" Mặc dù thấy được sự ôn nhu của nó khi nhìn Noãn Noãn, im lặng chịu đựng để Noãn Noãn ngủ trong lòng nhưng chẳng hiểu nên vui hay nên buồn... "
Lưu Hà Mi nhíu mày nói.
Quản gia Lâm biết rõ Lưu Hà Mi đang nghĩ gì nhưng mà nếu như bây giờ ông lại đi nói về quá khứ của Lê Bá Sâm thì không tốt.
Người bên Lê gia và Lê lão gia tử cũng đã có mặt ở đó, và nhiệm vụ của họ đâu chỉ đơn thuần bảo vệ Lê Bá Sâm, còn có phải trông chừng từng cử chỉ từng cử động của Lê Bá Sâm.
" Phu nhân yên tâm, nhất định cậu chủ sẽ không như trước kia vì cái ký ức của cậu chủ dừng lại ở thời gian trước khi quen biết mợ chủ mà... chỉ cần mợ chủ như hiện tại thì cậu chủ có không muốn quan tâm cũng không được. "
Lưu Hà Mi gật đầu đồng ý.
Có lẽ thấy cách làm nũng của Tư Noãn Noãn có hiệu quả nhưng ít nhiều gì bà vẫn có chút lo lắng bất an a.
- ---
Lê Bá Sâm ôm Tư Noãn Noãn vào lòng nhưng anh lại chẳng ngủ được.
Trong lòng Lê Bá Sâm hơi rầu rĩ, anh hít một hơi sâu thầm nghĩ cứ để đầu óc thật thanh tịnh thì nhất định ngủ được, nhưng mà anh cố không suy nghĩ bất cứ điều gì cũng vô dụng.
Cứ nhắm mắt lại, là hình ảnh Tư Noãn Noãn lại hiện trong đầu anh.
Từng hình ảnh một làm anh không tài nào ngủ được.
Lê Bá Sâm hít sâu vào lại thở ra đều đều như vậy! Vì ở trong lồng ngực đang có vật nhỏ ngủ say nên anh không dám động đậy nhiều nhưng cho dù cẩn thận ra sau thì người trong lồng ngực của anh cũng giật giật mí mắt từ từ tỉnh dậy.
" Bá Sâm? " Tư Noãn Noãn lim dim mở mắt ra nhìn Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm nhìn cô, môi anh câu lên cười khẽ.
" Ngủ đi. Không có chuyện gì rồi nè! "
Tư Noãn Noãn lắc nhẹ đầu nói.
" Anh không ngủ được sao? " nhìn nhìn cô chợt phát hiện ra cô đang nằm trong lồng ngực của Lê Bá Sâm.
Tư Noãn Noãn sửng sốt vội vàng ngồi dậy.
" Là... là em không đúng, không nên đè lên anh. "
Trong lòng Tư Noãn Noãn thầm chửi mình ngàn lần, cũng chẳng biết đầu óc cô để đâu mà sau có thể lại đi đè lên lồng ngực anh, đã thế còn ngủ một cách ngon lành nữa.
Nếu như anh xảy ra chuyện gì thì làm sao đây???
Nhìn thấy ánh mắt cùng gương mặt biểu tình lo lắng của cô, Lê Bá Sâm vội vàng nói.
" Không sao... tôi không sao hết đấy em đừng lo lắng. "
Sợ cô khóc, Lê Bá Sâm lại nói.
" Tôi hoàn toàn ổn chỉ là hơi bị mất ngủ thôi. " dừng một chút, anh lại nói.
" Có lẽ là do ngủ lúc chiều quá nhiều nên mới mất ngủ, em đừng lo lắng có được không? "
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm một lúc, nhỏ giọng hỏi.
" Thật sao? Thật sự không sao sao ạ? "
" Ừm... tôi ổn. "
Tư Noãn Noãn gật đầu lại hỏi.
" Anh mất ngủ sao? Hay là để em gọi bác sĩ nhé. "
Lê Bá Sâm lắc đầu, vỗ nhẹ vào vị trí bên cạnh nói.
