàng tự làm do học sinh chuẩn bị. Nhi đứng giữa nhóm bạn, mắt sáng lên khi nhìn quanh: đây là dịp để vui chơi, gặp gỡ bạn bè và… tạo ra những rung động bất ngờ.

Nam xuất hiện, tay cầm một chiếc hộp nhỏ chứa “bí mật đặc biệt” mà cậu đã chuẩn bị từ trước. Ánh mắt cậu nhìn Nhi, vừa tinh nghịch vừa trìu mến, khiến cô không nhịn được cười.

“Chào buổi sáng, Nhi! Hôm nay chúng ta sẽ có nhiều niềm vui lắm đây,” Nam nói, giọng hào hứng.

Nhi nhăn mặt, giọng pha chút trách móc nhưng vẫn vui vẻ:

“Cậu lúc nào cũng nghĩ ra trò nghịch ngợm. Đừng có làm bừa hôm nay nha!”

Ngày hội bắt đầu với những trò chơi tập thể, gian hàng ẩm thực và nhiều hoạt động hấp dẫn. Nhi cùng Nam tham gia trò “truy tìm kho báu bí mật” – nơi mỗi cặp phải tìm những vật phẩm ẩn giấu trong khuôn viên trường.

Trong lúc tìm kiếm, Nam liên tục trêu chọc Nhi: “Cậu nhìn kìa, ở dưới gốc cây đó có một mảnh giấy nữa!”

Nhi đỏ mặt, vừa tìm vừa cười: “Cậu đừng giấu bài nữa chứ! Tớ sẽ thắng cậu thôi!”

Khoảnh khắc ấy, cả hai cùng cười vang, ánh mắt chạm nhau – một khoảnh khắc tưởng chừng đơn giản nhưng lại khiến tim họ rộn ràng. Nhi nhận ra rằng, những rung động đầu đời, những cảm xúc tinh nghịch và ngọt ngào vẫn âm thầm lớn lên từng ngày, chỉ cần một ánh nhìn hay nụ cười của Nam cũng đủ để trái tim cô bừng sáng.

Sau trò chơi, Nam đưa cho Nhi mảnh giấy nhỏ – lời nhắn tinh nghịch nhưng ngọt ngào: “Cậu là kho báu quan trọng nhất của tớ.”

Nhi cầm mảnh giấy, tim đập nhanh, không biết nên nói gì. Ánh mắt cô liếc sang Nam, thấy cậu nhìn cô với nụ cười lấp lánh, và cô hiểu rằng, tình cảm giữa họ đã vượt qua tình bạn đơn thuần – vừa ngọt ngào, vừa tinh nghịch, vừa đầy rung động.

Buổi chiều, khi ngày hội kết thúc, Nhi và Nam ngồi bên gốc cây bàng, cùng nhau nhặt những bông hoa rơi và kể cho nhau nghe về những giây phút vui nhộn hôm nay. Tiếng cười vang khắp vườn trường, ánh nắng cuối ngày rọi qua tán cây, và trong khoảnh khắc yên bình ấy, Nhi nhận ra rằng mỗi rung động, mỗi trò đùa và mỗi bí mật họ chia sẻ đều làm tình cảm giữa họ trở nên đặc biệt và sâu sắc hơn bao giờ hết.

Và ngày hội trường khép lại, để lại trong tim Nhi và Nam một kỷ niệm khó quên – nơi những trò chơi, tiếng cười, ánh mắt và lời nhắn ngọt ngào tạo nên những rung động đầu đời tinh nghịch, trong sáng và đầy lãng mạn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×