Vết thương trên vai Trần Phong đã tạm thời được cầm máu bằng lá trầu không, nhưng cảm giác đau buốt và nhức nhối tinh thần vẫn còn đó, nhắc nhở anh về Dấu Ấn Ràng Buộc mà Thầy Tế Long đã gieo vào. Giờ đây, anh không còn khả năng tạo ra Vùng Gián Đoạn Thực Tại (VGMT). Toàn bộ Nhiễu Loạn Khí của anh tuôn chảy ra ngoài không kiểm soát, biến anh thành một Ngọn Hải Đăng rực rỡ, thu hút mọi ánh mắt tâm linh trong Thành phố S.
Thầy Lạc nhìn Phong, ánh mắt đầy lo lắng. “Anh đã hủy hoại Mỏ Neo Tinh Thần để thoát thân. Đó là một quyết định đúng đắn, nhưng giờ đây anh trần trụi. Sức mạnh của anh quá lớn để có thể giấu. Chúng ta không thể chiến đấu, Phong. Chúng ta phải tìm nơi ẩn náu.”
“Không kịp nữa,” Phong nói, nắm chặt Kim La Bàn Vong Hồn đang rung lên điên cuồng. Chiếc kim đen chỉ về một hướng duy nhất: Khu Công Nghiệp Cũ Phố Hẻo Lánh. “Nhiễu Loạn Khí đang gia tăng đột ngột ở đó. Nó không phải là một vụ án đơn lẻ. Nó là một Sự Kiện Ám Ảnh Tổng Hợp đang được chuẩn bị.”
Thầy Lạc nhìn vào chiếc compa. Đôi mắt ông mở to. “Nó... quá nhanh. Hội Vong Hồn đang phản ứng lại việc anh phá hoại Lễ Vật Ràng Buộc. Chúng đang cố gắng bù đắp lượng Linh Hồn đã mất bằng một Nghi Lễ Thu Hoạch Quy Mô Nhỏ (NTQHKMN). Chúng sẽ sử dụng một thực thể yếu hơn, nhưng có khả năng gây ảnh hưởng hàng loạt.”
Bài Học Về Lực Hút Linh Lực
Thầy Lạc đưa cho Phong một sợi dây xích bạc cũ kỹ, đã bị oxy hóa nặng.
“Anh đã mất Mỏ Neo Tinh Thần (chiếc bật lửa). Anh cần một vật dẫn mới. Tạm thời, hãy sử dụng chiếc xích bạc này. Nó là một Mỏ Neo Vật Chất Phụ. Bạc có khả năng hấp thụ và làm dịu Nhiễu Loạn Khí thô sơ. Nó sẽ không giúp anh tạo ra VGMT, nhưng nó sẽ giúp anh nén được 50% Nhiễu Loạn Khí dư thừa, đủ để anh không bốc cháy.”
Thầy Lạc dặn dò: “Ở khu vực đó, Kẻ Săn Đuổi và Thầy Tế cấp thấp sẽ tụ tập. Anh không được phép chiến đấu. Anh phải Phá Hủy Mạch Nghi Lễ và rút lui ngay lập tức. Nếu Kẻ Xuyên Không xuất hiện, anh sẽ chết.”
Phong quấn sợi xích bạc vào cổ tay, cảm giác mát lạnh của kim loại dường như làm dịu đi sự râm ran điện tử trong Dấu Ấn Vong Hồn.
Thâm Nhập Khu Công Nghiệp Cũ
Khu Công Nghiệp Cũ Phố Hẻo Lánh là một khu vực bị lãng quên của Thành phố S, nơi có những nhà máy thép rỉ sét và các khu nhà ở tập thể tồi tàn, nơi những người nhập cư và công nhân thất nghiệp sống trong hy vọng tan vỡ. Chính sự tuyệt vọng và niềm tin mù quáng vào "Lời Hứa Về Cuộc Sống Mới" đã thu hút Nghi Lễ Thu Hoạch của Hội Vong Hồn.
Khi Phong đến nơi, trời đã tối sầm. Khai Nhãn Linh Lực của anh tự động kích hoạt: toàn bộ khu vực bị bao phủ bởi một màu đỏ sẫm kinh tởm—màu của Nhiễu Loạn Khí Đậm Đặc đang sôi sục.
Kim La Bàn Vong Hồn chỉ thẳng vào một nhà máy dệt bỏ hoang khổng lồ, được gọi là "Tháp Bông Gòn Đỏ" do màu gạch bị nhuộm.
Anh thấy hai Kẻ Săn Đuổi đang đứng gác. Chúng không phải là những kẻ mặc áo khoác da. Chúng là những người đàn ông bình thường, mệt mỏi, nhưng đôi mắt chúng sáng rực ánh xanh lá cây lập lòe—chúng đã được Ràng Buộc Tinh Thần bởi Thầy Tế. Chúng đang đứng trên Đường Linh Lực màu xanh biếc (năng lượng sống) và Đường Linh Lực màu đỏ (năng lượng chết) đang giao nhau, đóng vai trò là Điểm Neo Vật Chất Sống.
