Sáng hôm sau, Thượng Hải vẫn chìm trong những tia nắng vàng dịu, chiếu lên các tòa nhà cao tầng lấp lánh như những mảnh thủy tinh khổng lồ. An Vy bước vào văn phòng với cảm giác vừa háo hức vừa hồi hộp. Hôm nay, cô biết sẽ là một ngày đầy thử thách, bởi dự án mở rộng thị trường vừa được phê duyệt, và cô sẽ phải đối mặt với nhiều đồng nghiệp khó tính hơn nữa.
Khi vừa đặt chân vào sảnh văn phòng, cô nhìn thấy Lâm Hạo đã đứng bên cửa sổ, dáng người cao ráo, vai rộng, ánh mắt sắc bén hướng ra ngoài. Thói quen này khiến anh luôn trông như đang giám sát mọi thứ, nhưng thực tế, anh đang suy tính chiến lược cho dự án mới.
“An Vy,” giọng anh vang lên, trầm và sắc, như muốn cô lập tức tập trung, “hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu phân tích các đối thủ cạnh tranh chính. Chuẩn bị kỹ càng. Tôi không muốn có sai sót.”
An Vy gật đầu, tim đập nhanh. Cô biết rằng bất cứ lỗi lầm nào hôm nay cũng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến cái nhìn của CEO lạnh lùng này.
Khởi đầu căng thẳng
Khi An Vy mở laptop, cố gắng sắp xếp các dữ liệu đã thu thập từ hôm trước, một đồng nghiệp nữ, Hạ Vy, người đã làm việc tại công ty lâu năm và nổi tiếng vì tính cạnh tranh cao, tiến đến với nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý:
“Chào cô trợ lý mới. Nghe nói cô sẽ trực tiếp tham gia dự án quan trọng cùng CEO Lâm Hạo à? Thật là… may mắn.”
An Vy cười gượng: “Vâng, em sẽ cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ.”
Hạ Vy nhếch mép: “Ừm, chúng ta cùng chờ xem cô có thể trụ được bao lâu trong môi trường này.”
An Vy hơi bối rối, nhưng cố gắng không để lộ vẻ lo lắng. Trong khi đó, Lâm Hạo đứng gần, đôi mắt sắc lạnh liếc qua, ánh mắt thoáng vẻ cảnh cáo đối với Hạ Vy, khiến cô ấy hơi cứng họng.
Va chạm đầu tiên
Buổi họp nội bộ về dự án bắt đầu. Trong phòng họp, toàn bộ trưởng phòng, quản lý và các chuyên viên kinh doanh đều hiện diện. Không khí căng thẳng đến mức tiếng giấy rơi cũng nghe rõ.
Lâm Hạo đứng đầu bàn họp, giọng trầm, phát lệnh:
“An Vy, cô sẽ trình bày các dữ liệu phân tích đối thủ cạnh tranh và dự đoán xu hướng thị trường trong quý tới.”
An Vy hít một hơi sâu, mở laptop và bắt đầu trình bày. Tuy nhiên, giữa chừng, cô vô tình nhấn nhầm phím trình chiếu, khiến màn hình hiển thị một biểu đồ nhầm số liệu. Cả phòng họp dừng lại nhìn cô, ánh mắt dò xét.
Cô đỏ mặt, cố gắng sửa lại: “Em xin lỗi, em sẽ chỉnh sửa ngay…”
Trương Minh, đồng nghiệp nam lớn tuổi, thì thầm với Hạ Vy: “Cô trợ lý mới này có vẻ… hơi vụng về.”
Lâm Hạo không nói gì, chỉ nhíu mày và gõ nhẹ lên bàn. Ánh mắt anh dừng lại trên An Vy, vừa nghiêm nghị vừa dường như truyền đạt: “Bình tĩnh. Sửa lỗi và tiếp tục.”
An Vy hít sâu, điều chỉnh dữ liệu, giọng run run nhưng cố giữ bình tĩnh: “Em xin tiếp tục…”
Khi cô kết thúc phần trình bày, Lâm Hạo gật đầu:
“Tốt. Biết kiểm soát tình huống và xử lý nhanh. Đây là điều quan trọng.”
Cô thầm mỉm cười, cảm giác nhẹ nhõm xen lẫn một chút hạnh phúc. CEO lạnh lùng này, dù nghiêm nghị, vẫn để cô cơ hội để sửa sai.
