Vết bỏng do Ngọn Lửa Tinh Thần của Thầy Tế Long để lại trên vai Trần Phong không chỉ là một vết thương vật lý. Nó lạnh lẽo, nhức nhối, và liên tục phát ra một luồng Nhiễu Loạn Khí yếu ớt, khiến việc duy trì Vùng Gián Đoạn Thực Tại (VGMT) trở nên gần như không thể.
Phong lết đến tiệm sách cũ kỹ của Thầy Lạc khi trời vừa hửng sáng. Thầy Lạc không hỏi han, chỉ nhìn vết thương trên vai anh bằng ánh mắt bình tĩnh.
“Hắn đã dùng Ngọn Lửa Tinh Thần. Đó là một kỹ thuật cấp cao, được tạo ra bằng cách nén linh hồn bị ràng buộc vào năng lượng thuần túy,” Thầy Lạc nói, giọng ông không giấu được sự nghiêm nghị. “Vết bỏng này là một Dấu Ấn Ràng Buộc. Nó không chỉ đau đớn, mà còn là một Điểm Định Vị cho Long và Kẻ Xuyên Không.”
Thầy Lạc đưa Phong một miếng lá trầu không cũ, khô, rắc lên đó một loại bột màu vàng nhạt có mùi hương nồng gắt. Ông ép miếng lá lên vết thương.
“Ngọn Lửa Tinh Thần đốt cháy Sinh Khí của anh. Lá này sẽ hấp thụ Nhiễu Loạn và sự đau đớn. Nhưng nó không loại bỏ được Dấu Ấn Ràng Buộc. Chỉ có anh mới có thể làm điều đó, bằng cách sử dụng Ý Chí để chữa lành, Phong. Đây là bài học thứ ba: Tự Thanh Lọc.”
Giới Thiệu Về Kẻ Xuyên Không
Trong khi miếng lá trầu không làm dịu cơn đau, Thầy Lạc giải thích về kẻ thù mới.
“Long đã gọi một Kẻ Xuyên Không—chúng là cấp bậc cao hơn Kẻ Săn Đuổi, thường phục vụ trực tiếp cho Trụ Cột. Kẻ Xuyên Không là chuyên gia về Điều Hướng Dòng Chảy Linh Lực (Ley Line Navigation).”
Thầy Lạc đặt một bản đồ Thành phố S cũ kỹ, ố vàng lên bàn. Ông dùng ngón tay chỉ vào những đường kẻ mờ, gần như vô hình, chạy xuyên qua các con đường, khu chung cư và công viên.
“Thành phố của chúng ta không chỉ là bê tông và sắt thép. Nó là một mạng lưới khổng lồ của Linh Lực—năng lượng sống và năng lượng chết chảy qua các Mạch Đô Thị. Những tuyến đường này được gọi là Đường Linh Lực. Chúng là tuyến đường cao tốc tâm linh.”
“Kẻ Xuyên Không có thể sử dụng những tuyến đường này để di chuyển gần như tức thời giữa hai điểm, vượt qua các rào cản vật lý và xuyên thủng các Kết Giới Tinh Thần yếu ớt như VGMT của anh. Chúng sẽ không đuổi theo anh bằng xe hơi. Chúng sẽ xuyên không—xuất hiện ngay bên cạnh anh từ một bức tường hoặc một khoảng không.”
“Mục đích của chúng là bắt sống anh và lấy đi Hạch Tâm Biến Dạng. Vì chúng biết anh đang bị thương và mang Dấu Ấn Ràng Buộc, chúng sẽ tấn công ngay lập tức.”
“Bài học của anh: Khai Nhãn Linh Lực.”
Bài Học: Khai Nhãn Linh Lực
Thầy Lạc đưa cho Phong một chiếc gương cổ, mặt gương mờ đục và có khung bằng gỗ mun. Ông dặn dò Phong nhìn vào nó, không phải để nhìn hình ảnh của mình, mà để nhìn xuyên qua nó.
“Nhiễu Loạn Khí của anh là chìa khóa. Anh đã học cách dồn nén nó, giờ hãy học cách phóng nó ra một cách có kiểm soát, chỉ đủ để chạm vào Đường Linh Lực và làm chúng hiện hình. Sử dụng Kim La Bàn Vong Hồn như một vật dẫn. Khi anh nhìn thấy những đường năng lượng này, anh sẽ thấy được lộ trình của Kẻ Xuyên Không và có thời gian để né tránh.”
