người viết định mệnh

Chương 3: Luật chơi của thế giới mới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Linh Chi theo Hạo Nam qua cánh cổng lớn, bước chân vào sân trong rộng rãi, nơi những tấm thảm đỏ trải dài dẫn tới một tòa tháp nguy nga. Ánh nắng chiếu qua cửa sổ cao, tạo ra những vệt sáng lung linh trên nền đá mát lạnh. Tất cả đều giống hệt cảnh mà cô từng miêu tả trên giấy, nhưng giờ đây, từng chi tiết lại sống động đến mức khiến cô run rẩy.

“Đây là thế giới của ngươi… nhưng cũng là thế giới của ta,” Hạo Nam nói, giọng trầm nhưng đầy uy quyền. “Mọi thứ diễn ra ở đây đều theo những quy luật riêng, không giống như thế giới mà ngươi từng tưởng tượng từ xa.”

Linh Chi hít một hơi thật sâu, cố gắng tiếp nhận mọi thứ. “Quy luật… là gì?” cô hỏi, mắt dán theo từng bước đi của Hạo Nam.

Anh dừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn cô. “Ngươi phải hiểu rằng mỗi hành động, mỗi câu nói, mỗi quyết định của ngươi đều có ảnh hưởng trực tiếp tới số phận của mọi người trong thế giới này. Ngươi không thể đứng ngoài và điều khiển mọi thứ từ xa. Ngươi là một phần của câu chuyện, không chỉ là người viết.”

Linh Chi nhíu mày. “Nghĩa là… tôi cũng là nhân vật?”

Hạo Nam gật đầu. “Đúng. Ngươi không chỉ quan sát, mà còn trải nghiệm. Ngươi phải sống đúng vai trò của mình, nếu không… câu chuyện sẽ rối loạn. Và nếu câu chuyện rối loạn, không ai biết điều gì sẽ xảy ra.”

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Linh Chi. Trên giấy, cô từng tưởng tượng những nhân vật mình tạo ra là sống động, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng những nhân vật đó sẽ phản ứng, sẽ cảm nhận và sẽ nhìn cô như một phần của thế giới họ.

“Vậy… tôi phải bắt đầu từ đâu?” Linh Chi hỏi, cố kiềm chế tim đập dồn dập.

Hạo Nam mỉm cười khẽ, ánh mắt ấm áp nhưng vẫn giữ nét nghiêm nghị. “Hãy quan sát. Ngươi sẽ học được rất nhiều bằng cách quan sát. Học cách đọc cảm xúc, học cách nhận ra âm mưu, học cách phân biệt bạn và thù… và quan trọng nhất, học cách nhận ra ai là người thật sự quan trọng với ngươi.”

Linh Chi cảm thấy đầu óc quay cuồng. Mọi thứ nghe có vẻ đơn giản, nhưng khi nhìn quanh, cô nhận ra rằng mọi nhân vật ở đây đều có động cơ riêng, mọi hành động đều có thể thay đổi diễn biến câu chuyện.

“Có… có điều gì tôi cần tránh không?” cô hỏi, giọng run run.

Hạo Nam nghiêng đầu, ánh mắt sâu thẳm. “Không tiết lộ nguồn gốc của ngươi. Không can thiệp quá mức. Và đừng để cảm xúc cá nhân chi phối quyết định quan trọng… ít nhất, trong giai đoạn đầu.”

Linh Chi nhíu mày, hiểu rằng thử thách trước mắt không chỉ là sống sót trong thế giới này, mà còn phải giữ vững lý trí. Nếu tình cảm nảy sinh với Hạo Nam – người mà cô từng tưởng tượng – cô sẽ rất khó kiểm soát.

Họ đi qua sân trong, nơi những nhân vật phụ đang tụ tập, nhìn cô với ánh mắt tò mò và đôi khi nghi ngờ. Linh Chi nhận ra rằng một số người có ký ức về cô, như thể họ biết cô là tác giả. Một nhân vật giàu kinh nghiệm tiến đến, gật đầu chào:

“Ngươi là người viết định mệnh của chúng tôi. Hy vọng ngươi sẽ không phá hỏng thế giới này.”

Linh Chi nuốt nước bọt. Mọi lời nói đều nhấn mạnh trách nhiệm khủng khiếp đang đè nặng lên vai cô. Nhưng đồng thời, cảm giác hồi hộp cũng khiến cô hứng thú. Đây là cơ hội để cô trải nghiệm câu chuyện mình viết theo cách chân thực nhất.

Hạo Nam dẫn cô tới phòng hội họp, nơi có một bàn tròn lớn. “Ở đây, ngươi sẽ gặp tất cả những nhân vật quan trọng. Họ sẽ hỗ trợ ngươi, hoặc… thách thức ngươi. Hãy học cách tương tác và đọc hiểu họ. Đây là luật chơi đầu tiên: quan sát và thích nghi.”

Linh Chi ngồi xuống, mắt vẫn dán theo Hạo Nam. Anh đặt tay lên bàn, ánh mắt chạm vào cô. “Ngươi phải nhớ, bất cứ lựa chọn nào của ngươi cũng đều tạo ra hậu quả. Ngươi không còn là người viết từ xa, mà là một phần của dòng chảy câu chuyện.”

Cảm giác áp lực dâng trào, nhưng đồng thời, trong lòng Linh Chi cũng xuất hiện một niềm hứng khởi lạ lùng. Đây là cơ hội để cô kiểm chứng trí tưởng tượng của mình, để chứng kiến nhân vật sống thật và phát triển bên cạnh cô.

Trong vài giờ tiếp theo, Linh Chi quan sát các nhân vật: một số thân thiện, một số lạnh lùng, một số tỏ ra thận trọng. Cô nhận ra rằng mỗi cái nhìn, mỗi cử chỉ đều ẩn chứa thông tin, và nếu biết đọc, cô có thể dự đoán diễn biến câu chuyện.

Hạo Nam đứng bên cạnh, quan sát cô cẩn trọng. “Ngươi tiến bộ nhanh hơn ta nghĩ. Nhưng hãy nhớ, đây chỉ là bước đầu. Thử thách thực sự sẽ xuất hiện khi ngươi phải quyết định giữa lý trí và cảm xúc.”

Linh Chi nhìn anh, cảm giác trái tim mình rung động mạnh mẽ. Cô vừa thấy hồi hộp, vừa bối rối. Bây giờ, Hạo Nam không còn là một nhân vật trên giấy nữa – anh là một con người sống thật, với những suy nghĩ, cảm xúc và cả bí mật mà cô chưa biết.

Cô nhận ra rằng mình đã bước vào một cuộc hành trình nguy hiểm nhưng đầy mê hoặc. Thế giới truyện mở ra trước mắt, và Linh Chi biết rằng từ khoảnh khắc này, mọi quyết định của cô sẽ định đoạt số phận của Hạo Nam và cả câu chuyện mà cô đã viết.

Và trong lòng cô, một câu hỏi vang lên: liệu tình cảm cô dành cho Hạo Nam – một người từng chỉ tồn tại trên giấy – có phải là thật?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×