Chiều hôm đó, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ bầu trời Thượng Hải, phản chiếu lên những tòa nhà cao tầng bằng kính, khiến cả thành phố trông lấp lánh như một bức tranh sống động. An Vy bước vào văn phòng, trong lòng vẫn còn vương những dư âm của ngày làm việc trước – những khoảnh khắc căng thẳng xen lẫn ngọt ngào khi đứng cạnh Lâm Hạo.
Hôm nay, toàn bộ nhân viên cấp cao và các trưởng phòng được mời tham dự buổi tiệc công ty tại một khách sạn sang trọng, nhằm kỷ niệm một dự án vừa đạt thành công bước đầu. Và quan trọng hơn, buổi tiệc là dịp để các trợ lý trực tiếp của CEO và các quản lý thể hiện năng lực, cũng như giao lưu với đối tác.
An Vy vừa chuẩn bị váy công sở, chỉnh sửa trang phục, vừa thầm nhủ: “Buổi tiệc hôm nay là cơ hội để mình chứng minh bản thân. Phải thật tự tin, đừng để sự vụng về trước mặt Lâm Hạo lộ ra.”
Chuẩn bị cho buổi tiệc
Khi An Vy bước vào thang máy, cô gặp Hạ Vy – đồng nghiệp nữ đã từng có lời lẽ mỉa mai ở công sở. Hạ Vy nhếch mép, ánh mắt đầy thách thức:
“An Vy, hôm nay chắc sẽ khó khăn đấy. Một buổi tiệc toàn lãnh đạo, đối tác, và CEO đứng đầu… Cô chắc chắn đã sẵn sàng?”
An Vy mỉm cười nhẹ, cố gắng giữ bình tĩnh: “Em sẽ cố gắng làm tốt nhất, không phụ lòng tin của anh Lâm.”
Hạ Vy liếc cô, một nụ cười nhạt thoáng qua, nhưng không nói thêm gì. Ánh mắt Hạ Vy vẫn đầy thử thách, như muốn chứng kiến cô vụng về ngay tại buổi tiệc.
Thang máy mở ra, An Vy bước ra, trước mắt là không gian sang trọng của khách sạn: ánh đèn vàng lung linh, những bức tường kính trong suốt nhìn ra toàn cảnh thành phố, và tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng vang lên. Cô không khỏi choáng ngợp.
Gặp gỡ CEO trước buổi tiệc
Lâm Hạo đã đứng sẵn tại sảnh lớn, dáng người cao ráo, ánh mắt sắc bén quan sát từng nhân viên. Khi nhìn thấy An Vy bước vào, anh nhấc chân đi tới, giọng trầm:
“Đứng gần đây, tôi sẽ giới thiệu cô với các trưởng phòng và đối tác.”
An Vy hít sâu, bước tới bên cạnh. Tim cô đập nhanh, không chỉ vì ánh mắt CEO mà còn vì cảm giác vừa lo lắng vừa hồi hộp.
Anh đưa tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô, như một cử chỉ bảo vệ: “Đừng quá lo lắng. Chỉ cần làm tốt công việc.”
Ánh mắt anh ấm áp nhưng vẫn uy quyền khiến An Vy không khỏi đỏ mặt. Cô thầm nghĩ: “CEO này… thật sự khác biệt so với những gì mọi người nói. Anh ấy nghiêm nghị nhưng lại quan tâm.”
Giao lưu với đồng nghiệp
Trong khi An Vy cố gắng làm quen với các trưởng phòng, Hạ Vy không chịu buông, liên tục theo dõi cô.
Một trong những trưởng phòng, Trịnh Lâm, cười mỉa mai:
“Chào An Vy, nghe nói cô là trợ lý trực tiếp của CEO Lâm Hạo. Thật là… may mắn.”
An Vy mỉm cười: “Em hi vọng sẽ học hỏi được nhiều từ các anh chị.”
Hạ Vy thì thầm: “Chúng ta sẽ xem cô ấy trụ được bao lâu.”
An Vy cảm thấy hơi chột dạ, nhưng cô biết phải giữ bình tĩnh, không để cảm xúc chi phối.
Sự cố đầu tiên trong tiệc
Khi đang trò chuyện với một đối tác, An Vy vô tình va vào một bàn trưng bày, làm rơi một vài cốc rượu và tài liệu quan trọng. Cô vội cúi xuống nhặt, đỏ mặt.
Mọi người xung quanh đều nhìn cô, có chút ngạc nhiên và bàn tán. Hạ Vy nhếch mép, ánh mắt đầy thách thức: “Thật là… không chuyên nghiệp.”
Lâm Hạo bước tới ngay lập tức, giọng trầm nhưng uy lực:
“Không sao. Hãy đứng dậy và tiếp tục.”
Anh cúi xuống, nhặt những tờ tài liệu rơi ra, trao lại cho An Vy. Cử chỉ của anh vừa lịch lãm vừa bảo vệ, khiến cô cảm thấy vừa ngại vừa ấm lòng.