Phong ngồi tĩnh tâm. Anh nắm chặt chiếc compa trong tay, truyền Nhiễu Loạn Khí đã được thanh lọc (bởi Ý Chí) vào nó.
Lần này, Nhiễu Loạn Khí không bùng nổ thành sóng xung kích. Thay vào đó, nó biến thành một lớp sương mù mỏng, màu tím nhạt, bao quanh chiếc compa. Khi Phong nhìn qua lớp sương mù này và chiếc gương cổ, thế giới thay đổi.
Bê tông và kính không còn là thực tại duy nhất. Anh thấy Đường Linh Lực: những sợi ánh sáng xanh biếc và đỏ sẫm, chạy ngang dọc, luồn lách qua các tòa nhà. Chúng tập trung dày đặc nhất ở các giao lộ lớn và các tòa nhà có lịch sử lâu đời, như Khách Sạn Thiên Niên Kỷ.
Anh thấy một Dòng Chảy Đỏ Sẫm (Năng lượng tiêu cực) đang tụ lại rất nhanh, chạy thẳng từ khu Thiên Niên Kỷ, hướng về phía gara ô tô cũ, nơi anh đã bỏ lại chiếc xe của mình.
“Chúng đang đến chiếc xe của tôi!” Phong kêu lên.
Thầy Lạc gật đầu. “Chiếc xe của anh là vật chứa Dấu Ấn Vong Hồn. Kẻ Xuyên Không không cần chiếc xe. Chúng cần Dấu Ấn đó để tạo ra một Cổng Dịch Chuyển Tâm Linh trực tiếp đến vị trí của anh. Nếu chúng kích hoạt nó, anh sẽ không có nơi nào để trốn.”
“Anh phải đến đó. Hủy chiếc xe, Phong. Hoàn toàn hủy nó. Cắt đứt sợi dây liên kết cuối cùng đó.”
Cuộc Đối Đầu Với Kẻ Xuyên Không
Trần Phong chạy đến gara ô tô. Anh đã duy trì được Khai Nhãn Linh Lực—những Đường Linh Lực rực rỡ khiến tầm nhìn của anh bị choáng ngợp, nhưng chúng là cứu cánh. Anh thấy rõ Dòng Chảy Đỏ Sẫm đang lao nhanh về chiếc xe của mình.
Anh kích hoạt Vùng Gián Đoạn Thực Tại (VGMT)—lần này chỉ còn 3 phút 30 giây do vết thương trên vai. Anh lao vào gara.
Chiếc xe của anh đứng đó, ngọn hải đăng tâm linh của Hội Vong Hồn.
Ngay khi Phong vừa đến gần, Dòng Chảy Đỏ Sẫm dừng lại.
Một Thầy Tế xuất hiện. Hắn không hề di chuyển từ bất kỳ hướng nào; hắn chỉ hiện ra từ bức tường gạch bên cạnh chiếc xe. Hắn cao lớn, mặc một bộ vest đen lịch lãm thay vì áo choàng, và trên ngực hắn có biểu tượng Dấu Ấn Ràng Buộc mờ nhạt. Đây chính là Kẻ Xuyên Không.
Hắn không cần Kim La Bàn Vong Hồn hay Khai Nhãn. Hắn nhìn thấy Dấu Ấn Ràng Buộc trên vai Phong, và hắn nhìn thấy Phong ngay cả khi anh đang trong VGMT.
"Thú vị," Kẻ Xuyên Không nói, giọng hắn nhẹ nhàng, nhưng vang vọng như được nói ra từ một không gian trống rỗng khác. "Anh Long đã không nói rằng anh là một Kẻ Tạo Gián Đoạn Thực Tại thô sơ. Nhưng Dấu Ấn Ràng Buộc của chúng tôi thì không thể bị lừa dối."
Hắn giơ tay. Không có lửa, không có xung kích. Hắn chỉ cần vặn không khí.
Không gian vật lý xung quanh Trần Phong đột nhiên co lại. Bức tường bê tông sau lưng anh và chiếc xe trước mặt anh bỗng nhiên gập vào nhau, tạo thành một góc chết, ép Phong vào giữa. Đó là Kỹ Thuật Xuyên Không Lực—hắn thao túng không gian vật chất thông qua Linh Lực.
