ngôi sao của em

Chương 6: Cặp đôi đối lập


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, học viện âm nhạc Thượng Hải chìm trong ánh nắng thu nhẹ nhàng. Những hàng cây trước sân trường tỏa bóng mát, cánh hoa đào rơi rải rác trên lối đi lát gạch đỏ, tạo thành một khung cảnh vừa yên bình vừa lãng mạn. Nhưng bên trong phòng luyện tập của nhóm B, không khí lại căng thẳng hơn bao giờ hết.

Lạc Tinh Vy bước vào, tay siết chặt dây đeo túi. Cô biết hôm nay là buổi luyện tập quyết định trước buổi biểu diễn chính thức trong tuần. Tất cả đều đang chờ đợi cô và nhóm B trình diễn trước ban giám khảo và toàn học viện. Áp lực khiến tim cô đập nhanh.

Tinh Vy nhìn xung quanh, ánh mắt vô tình va vào Triệu Hạo. Anh đứng cạnh piano, dáng người thẳng tắp, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy quyền lực. Cảm giác vừa lo lắng vừa hồi hộp tràn ngập trong cô. Cô thầm nhủ: Anh ấy… lại sẽ giám sát mình cả buổi hôm nay.

Nhóm B bắt đầu luyện tập. Ngay từ những nốt nhạc đầu tiên, tension xuất hiện. Một bạn chơi trống đánh lệch nhịp, khiến cả nhóm lúng túng. Tinh Vy cố gắng bù đắp bằng đàn piano, nhưng âm thanh vẫn chưa hòa hợp hoàn toàn.

“Dừng lại!” Triệu Hạo bước tới, giọng lạnh lùng vang lên như tiếng gió buốt, khiến mọi người giật mình. “Tinh Vy, nhịp điệu vẫn sai. Trống lệch, piano chưa đúng. Cả nhóm phải tập trung lại.”

Tinh Vy đỏ mặt, cảm giác vừa xấu hổ vừa căng thẳng. Cô muốn giải thích, nhưng lời nói nghẹn lại trong cổ họng. Anh ta… lúc nào cũng nghiêm khắc. Nhưng sao mình lại muốn làm tốt để được anh ấy nhìn nhận?

Một bạn nữ trong nhóm không kiềm chế được, cãi lại: “Cô ấy làm sao thế? Lỡ hỏng tiết mục thì sao?”

Triệu Hạo quay sang, ánh mắt sắc như dao: “Im đi. Chỉ tập trung vào công việc.”

Cô bạn kia sững sờ, im lặng. Tinh Vy thầm nghĩ: Người lạnh lùng ấy… sao lúc nào cũng khiến mọi người nghe lời? Nhưng hành động lại vừa nghiêm khắc vừa bảo vệ mình.

Buổi luyện tập kéo dài gần bốn giờ đồng hồ. Trong quá trình luyện tập, tension giữa Tinh Vy và Triệu Hạo trở nên rõ rệt hơn. Cô cố gắng phối hợp nhịp điệu với trống, nhưng đôi khi vẫn chậm một nhịp. Mỗi lần đó, Triệu Hạo liếc mắt, nghiêm nghị và chạm nhẹ tay cô để chỉnh lại phím đàn.

Tinh Vy cảm thấy tim mình loạn nhịp. Cảm giác vừa xấu hổ, vừa bối rối, lại vừa hạnh phúc len lỏi. Anh ấy… sao lúc nào cũng khiến mình vừa muốn trốn vừa muốn gần anh ấy?

Trong lúc nghỉ giải lao, Tinh Vy bước ra ngoài sân, hít thở không khí trong lành. Ánh nắng chiếu lên mái tóc dài của cô, khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm một chút.

Nhưng Triệu Hạo xuất hiện bên cạnh, không báo trước: “Cậu đang căng thẳng. Thả lỏng tay, hít sâu, đừng để áp lực làm mất tập trung.”

Tinh Vy hơi sững sờ, mắt mở to: “Anh… anh đang giúp em sao?”

Anh chỉ gật nhẹ, không nói gì thêm. Khoảnh khắc ấy khiến cô đỏ mặt, tim đập nhanh. Cảm giác vừa ngọt vừa ngược tràn ngập trong lòng cô.

Buổi chiều, nhóm B tiếp tục luyện tập trên sân khấu chính. Triệu Hạo đứng cạnh, theo dõi từng động tác, từng nhịp đánh của Tinh Vy. Khi cô đánh sai một nốt, anh khẽ nghiêng đầu, ánh mắt vừa sắc vừa lo lắng.

Một tình huống bất ngờ xảy ra: trong lúc luyện tập, chân cô vấp vào mép tấm thảm, suýt ngã. Triệu Hạo nhanh tay đỡ lấy, tay chạm vào tay cô. Cả hai đều đỏ mặt. Anh nói nhẹ: “Cẩn thận.” Giọng trầm thấp nhưng ấm áp, khiến cô cảm thấy tim như muốn nhảy ra ngoài.

Tinh Vy cúi đầu, thầm nhủ: Anh ấy quan tâm mình theo cách này… mình… không biết phải làm sao.

Sau vài phút, nhóm tiếp tục luyện tập. Triệu Hạo hướng dẫn Tinh Vy phối hợp với trống, nhạc cụ khác, từng bước chỉnh sửa kỹ lưỡng. Cô cảm nhận được ánh mắt anh dõi theo mọi cử chỉ của mình, khiến tim cô vừa căng thẳng vừa hứng khởi.

Buổi tối, tại phòng ký túc xá, Tinh Vy ngồi bên cửa sổ, tay cầm cây đàn nhỏ, ánh mắt xa xăm. Cô nhớ lại từng khoảnh khắc trên sân khấu, từng ánh mắt, từng cử chỉ của Triệu Hạo.

Một cô bạn cùng phòng nhìn cô cười: “Tinh Vy, cậu đang nghĩ gì mà nhìn xa xăm vậy?”

“Không… chỉ là mệt một chút,” cô đáp, nhưng nụ cười lộ vẻ bối rối.

Cô đặt cây đàn xuống, nhìn ra ánh đèn lung linh ngoài cửa sổ. Trong lòng vừa hạnh phúc, vừa hồi hộp. Ngày hôm nay đã qua, nhưng mối quan hệ với anh ấy… mới chỉ bắt đầu. Ngày mai, luyện tập còn căng thẳng hơn. Và anh ấy… chắc chắn sẽ lại xuất hiện, khiến trái tim mình loạn nhịp.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×