Buổi tiệc bắt đầu nghiêm túc
Sau sự cố nhỏ, An Vy quyết tâm tập trung. Cô đi cùng Lâm Hạo đến khu vực đối tác, cố gắng trò chuyện chuyên nghiệp. Dần dần, cô nhận thấy sự ngạc nhiên trên khuôn mặt đối tác, khi cô trình bày các con số và chiến lược một cách rõ ràng và logic.
“Cô thật sự hiểu rõ dự án,” một đối tác nam nói, ánh mắt ấn tượng.
An Vy mỉm cười: “Em sẽ cố gắng hỗ trợ tốt nhất cho dự án của CEO.”
Lâm Hạo đứng bên cạnh, nhìn cô với ánh mắt hơi nhíu mày nhưng đầy sự tự hào kín đáo. Đây là lần đầu tiên, anh nhận ra sự tiến bộ nhanh chóng của cô gái trẻ này.
Hiểu lầm nhỏ
Trong lúc An Vy đang trò chuyện với đối tác, Hạ Vy lặng lẽ tiến tới, thầm thì với Trịnh Lâm:
“Nhìn xem, cô ấy đang đứng gần CEO quá mức. Chắc là… có chuyện gì đó giữa hai người rồi.”
Những lời đồn này nhanh chóng lan ra một số nhân viên khác. An Vy không hề hay biết, nhưng ánh mắt của một vài đồng nghiệp bắt đầu dò xét cô, tạo ra cảm giác căng thẳng nhẹ.
Khi nhìn lại, An Vy thấy Lâm Hạo đang đứng xa, ánh mắt dõi theo cô. Nhưng cô không biết rằng ánh mắt anh vừa nghiêm nghị, vừa lo lắng, bởi anh nhận ra những lời đồn đang ảnh hưởng đến cô.
Tình huống dở khóc dở cười
Trong lúc đi lấy đồ uống, An Vy vô tình va vào Hạ Vy, khiến hai cốc nước văng ra, rơi xuống sàn. Mọi ánh mắt đều hướng về cô, bao gồm cả ánh mắt của Lâm Hạo.
Cô vội cúi xuống nhặt, vừa đỏ mặt vừa lo lắng. Lâm Hạo bước tới, nhấc hai cốc nước:
“Để tôi giúp.”
Anh đưa lại cho cô, ánh mắt dịu dàng nhưng uy quyền vẫn còn nguyên. An Vy thầm nghĩ: “CEO này… thật sự biết cách làm người khác vừa sợ vừa rung động.”
Cảm xúc nữ chính
Khi buổi tiệc tiến vào cao trào, An Vy nhận thấy mình đang trở nên mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng giữ hình ảnh chuyên nghiệp. Trong lòng, cô không khỏi nghĩ về CEO: ánh mắt, giọng nói, cách anh bảo vệ cô. Cảm giác vừa sợ vừa thích, xen lẫn ngọt ngào khó tả.
Cô tự nhủ: “Mình phải tập trung vào công việc, nhưng… không thể phủ nhận cảm giác khi đứng cạnh anh ấy.”
Cao trào buổi tiệc
Đến phần quan trọng của buổi tiệc – trao giải thưởng nội bộ cho các dự án thành công, Lâm Hạo đứng trên bục phát biểu, ánh mắt thoáng nhìn An Vy:
“Dự án mở rộng thị trường thành công, nhờ sự nỗ lực của tất cả mọi người, đặc biệt là trợ lý trực tiếp của tôi – An Vy. Cô ấy đã hỗ trợ xử lý các dữ liệu quan trọng, phối hợp xuất sắc với các trưởng phòng.”
Cả hội trường vỗ tay. An Vy đỏ mặt, vừa tự hào vừa bối rối. Hạ Vy nhìn cô, ánh mắt vừa ghen tỵ vừa ngạc nhiên.
Lâm Hạo khẽ mỉm cười, ánh mắt lướt qua cô, vừa nghiêm nghị vừa đầy ẩn ý, khiến tim An Vy nhói lên.
Kết thúc buổi tiệc
Buổi tiệc kết thúc, An Vy đứng lặng nhìn toàn cảnh thành phố từ sảnh khách sạn, ánh đèn lung linh phản chiếu qua mặt kính. Cô cảm thấy mệt nhưng hạnh phúc: vừa trải qua một ngày đầy thử thách, vừa học hỏi được cách đối mặt với drama công sở, vừa nhận ra rằng ánh mắt, hành động của CEO đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng cô.
Lâm Hạo đứng cạnh, nhìn cô lặng lẽ. Anh không nói gì, nhưng ánh mắt anh chứa đầy ý nghĩa: vừa tự hào, vừa lo lắng, vừa quan tâm.
An Vy thầm nghĩ: “CEO này… thật sự khó đoán, nhưng cũng thật đặc biệt. Mình phải cố gắng hơn nữa, không chỉ vì công việc, mà còn vì… cảm giác lạ lùng khi đứng cạnh anh.”