" Nằm xuống đi. "
Tư Noãn Noãn ngoan ngoãn nằm xuống, Lê Bá Sâm cẩn thận kéo cô ôm chặt vào lòng nhỏ giọng nói.
" Sau em tỉnh, là do tôi làm ồn sao? "
Tư Noãn Noãn gật đầu lại lắc đầu nghĩ nghĩ nói.
" Là do anh tỉnh nên em mới tỉnh. "
" Sao? "
" Thì chúng ta tâm linh tương thông đấy! " Tư Noãn Noãn cọ cọ vào bả vai Lê Bá Sâm, không chút xấu hổ nói.
Lê Bá Sâm nghe xong cười khẽ.
" Thế sao từ nãy đến giờ không tỉnh mà lúc này tỉnh? "
" Là vì... là vì... " Tư Noãn Noãn nhíu chặt mày suy nghĩ.
Lê Bá Sâm nhướng mày nhìn cô, một lúc Tư Noãn Noãn bĩu môi hầm hực nói.
" Thôi quên đi... "
" Ơ... "
Tư Noãn Noãn giơ tay lên che miệng anh.
Nghĩ nghĩ Tư Noãn Noãn nói.
" Bá Sâm... Hay chúng ta chơi trò người lớn đi. "
Chủ động về vấn đề này cũng khá là xấu hổ, nhưng mà do Lê Bá Sâm không nhớ gì nên Tư Noãn Noãn mới bạo gan như vậy.
Cô biết... anh sẽ không tùy tiện đụng vào cô đâu, huống chi cô còn có thai nha.
Lê Bá Sâm lúc này rất chính nhân quân tử nào giống Lê Bá Sâm của cô khi trở lại... nhất định ăn đậu hủ của cô no nê rồi buông cô ra.
Cô nói cái gì cơ?
Hai mắt Lê Bá Sâm trừng to ra bất ngờ, anh thật sự đang nghe lầm thôi đúng không?
Trò người lớn???
" Bá Sâm... " Tư Noãn Noãn nhỏ giọng gọi, trong giọng nói còn đặc biệt mang theo một chút thanh âm nhõng nhẽo.
Lê Bá Sâm cúi đầu nhìn Tư Noãn Noãn, anh ho khan \' khụ \' một tiếng nói.
" Em nói gì cơ? "
Chắc chắn anh nghe lầm thôi.
Đúng vậy... nghe lầm thôi.
Trong đầu Lê Bá Sâm không ngừng lập đi lập lại câu \' nghe lầm thôi \' thì thanh âm non mềm của Tư Noãn Noãn vang lên.
" Chơi trò người lớn nha. "
Lê Bá Sâm lại đỏ mặt nói.
" Nói bậy nói bạ gì đó, lo ngủ đi. "
Tư Noãn Noãn cũng không nghĩ nhiều, một hai ba leo lên người Lê Bá Sâm ngồi, môi cô nhếch lên khẽ gọi.
" Sâm Sâm... "
Lê Bá Sâm sửng sốt, vội vàng nắm lấy hông cô, mày anh nhíu lại.
" Đừng náo loạn, té bây giờ. "
Tư Noãn Noãn không thèm nghe, cô lắc lư cái mông của cô lên bụng anh nói.
" Chơi trò người lớn đi có được không? " dừng một chút, Tư Noãn Noãn lại nói.
" Chúng ta chơi chơi một chút anh sẽ ngủ được ngay. "
Lê Bá Sâm nhíu chặt mày.
" Ngồi xuống đàng hoàng tử tế rồi nói chuyện, em đừng có mà leo lên như thế rất là nguy hiểm đó. "
" Sâm... " Tư Noãn Noãn bĩu môi nũng nịu gọi.
" Không được. " Lê Bá Sâm kiên trì nói.
Tư Noãn Noãn lại gọi.
" Sâm Sâm... chỉ một chút thôi có được không? "
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn một lúc nói.
" Không cứng nổi. "
Tư Noãn Noãn nhíu chặt mày, hai mắt cô từ từ trừng to ra.
" Không cứng? " ý anh là cây gậy th*t không cứng???