Drama công sở
Kết thúc buổi họp, Hạ Vy không chịu buông:
“Cô trợ lý mới, thật sự nghĩ mình có thể trụ lâu sao? Đừng quên, ở đây, mọi sai sót đều được ghi lại.”
An Vy đứng thẳng, trả lời dứt khoát:
“Em sẽ cố gắng, nhưng em không để những lời đàm tiếu làm ảnh hưởng đến công việc.”
Lâm Hạo đứng bên cạnh, giọng trầm và sắc:
“Đây là công việc của cô ấy. Đừng can thiệp.”
Hạ Vy nhíu mày, lùi lại, ánh mắt vẫn lộ vẻ khó chịu. An Vy nhìn Lâm Hạo, lòng vừa biết ơn vừa có chút xao xuyến. CEO này, dù lạnh lùng, luôn bảo vệ cô.
Khó khăn với khách hàng
Buổi chiều, An Vy nhận nhiệm vụ xử lý một khách hàng lớn ở Bắc Kinh, người nổi tiếng khó tính. Cô cầm điện thoại, giọng run run nhưng cố gắng bình tĩnh:
“Xin chào, tôi là An Vy, trợ lý của CEO Lâm Hạo. Tôi sẽ hỗ trợ ông trong mọi vấn đề liên quan đến dự án.”
Khách hàng bên kia cắt ngang: “Lý do báo cáo doanh thu tuần trước bị sai là gì? Ai chịu trách nhiệm?”
An Vy nhanh chóng trình bày, giải thích nguyên nhân và đưa ra phương án khắc phục, đồng thời cam kết theo sát dự án.
Trong khi cô trình bày, Lâm Hạo đứng gần đó, thỉnh thoảng gật đầu, ánh mắt dõi theo từng cử chỉ của cô. Khi kết thúc, anh nói khẽ:
“Tốt. Giọng nói rõ ràng, thái độ chuyên nghiệp. Nhưng cần học cách kiểm soát áp lực tốt hơn.”
An Vy thầm mỉm cười, cảm giác được khích lệ. Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận giá trị bản thân trong mắt CEO này.
Cảnh ngọt ngầm
Sau cuộc gọi, An Vy chuẩn bị hồ sơ để gặp gỡ đối tác quan trọng tại khách sạn. Cô hơi bối rối, giấy tờ lộn xộn. Lâm Hạo tiến tới, nhấc một số hồ sơ nặng:
“Để tôi giúp.”
Cô nhận hồ sơ từ tay anh, tim đập nhanh: “Cảm ơn anh…”
Ánh mắt anh lướt qua cô, thoáng nụ cười khẽ, khiến An Vy đỏ mặt. CEO lạnh lùng nhưng hành động dịu dàng này khiến cô cảm giác vừa ngọt ngào vừa lạ lùng.
Tâm lý nữ chính
An Vy thầm nghĩ: “Ngày hôm nay thật khó khăn, nhưng mình học được nhiều. Anh ấy… thật sự khác so với lời đồn. Không chỉ nghiêm nghị, mà còn quan tâm, bảo vệ. Mình phải cố gắng hơn nữa…”
Cô nhận ra, từng khoảnh khắc bên CEO bá đạo này, dù chỉ là ánh mắt, một hành động nhỏ, cũng khiến tim cô loạn nhịp.
Xung đột nội tâm
Trong lúc ngồi nghỉ trưa, An Vy nhớ lại cảnh Lâm Hạo nhìn cô trong cuộc họp, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa tinh tế. Cô tự hỏi: “Anh ấy… đang nghĩ gì? Có quan tâm đến mình thật không?”
Cảm giác vừa sợ, vừa tò mò, vừa thích thú, khiến An Vy không thể tập trung hoàn toàn. Nhưng cô biết, nếu muốn tồn tại và tiến bộ trong môi trường này, cô phải gạt mọi cảm xúc sang một bên, tập trung vào công việc.
Kết thúc ngày thứ ba
Ngày làm việc kết thúc, An Vy rời văn phòng trong ánh hoàng hôn lấp lánh trên tòa nhà. Tim cô vẫn đập nhanh khi nhớ lại những khoảnh khắc bên Lâm Hạo: ánh mắt, hành động bảo vệ, lời nói khẽ nhưng ý nghĩa.
Lâm Hạo đứng nhìn cô rời đi, đôi mắt vẫn đọng lại một chút gì đó khó tả. Anh không vội vàng, nhưng trong lòng đã bắt đầu để ý cô gái trẻ, vụng về nhưng kiên cường, đáng nhớ và… đặc biệt.