Phong, dù không còn VGMT, đã học được cách sử dụng Nhiễu Loạn Khí của mình làm một Áo Giáp Tinh Thần mỏng manh. Anh bước vào khu vực tối, nơi các Vong Hồn của công nhân cũ đang di chuyển.
Sự Kiện Ám Ảnh Tổng Hợp Tầng Thấp
Bên trong nhà máy dệt, cảnh tượng còn kinh hoàng hơn.
Hàng chục người đang ngủ la liệt trên sàn nhà bê tông, bao quanh là những cuộn vải mục nát. Đây là những công nhân thất nghiệp, bị lừa đến đây bằng "Lời Hứa Hão" về một công việc mới.
Giữa căn phòng, một Thầy Tế cấp thấp đang đứng. Hắn là một người phụ nữ trẻ tuổi, mặc áo choàng trắng, khuôn mặt trắng bệch, tóc đen dài che gần hết khuôn mặt. Cô ta có biệt danh là “Thầy Tế Gương Mặt” (The Faceless Priestess). Cô ta không sử dụng Linh Hồn Bị Ràng Buộc. Cô ta sử dụng Quỷ Giả Tạo Cảm Xúc (QGTCC).
QGTCC là một quầng sáng màu cam nhạt, đang bay lượn trên không khí, phát ra một luồng Sinh Khí Giả màu hồng nhạt. Luồng Sinh Khí Giả này xâm nhập vào giấc mơ của những công nhân đang ngủ. Nó tạo ra "Lời Hứa Hão" về sự giàu có, tình yêu, và một cuộc sống tươi đẹp, khiến họ mỉm cười trong giấc ngủ.
Và trong khi họ mỉm cười, QGTCC đang hút Sinh Khí và Hy Vọng của họ. Năng lượng này sau đó được chuyển qua một Bàn Thờ Thu Hoạch thô sơ—một chồng vải cũ được bôi vẽ bằng huyết dịch và bùn đất.
“Nghi lễ đang ở giai đoạn Thu Hoạch Giả Lập,” Thầy Lạc đã từng giải thích. “Đây là cách tàn độc nhất. Chúng lấy đi thứ quý giá nhất của con người: niềm tin vào tương lai. Khi thức dậy, họ sẽ trở nên trống rỗng, vô cảm, và có thể chết vì suy kiệt tâm lý trong vòng vài tuần.”
Phong cảm nhận thấy một luồng Nhiễu Loạn Khí mạnh mẽ đang được tạo ra bởi Thầy Tế Gương Mặt—nó được sử dụng để điều khiển QGTCC và tạo ra Mạch Nghi Lễ tại Bàn Thờ Thu Hoạch.
Chiến Đấu Với Quỷ Giả Tạo Cảm Xúc
Phong biết mình phải tấn công Bàn Thờ Thu Hoạch và Thầy Tế Gương Mặt trực tiếp. Anh không thể lãng phí thời gian.
Anh không né tránh nữa. Anh bước ra từ bóng tối.
"NGƯỜI GÁC ĐÊM!" Thầy Tế Gương Mặt quay lại, cô ta không cần mắt để nhìn. Nhiễu Loạn Khí của Phong là quá rõ ràng.
“Ngươi đã bị Kẻ Xuyên Không đánh dấu, nhưng vẫn còn sống. Thật là một ý chí ngu ngốc! Ta sẽ lấy Hạch Tâm Biến Dạng của ngươi và dâng lên Trụ Cột!” Cô ta hét lên bằng một giọng nói lạnh lẽo, không chút cảm xúc.
Cô ta điều khiển QGTCC. Quầng sáng cam nhạt lao về phía Phong. Nó không tấn công vật lý, nhưng khi nó chạm vào, Phong cảm thấy một sự Mất Mát Cảm Xúc khủng khiếp—như thể mọi niềm vui, hy vọng, và ý chí chiến đấu của anh bị rút cạn.
Phong quằn quại, chống lại cảm giác Trống Rỗng Tuyệt Đối. Anh nắm chặt sợi xích bạc trên cổ tay. Anh dồn Ý Chí vào sợi xích, biến nó thành Khiên Tinh Thần Phụ.
“KHÔNG! TA KHÔNG CÓ THỜI GIAN ĐỂ TUYỆT VỌNG!”
Nhiễu Loạn Khí bùng nổ từ anh, không phải là xung kích, mà là một Ngọn Lửa Tinh Thần Tự Sinh màu tím đen. Lần này, nó không bị kiểm soát hoàn toàn, nhưng nó là sự giải phóng năng lượng thô sơ, dữ dội.
Ngọn lửa tím đen chạm vào QGTCC. Quầng sáng cam nhạt hét lên, bị cháy sém, và co rút lại. Nhiễu Loạn Khí của Phong là Năng Lượng Sống Đã Biến Dạng, thuần khiết hơn và mạnh hơn loại Nhiễu Loạn Khí Thu Hoạch của QGTCC.