Tư Noãn Noãn vội vàng ngồi xuống bên mép giường, cũng không ngại ngùng gì mà kéo chăn ra. Mắt cô nheo lại nhìn chằm chằm đũng quần của anh.
" Đừng nhìn. " Lê Bá Sâm nhịn cười nói.
Đúng thật là đáng yêu quá nha! Nghĩ sao lại đi nhìn chằm chằm vào đũng quần anh không biết nữa a.
Tư Noãn Noãn mím mím môi nói.
" Không cứng thật sao? "
Lê Bá Sâm nghiêm túc gật đầu.
Tư Noãn Noãn lo lắng vội vàng kéo quần anh xuống, Lê Bá Sâm sửng sốt nắm chặt lấy tay cô.
" Muốn làm gì? "
Tư Noãn Noãn nhếch mép cười quyến rũ.
" Còn làm gì nữa... đương nhiên là kiểm tra xem... nó... có cứng hay không đấy thôi. "
Lê Bá Sâm còn chưa kịp nói gì thì đôi tay nhỏ bé của cô đã chạm vào quần nhỏ của anh.
Lê Bá Sâm cố gắng hít thở đều đều để bản thân không nổi hứng lên.
Tư Noãn Noãn vừa đặt tay chạm vào đũng quần Lê Bá Sâm thì mày cô nhíu chặt lại.
Vì sao không như mọi khi? Nó không giật giật cũng chẳng có một chút động tĩnh gì???
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm, thấy anh không hề nhíu mày khó chịu, cũng chẳng hề nổi hứng lên.
Hai mắt cô đỏ lên lo lắng.
Không lẽ gậy th*t bị nội thương? Hay lúc phẫu thuật vô tình chạm vào dây thần kinh nào đó trong đầu anh mà ảnh hưởng đến gậy th*t?
Tư Noãn Noãn mím chặt môi, không chần chừ lôi cây gậy th*t nhỏ ra.
Tay cô cẩn thận chạm vào vuốt ve.
Hai mắt cô không kiềm được rưng rưng nghẹn ngào nói.
" Sao nó không cứng? "
Tay Tư Noãn Noãn càng thêm dùng sức nắm chặt lại vuốt.
Vật nam tính trong tay cô vẫn nho nhỏ như bình thường.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn như vậy, anh mím môi nhịn cười.
Nhưng... cái vuốt ve đó của cô làm anh dần dần thở dồn dập.
Tư Noãn Noãn như là thấy được hy vọng, tay cô càng tăng tốc vuốt ve.
Lê Bá Sâm cố nhịn nhưng không nhịn được nữa mà rên khẽ một tiếng.
" Ưm... "
Vật nam tính trong tay Tư Noãn Noãn dần dần sưng to lên.
Lê Bá Sâm nắm chặt lấy cánh tay cô.
" Noãn Noãn, đi ngủ thôi. " nếu cứ như vậy anh sẽ không kiềm nén được mất.
Tư Noãn Noãn biết rõ Lê Bá Sâm sẽ không làm gì cô và cũng không thể làm gì cô, vì thế thấy anh đang cương lên dần, hơi thở nặng nề và dồn dập hơn thì trong đầu cô liền nảy sinh ý định trêu chọc anh.
Ít nhất... những chuyện của ngày hôm nay cô làm sẽ là ký ức vô cùng đẹp ở tương lai nha, nhất là khi anh hồi phục trí nhớ.
Tư Noãn Noãn hít hít mũi lắc đầu.
" Buông tay em ra... để em giúp nó sưng sưng mà mềm lại... "
" Ưm... " đầu ngón tay cô chạm vào đỉnh vật nam tính, Lê Bá Sâm nhíu mày rên khẽ.
Cảm giác sung sướng cùng khó chịu lan tỏa, anh sợ... anh sẽ ăn thịt cô mất.
" Noãn Noãn... đừng nghịch nữa. "
Tư Noãn Noãn không quan tâm, tay cô càng vận động nhanh hơn, vì cô biết rõ khi Lê Bá Sâm nhận nhịn sẽ khó chịu ra sao nên cô càng ra sức...