Phong bị nghiền nát bởi áp lực vô hình. Anh cảm thấy xương sườn mình đau nhói. VGMT bị rạn nứt, và Nhiễu Loạn Khí của anh bắt đầu rò rỉ.
"Tôi sẽ lấy Hạch Tâm Biến Dạng mà không cần làm anh bị thương quá nhiều," Kẻ Xuyên Không nói, bước tới gần.
Phong biết mình phải hành động ngay lập tức, phá hủy chiếc xe trước khi Kẻ Xuyên Không kịp tóm lấy anh. Anh không thể dùng Đinh Khóa Hồn để đâm vào một vật chất lớn như chiếc xe.
Anh làm điều mà Thầy Lạc đã cấm. Anh không dồn nén Nhiễu Loạn Khí vào vật dẫn. Anh dồn nén nó vào chính bản thân anh, vào Hạch Tâm Biến Dạng.
Sự Giải Phóng Nhiễu Loạn Khí Cấp Độ Rủi Ro Cao.
Phong gầm lên, và Nhiễu Loạn Khí bùng nổ từ anh như một vụ nổ ánh sáng màu tím đen. Lớp ánh sáng đó không chỉ đẩy lùi không gian đang bị co lại, mà còn làm tan rã các Đường Linh Lực yếu ớt xung quanh.
Kẻ Xuyên Không bị buộc phải lùi lại một bước, khuôn mặt hắn hiện lên vẻ ngạc nhiên. "Sức mạnh thô thiển! Ngươi đang hủy hoại chính mình!"
Ngay khi Nhiễu Loạn Khí bùng phát, TLE, kẻ luôn theo dõi, lập tức nhảy vào cuộc.
Dấu Ấn Vong Hồn trên màn hình định vị của chiếc xe đột nhiên phát ra ánh sáng chói lòa, và một tiếng hú điện tử khủng khiếp vang lên. Chiếc xe trở thành một Nam Châm Vong Hồn cực mạnh.
"NGU XUẨN! TLE SẼ NUỐT CHỬNG NGƯƠI CÙNG VỚI HẠCH TÂM!" Kẻ Xuyên Không hét lên, nhưng hắn biết hắn phải hành động nhanh.
Phong không nghe thấy TLE hay Kẻ Xuyên Không. Anh chỉ tập trung vào một điều: hủy hoại chiếc xe.
Anh giơ tay lên, và phóng một luồng Nhiễu Loạn Khí Tinh Khiết vào chiếc xe. Nó không phải là xung kích, mà là một sự phân rã tinh thần.
Chiếc xe không nổ. Nó chỉ đơn giản là tan rã—kim loại, nhựa, cao su đều trở nên mờ ảo, rồi vỡ vụn thành hàng tỷ hạt bụi điện tử. Dấu Ấn Vong Hồn của TLE bị cắt đứt, và tiếng hú điện tử ngưng bặt.
Kẻ Xuyên Không thấy sự hủy diệt đó. Hắn biết hắn đã thua. Không còn Dấu Ấn để neo, hắn không thể dễ dàng định vị Phong nữa.
“Ta sẽ gặp lại ngươi, Ngọn Hải Đăng.”
Hắn xoay người. Không gian sau lưng hắn đột nhiên xoắn lại như một tấm vải, và hắn bước vào khoảng xoắn đó, biến mất mà không để lại dấu vết.
Trần Phong quỵ xuống, kiệt sức, Nhiễu Loạn Khí của anh đã cạn. Vết bỏng trên vai rỉ máu.
Anh đã thắng, nhưng cái giá phải trả là anh đã hủy hoại VGMT và Tự Thanh Lọc của mình. Anh đã sử dụng một sức mạnh quá lớn, và giờ đây, anh lại là một Ngọn Hải Đăng cực mạnh, không có khả năng che giấu, nhưng ít nhất, Dấu Ấn Vong Hồn đã biến mất.
Anh nhìn vào Kim La Bàn Vong Hồn trong tay. Chiếc kim đen rung lên, không chỉ vào anh nữa. Nó chỉ mạnh về một hướng khác—một khu vực cũ kỹ, bị lãng quên ở ngoại ô thành phố. Nhiễu Loạn Khí ở đó đang tăng lên một cách đáng báo động.
Thành phố S không bao giờ nghỉ ngơi.