"Đừng chạm vào nó!" Thầy Tế Gương Mặt gầm lên, biết rằng QGTCC đang bị tổn thương.
Trong khi cô ta bận tâm với QGTCC, Phong lao về phía Bàn Thờ Thu Hoạch.
Hai Kẻ Săn Đuổi Ràng Buộc Tinh Thần từ bên ngoài lao vào. Chúng không tấn công Phong trực diện, mà cố gắng chặn anh bằng cơ thể vật chất của chúng.
Phong không thèm nhìn chúng. Anh dùng vai bị thương húc mạnh vào một Kẻ Săn Đuổi. Sức mạnh của Nhiễu Loạn Khí thô sơ khiến Kẻ Săn Đuổi ngã văng ra, nhưng Phong cũng cảm thấy vai mình đau buốt. Dấu Ấn Ràng Buộc trên vai anh lại nhức nhối.
Anh tiếp cận Bàn Thờ Thu Hoạch. Thầy Tế Gương Mặt tuyệt vọng ném một Lá Bùa Ràng Buộc vào anh. Lá bùa đó là một Tấm Lưới Ràng Buộc Hồn nhỏ, cố gắng giam cầm Hạch Tâm Biến Dạng của anh.
Phong không né tránh. Anh dồn Ý Chí vào Dấu Ấn Vong Hồn của chính mình. Dấu Ấn trên tay anh sáng lên, hấp thụ Tấm Lưới Ràng Buộc Hồn như thể nó là một mẩu giấy.
Anh giơ tay lên, phóng toàn bộ Nhiễu Loạn Khí còn lại vào Bàn Thờ Thu Hoạch.
VỤT!
Bàn Thờ Thu Hoạch tan chảy thành một đống tro tàn đen. Luồng Sinh Khí Giả màu hồng nhạt đột nhiên ngưng bặt. Hàng chục công nhân đang ngủ trên sàn nhà bỗng nhiên tỉnh giấc, bàng hoàng, nhìn xung quanh trong sự bối rối cực độ. Nghi lễ đã bị phá hủy.
“Không! Ngươi đã hủy hoại Linh Lực Thu Hoạch của ta!” Thầy Tế Gương Mặt hét lên, khuôn mặt cô ta hiện lên một biểu cảm hoàn toàn ghê tởm—biểu cảm cảm xúc duy nhất cô ta còn có.
Cô ta rút lui, biến mất vào một góc tối. QGTCC yếu ớt bay theo sau.
Hai Kẻ Săn Đuổi Ràng Buộc Tinh Thần bỗng nhiên sụp đổ. Không còn Nhiễu Loạn Khí để neo, sự ràng buộc tâm linh của chúng bị cắt đứt. Chúng chỉ còn là những người đàn ông kiệt sức, lầm bầm những lời vô nghĩa.
Thông Điệp Của Kẻ Xuyên Không
Phong biết đây là lúc phải rút lui. Anh đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng anh kiệt sức và lại là một Ngọn Hải Đăng không được bảo vệ.
Anh chạy ra khỏi nhà máy.
Ngay khi anh bước ra ngoài, anh nhìn thấy một vật thể: một chiếc hộp diêm cũ kỹ, được đặt ngay lối ra.
Kim La Bàn Vong Hồn trong tay anh rung lên dữ dội, không phải vì Nhiễu Loạn Khí, mà vì Mạch Linh Lực Cấp Cao vừa được sử dụng.
Kẻ Xuyên Không đã không đến, nhưng hắn đã để lại một thông điệp.
Phong mở hộp diêm. Bên trong không phải là diêm, mà là một mảnh giấy nhỏ, gấp gọn gàng. Trên đó, được viết bằng mực đỏ sẫm, là một câu:
“Chúc mừng, Ngọn Hải Đăng. Ngươi đã phá hủy một công cụ cũ. Nhưng ngươi sẽ không bao giờ tìm thấy Hạch Tâm Của Hận Thù (The Core of Hatred). Gặp lại ngươi tại Vòng Xoáy Linh Lực Của Biển Đông. -T.”
Phong cứng đờ người. Vòng Xoáy Linh Lực Của Biển Đông là biệt danh của Bãi Biển Thiên Cầu cũ, nơi Thầy Lạc đã từng nhắc đến như một khu vực Linh Lực Rối Loạn lớn nhất thành phố. Đó là nơi Trụ Cột có khả năng đang hoạt động.
Và chữ ký: -T. Không phải Long, mà là một cái tên khác, có lẽ là tên thật của Kẻ Xuyên Không, hoặc một Trụ Cột mới đã được cử đến.
Anh đã thắng một trận chiến, nhưng anh đã bị thách thức trực tiếp bởi một cấp độ kẻ thù cao hơn. Hội Vong Hồn đã cử hắn đến không phải để bắt giữ, mà để khiêu chiến anh đến khu vực nguy hiểm nhất của Thành phố S.
Trần Phong nhìn về phía ánh sáng le lói của thành phố. Anh đã chính thức bị lôi kéo vào cuộc chiến tranh tâm linh đô thị.